Mà Nhan Hạ thế, cơ thể vốn đang thả lỏng lập tức trở nên căng thẳng, suýt nữa là di động dính chặt tay cô luôn .
“Sinh con gái?” Nhan Hạ hỏi , đột nhiên nghĩ tới bức tranh Lục Hạo vẽ.
“Ừ.” Lục Phỉ tiếp tục gật đầu, nghĩ, chắc chắn đủ nếp đủ tẻ là điều hạnh phúc và mỹ mãn nhất thế giới .
Anh mỉm đôi tai từ từ đỏ lên của vợ. Anh ngờ, cô sinh con mà vẫn cảm thấy hổ vì những lời của .
Nghĩ , khóe môi vô thức nở nụ trêu chọc, thấp giọng : “Có thể chứ?”
Nói xong, lật , vững vàng đè Nhan Hạ .
Mặt đối mặt, thở của hai hòa quyện , bầu khí mập mờ bắt đầu lên men.
“…”
Nhan Hạ còn kịp thì đôi môi mềm mại ngăn chặn, cô kịp suy nghĩ gì nữa, tâm ý đối phó với sự nhiệt tình của chồng.
Vào giờ phút , Lục Phỉ giống như ăn tươi nuốt sống cô, cả tản sự hấp dẫn trí mạng.
Một lúc lâu , thở hổn hển rời khỏi môi vợ, đôi mắt mờ mịt của cô, khóe môi xuất hiện nụ mà như , đó, vươn tay nâng cằm cô lên, từ từ hôn thêm nữa.
Anh như đang thưởng thức bảo bối, cố gắng toát sức hấp dẫn nam tính chỉ mới .
Cứ nghĩ đến việc sẽ kéo cô cùng đắm chìm là nhịn mà mê .
Quần áo hai bắt đầu nhiệt tình rơi xuống…
Hai thản nhiên phô bày sự nguyên thủy nhất của với đối phương.
Một đêm tình cảm mãnh liệt, khiến căn phòng chỉ còn sự ấm áp.
Khi tỉnh ngày hôm , những vết tím xanh Nhan Hạ nhiều hơn so với ngày .
Lúc cô gương, phủ phấn lên cổ thì Lục Phỉ chậm rãi ôm cô từ phía .
“Dâu tây thật .” Giọng khàn khàn của vang lên bên tai cô, kiệt tác của , đáy mắt chỉ còn ý xa.
Nhan Hạ giọng trêu chọc của chồng thì để ý tới chút nào, đúng là lợi còn khoe mẽ.
“Con ?” Cô đỏ mặt chuyển đề tài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-chieu-vwxh/chuong-47.html.]
“Anh mới đưa con đến trường . Buổi sáng nó thừa dịp chú ý, chạy đến cạnh giường gọi em, tiếc là em đang ngủ say nên con đành cam lòng để đưa học, nhưng con là buổi chiều nhất định cùng đón con.” Lục Phỉ nhẹ giọng thuật .
Anh chợt cảm thấy, so với cuộc sống nhàm chán , cuộc sống bây giờ giống như thiên đường .
Hóa cảm giác của việc để họ quang minh chính đại bên như , khiến bao giờ xa vợ và con trai nữa cả.
“Vậy buổi chiều tới đón em cùng đón con, em còn nữa!” Nhan Hạ sửa soạn xong, kéo tay Lục Phỉ đàn đặt bên hông , khỏi phòng tắm.
Đương nhiên, cũng theo.
Anh thấy vợ khó xử tủ quần áo chọn đồ, thì lên , lấy vài bộ quần áo , lười biếng : “Vợ , để giúp em nhé!”
Nhan Hạ lấy quần áo trong tay chồng, xoay phòng đồ, đóng cửa , ngăn ở bên ngoài.
Nếu để thì hôm nay cô còn thể khỏi cửa . Dù , cũng ít chuyện như .
Lục Phỉ cửa đóng chặt, nhịn bật , đó xoay khỏi phòng.
Sau khi cùng ăn cơm trưa, liền đưa vợ đến công ty.
Chờ khi Nhan Hạ xuống xe, vui vẻ lái xe tới công ty giải trí Chí Tôn.
Bước đầu tiên thành công, sắp tới còn nhiều bước nữa!
Lúc đến công ty, ở cửa, một đám mây trắng từ từ bay qua, ánh nắng yếu ớt từ trời chiếu xuống.
lúc đón ánh mặt trời!
Lúc , các phóng viên đang chầu chực ngoài cửa thấy Lục Phỉ đón nắng tới, khỏi sững sờ.
Dáng thon, khuôn mặt tuấn mỹ thể bỏ qua, ánh mặt trời như phản chiếu từng vầng hào quang.
Đây là một đàn ông vô cùng quyến rũ, chỉ cần đó thôi cũng sẽ trở thành tâm điểm của sự chú ý, khiến kìm theo.
Chỉ thể một câu, hổ là đàn ông mệnh danh là “Nam thần quốc dân”.
Trong lúc các phóng viên đang thất thần, Lục Phỉ sắp tới mặt họ.
Lúc , các phóng viên mới sực tỉnh, lập tức giơ míc microphone và máy ảnh về phía .
Từ khi Lục Phỉ về nước, các phóng viên lâu tung tích của , hôm nay họ chỉ tới để thử vận may, ngờ thể gặp thật.
“Lục Ảnh đế Lục công khai con trai , tiếp theo liệu sẽ công bố phận của vợ ? Anh thể chia sẻ cho chúng liệu cô là trong ngoài ngành giải trí ?” Các phóng viên cảm thấy hứng thú với vợ thần bí của Lục Phỉ