Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-09 15:07:41
Lượt xem: 26
Bên trong chính điện Bích Tiêu Cung, một tiểu thái giám mặc áo bào màu xám đặt chiếc lồng bằng tơ vàng xuống, quỳ xuống thỉnh an Đức phi nương nương đang ở chủ vị.
Nền chính điện lát bằng gạch vàng xa hoa, tuy gọi là gạch vàng nhưng thực chất màu đen, bề mặt tinh tế nhẵn bóng, tỏa một lớp ánh sáng long lanh như nước. Dường như ánh sáng của gạch vàng chiếu rọi, tiểu thái giám chút chói mắt, bất giác nhắm mắt , ngẩng đầu về phía đôi giày thêu của Đức phi nương nương chủ vị.
Đây là một đôi giày thêu bằng gấm hoa văn chim tước màu vàng sẫm, đó đính đầy những viên đá quý nhỏ màu đỏ và xanh lục, sắp xếp theo hình xoáy ốc dọc theo lông đuôi chim tước, trong suốt lộng lẫy, ngũ sắc sặc sỡ, trông mắt.
Nghe đôi giày là do Đức phi nương nương vẽ lúc nhàn rỗi, Hoàng thượng thấy thích, cố ý mời mấy thợ thủ công của nước Xiêm La ngày đêm chế tạo gấp, tặng ngày sinh nhật của nương nương, khiến cho các phi tần khác đỏ mắt ghen tị. Ngay cả chuyện nhỏ nhặt như ăn mặc ngủ nghỉ cũng Hoàng thượng coi trọng như , thể thấy mức độ sủng ái của Đức phi nương nương, khó trách ngay cả Lý Quý phi nương nương quản lý lục cung cũng nhường bà một bước.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt của tiểu thái giám càng thêm cung kính.
Nữ tử chủ vị mặc một bộ cung trang màu xanh ngọc, đó thêu đầy hoa văn khổng tước phức tạp bằng chỉ tơ hai màu vàng bạc, khi di chuyển thì lấp lánh rực rỡ, ánh sáng tỏa bốn phía, khiến dám thẳng. Tuy chỉ mới mười bảy, mười tám tuổi, vẫn còn ở độ tuổi ngây ngô non nớt, nhưng dung mạo nàng như hoa phù dung, tóc mai như sương khói, khí phái đoan trang cao quý lu mờ vẻ trẻ con gương mặt, đặc biệt là đôi mắt phượng đen trắng phân minh, đuôi mắt xếch kẻ đậm bằng bút than, càng cho ánh mắt thêm sắc bén, giận mà uy.
Tiểu thái giám vội vàng liếc một cái dám thêm thứ hai, trong lòng thầm xuýt xoa: Một phi tử xinh như tiên nữ thế , khó trách chỉ mới cung ba năm từ một quý nhân nhỏ bé thăng tiến lên hàng đầu tứ phi. Ngay cả Hoàng hậu nương nương cũng bà đấu c.h.ế.t, huống chi là cũ trong tiềm để, sớm sắc suy ái tàn như Lý Quý phi nương nương? Chờ phụ của Đức phi nương nương - Kiến uy đại tướng quân dẹp yên quân man di thắng lợi trở về, hậu cung chẳng sẽ là thiên hạ của Đức phi nương nương ? Biết Hoàng thượng cao hứng sẽ tấn phong Đức phi nương nương Hoàng hậu cũng chừng.
Trong lòng thầm tính toán, tiểu thái giám nở một nụ nịnh nọt, chờ Đức phi nương nương cho dậy liền xách chiếc lồng tơ vàng tiến lên, chỉ mấy chú ch.ó con trong lồng nhiệt tình giới thiệu.
Đây là mấy chú ch.ó Tây Thi lông trắng, bộ lông dài mượt mà óng ả, chải chuốt cẩn thận, vì mới sinh đầy một tháng nên vóc dáng còn nhỏ xinh, trông như những cục tuyết chen chúc , đáng yêu.
Đức phi híp mắt phượng , đáy mắt lóe lên, sống lưng thẳng tắp cũng bất giác nghiêng về phía , chiếc lồng tơ vàng.
“Đây là…” Lông mày xinh nhíu , nàng chỉ hai vật thể màu nâu trong góc lồng, ngập ngừng hỏi.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-1.html.]
“Bẩm nương nương, loại ch.ó là do một phiên bang tên là ‘Cao Lư’ tiến cống cho Đại Chu nửa năm , là ch.ó cung đình của họ, giống loài cũng coi là quý hiếm. Vừa loại ch.ó cung đình sinh con, nô tài nghĩ lẽ sẽ chủ tử thích, nên xách một con qua đây.” Tiểu thái giám cung kính đáp.
So với ch.ó Bắc Kinh và ch.ó Tây Thi, lông của loại ch.ó phiên bang xù và cong, trông lộn xộn, màu sắc cũng là màu nâu sẫm như bùn đất, thực hợp với gu thẩm mỹ của triều Đại Chu. Tuy ngoại hình , nhưng may mà nó xuất danh giá, những phi tần thất sủng vị trí thấp vì lựa chọn nào khác, lẽ sẽ vui lòng nhận nuôi. Xét đến tình huống , tiểu thái giám khi chọn thêm hai con mang theo.
Cao Lư? Nước Pháp? Ánh mắt Đức phi lóe lên, đôi môi đỏ khẽ mở , “Mang lồng sắt đây, để bản cung xem kỹ.”
Tiểu thái giám khẽ , ôm lồng sắt ngực, cẩn thận đến ghế của Đức phi, cúi đầu yên.
Đức phi cúi , chăm chú hai cục bông màu nâu trong lồng. Đây quả nhiên là hai chú ch.ó Poodle Pháp, bộ lông xù xoăn tít màu sô cô la khiến thèm ăn, vì chăm sóc cẩn thận nên ánh lên vẻ bóng mượt, trông khỏe mạnh, đôi mắt đen láy long lanh, thế nào cũng thấy đáng yêu.
Đến từ một thế giới khác, gu thẩm mỹ của Đức phi tất nhiên là độc nhất vô nhị, hề cảm thấy hai chú ch.ó con xí, ngược còn thích.
Dưới ánh mắt soi xét của Đức phi, chú ch.ó con màu nâu gầy yếu vẻ bất an, nó lưng , trốn góc lồng, để cái m.ô.n.g xù lông cho Đức phi ngắm nghía, cái dáng vẻ cuộn tròn vì toát một vẻ hoang mang lo sợ. Người em bên cạnh dường như cảm nhận sự bất an của nó, chân bước liền nhào tới, định cho nó một cái ôm, nào ngờ nó một vuốt đẩy bay, động tác sắc bén và mạnh mẽ, nhưng kết hợp với hình nhỏ bé và cái chân thịt ngắn cũn trông hài hước.
Đức phi bật , một tay cầm khăn thêu che miệng , một tay chỉ cục bông nhỏ trong lồng , “Con linh khí, giữ .”
Tiểu thái giám lời, xách cục bông màu nâu khỏi lồng, giao cho đại cung nữ Bích Thủy bên cạnh, dặn dò nhiều điều cần chú ý khi nuôi dưỡng, cuối cùng nhét một túi tiền căng phồng tay áo, vui vẻ rời khỏi Bích Tiêu Cung.
Chờ tiểu thái giám xa, Đức phi đang thẳng tắp chủ vị lập tức mềm nhũn , phong tình vạn chủng dựa nghiêng ghế dài, tháo bộ móng tay vàng óng tay xuống, đưa tay về phía đại cung nữ Bích Thủy, vội vàng , “Mau cho bản cung ôm một cái!” Giờ phút , khí phái đoan trang cao quý nàng dường như một trận gió lớn thổi bay, tan biến còn dấu vết.
“Nương nương cẩn thận, súc sinh chút kiêu ngạo, khó ôm lắm.”