*Bảy năm ngứa ngáy: Là thuật ngữ tâm lý chỉ rằng một cuộc hôn nhân hạnh phúc thể sẽ tan vỡ thời gian 7 năm. Thuật ngữ bắt nguồn từ cơn ngứa ngáy khó chịu lâu ngày da (mà thường xảy do các bệnh lây nhiễm về đường tình d*c xu hướng bùng nổ năm thứ 7 của một cuộc hôn nhân). Thuật ngữ trở nên nổi tiếng bộ phim cùng tên “The seven-year itch” do Marilyn Monroe thủ vai. Đây chính là bộ phim chứa hình ảnh “biểu tượng” của Marilyn Monroe khi cô nắp cống tàu ngầm khi đầm trắng của cô thổi bay lúc đoàn tàu chạy qua.
Lục Phỉ từ từ tới phía Nhan Hạ, ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, nghiêng đầu thủ thỉ, cứ như “gần gũi” với cô.
Nhan Hạ cảm thấy vành tai ngưa ngứa liền ngừng thái rau, vùng vẫy: “Anh cái gì ? Em đang thái rau mà!”
“Vừa nhớ tới em của bảy năm , tự dưng nghĩ thầm, em của bảy năm sẽ ?” Lục Phỉ trầm giọng từ từ , giọng còn âm thầm mang theo ý thản nhiên, phối hợp với chất giọng độc đáo tỏa sức hấp dẫn đặc biệt.
Nhan Hạ cũng cảm thấy , cô thừa nhận bản thể cưỡng sức quyến rũ của Lục Phỉ. Anh chính là khiến cô thể chịu đựng mà buông vũ khí đầu hàng.
lúc , cô khỏi suy nghĩ về điều .
Hóa là cô cũng ở bên Lục Phỉ bảy năm !
Trong lúc hoảng hốt, cô chợt nhớ tới một … Người thiếu niên chặn cô đường về ký túc xá.
“ là Lục Phỉ!” Chỉ nhờ bốn chữ đơn giản mà thiếu niên lạnh lùng để ấn tượng sâu sắc trong lòng cô.
Có lẽ, cũng chính giây phút , cô định là sẽ mãi khắc tên của cuộc đời .
“Đang nghĩ gì ?” Lục Phỉ cảm thấy trong lòng đang thất thần liền cúi đầu hỏi, một tay cầm con d.a.o phay tay vợ sang một bên, sợ cô cẩn thận thương.
“Không gì, em chỉ nhớ lúc giới thiệu với em thôi.” Nhan Hạ hồn, híp mắt. Thật , lúc chặn cô để giới thiệu bản , trừ bất ngờ thì cô còn cảm thấy kỳ lạ.
Nghe , Lục Phỉ cũng khỏi khẽ, khi đó kích động đến nỗi chạy đến mặt cô tự giới thiệu bản , chẳng qua là vì tỏ tình với cô, mà hình như cô hề từ chối thẳng thừng giống như , đó liền kiềm chế nổi nữa.
Không sai, đường đường là một nam thần quốc dân như cũng từng là một thiếu niên yêu thầm khác thời trẻ mà thôi.
“Vậy em thấy khi đó trai hơn bây giờ ?” Lục Phỉ tiếp tục hỏi.
“Có gì khác ?”
“Bởi vì hình bóng của trong mắt em mãi như !” Lục Phỉ từng chữ, vẫn luôn quan tâm tới hình tượng của trong lòng vợ.
“Thật em cảm thấy…”
“Sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-chieu-vwxh/chuong-42.html.]
“Bất kể lúc nào, cũng là trai nhất trong mắt em, em thích ngây ngô, lạnh lùng, kiêu ngạo, dịu dàng… Chỉ cần đó là thì em đều thích hết!” Hiếm lắm Nhan Hạ mới thẳng một lời yêu thương, mà đây cũng chính là tiếng lòng của cô lúc .
Dứt lời, Nhan Hạ mới nhận lâu mà động tĩnh gì ở phía , cô chợt dừng , từ từ xoay .
Lọt tầm mắt cô chính là Lục Phỉ đang ngẩn .
Cô nhịn mỉm khi thấy như , má lúm đồng tiền xinh mặt lúc ẩn lúc hiện, lộ rõ niềm hạnh phúc.
Lục Phỉ tiếng , mới phản ứng , bắt gặp đôi mắt mỉm của cô, nhịn mà hôn nhẹ lên mắt vợ, khi tách môi mới chậm rãi : “Vợ, đây là lời “ngọt ngào” nhất mà từng đấy.”
Nhan Hạ chớp mắt, tim cô như đang ngâm trong hũ mật khi khuôn mặt tuấn tú mắt .
“Bong bóng” ngọt ngào màu hồng đang từ từ nở giữa hai .
ngay lúc , bong bóng tình yêu “ nào đó” hề nương tay “chọc thủng”.
“Ba ơi, bữa tối của con ?”
Giọng véo von của trẻ em vang lên như tiếng sấm bên tai cho hai trong phòng bếp.
Nhan Hạ lập tức đẩy Lục Phỉ , đỏ mặt Lục Hạo ở cửa đang dụi mắt.
Lục Phỉ đẩy con trai còn tỉnh ngủ mà đòi ăn, nghĩ về “Chuyện ” của và vợ cắt đứt mà dở dở .
Có đôi khi, đứa con trai của như sinh để phá chuyện của !
“Để cho, em rửa mặt cho con !” Lục Phỉ sang với vợ, bầu khí đang như con trai phá tan mất , còn thể gì bây giờ?
mà hôm nay cũng là thu hoạch, ít nhất thì cũng lời “yêu thương” nhất từ tới nay.
“Ừm.” Nhan Hạ bình tĩnh hổ đáp, đó về phía Lục Hạo đang ở cửa bếp, dẫn bé nhà vệ sinh rửa mặt.
Cô cũng ngờ Hạo Hạo sẽ dậy sớm như thế.
“Mẹ ơi, lau hai , mặt con sạch lắm .” Lục Hạo bụng nhắc nhở khi thấy đang thất thần.
“… Ừ.” Nhan Hạ lời của con trai mới dừng tay , tiếp tục cầm khăn lau đôi tay nhỏ của bé.