Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 72: Đi cửa sau

Cập nhật lúc: 2025-12-16 16:56:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Muốn qua ải , chọn cách nào cũng : tăng thiện cảm với vong linh tìm đúng chìa khóa, cuối cùng đều đến một điểm chung là mở văn phòng giám ngục trưởng ở tầng 6. Không mở cửa đó thì thứ kẹt cứng, tiến thêm .

 

Muốn mở cửa, hết cướp huy chương đeo n.g.ự.c cai ngục. Chỉ cần lấy một cái là đủ, nhưng chuyện đó khó chẳng khác nào “hái trời”.

 

Hạ Tinh Lê kéo nổi tất cả chơi, nhưng ít nhất kéo Tần Hoài Vũ kế hoạch. Vấn đề là vong linh bám Tần Hoài Vũ khó chiều, ghét đông , nên chuyện truyền tin đành để Hạ Tinh Lê .

 

Hai em bàn xong chiến thuật. Hạ Thanh Châu tạm chờ ở phòng 15, còn Hạ Tinh Lê tầng 3, tranh thủ lúc Tần Hoài Vũ ngang qua thì cùng cô lẻn phòng 13.

 

Tần Hoài Vũ thấy cô mừng rỡ, nắm tay ngay: “Cô đến ? tính đợi đến thông khí thứ tư mới gặp, hai em cô mất hút ?”

 

Hạ Tinh Lê đáp nhanh: “Vì vong linh của cô thích đông , mà việc gấp nên kéo trai . Với chúng phát hiện mới, với cô ngay.”

 

Tần Hoài Vũ cũng hạ giọng: “Trùng hợp, cũng phát hiện.”

 

“Cô .”

 

Tần Hoài Vũ kể: cô theo dõi một đôi chơi lanh lẹ. Ở góc rẽ tầng 4 họ phát hiện viên gạch lỏng, đó khóa mật mã, hình vẽ kỳ lạ. Cô nghi nếu giải hình vẽ sẽ lấy chìa.

 

Hạ Tinh Lê gật: “Hai em cũng gặp viên gạch kiểu đó ở tầng 5. Vậy chắc gạch mật mã rải khắp tòa nhà, mỗi chỗ đều thể chìa.”

 

Tần Hoài Vũ tiếp: “ nghi hình vẽ đó ứng với góc kim đồng hồ trong từng phòng giam. cả tòa quá nhiều phòng, góc kim mỗi nơi khác , dữ kiện tham chiếu là dễ sai.”

 

Hạ Tinh Lê nhân đó thẳng vấn đề: “Đây cũng là chuyện bàn. Thực tòa nhà đủ 30 phòng giam . Có 29 phòng, còn phòng còn là văn phòng giám ngục trưởng. Trong đó chắc chắn manh mối quyết định.”

 

Tần Hoài Vũ ngẩn : “Văn phòng giám ngục trưởng? tầng 5, 6 thấy.”

 

“Khi nào hành động?”

 

Hạ Tinh Lê thẳng điều kiện: “Muốn mở cửa đó cướp huy chương của cai ngục.”

 

Cả Tần Hoài Vũ như dội gáo nước lạnh: “Thế khác gì nộp mạng?”

 

“Gần như . Nên mới bàn xem cách nào tìm đường sống trong chỗ c.h.ế.t.”

 

Tần Hoài Vũ cau mày: “Không thể đấu tay đôi với lưỡi hái. Đạo cụ nhặt thứ lặt vặt, chẳng món vũ khí hồn.”

 

Hạ Tinh Lê bình tĩnh: “Vậy càng chứng tỏ game cho thắng bằng cơ bắp. Chắc chắn đường khác.”

 

Tần Hoài Vũ suy nghĩ hỏi ngược: “Có chi tiết nào bỏ sót ? Cai ngục điểm yếu ?”

 

“Có thể , nhưng .”

 

chợt nảy ý: “Về thiết lập, chúng là phạm nhân mới nên hiểu. ‘phạm nhân lão làng’ thì ? Có khi nội tình.”

 

Hạ Tinh Lê : “Cô vong linh bám ?”

 

Tần Hoài Vũ gật: “Vong linh của thì khỏi trông. giao tiếp , chọc giận nó là may. vòng tay cô xanh , chứng tỏ cô lấy lòng vong linh . Cô thử hỏi xem?”

 

Thật Hạ Tinh Lê đó nghĩ theo hướng . Cô từng cho rằng vong linh quy tắc trói chặt, thể “chỉ bài” cho chơi. hỏi thử cũng chẳng mất gì.

 

“Được, để thử.”

 

Cô cầm gương lên, nở nụ “ngoại giao” chuẩn mực: “Các tiền bối ơi, đừng đ.á.n.h nữa. Nhớ giúp với, cai ngục điểm yếu gì ? Hoặc chúng sợ thứ gì?”

 

Tần Hoài Vũ tò mò liếc gương… suýt ngất. Trên vai Hạ Tinh Lê là bốn con nữ quỷ đang xì xào bàn tán. Cô lập tức mặt , coi như thấy gì.

 

Một lúc , nữ quỷ áo đỏ hất cằm, chữ m.á.u hiện lên tường:

 

【 Đồ ngốc, tại chúng phòng giam? 】

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-72-di-cua-sau.html.]

【 Đôi mắt ch.ó của chúng chỉ nhạy cảm với phạm nhân thôi. 】

 

Bị mắng thì bực, nhưng đây là câu dài nhất nữ quỷ áo đỏ từng , nghĩa là thật sự “chỉ điểm” cho cô.

 

Hạ Tinh Lê sang hỏi Tần Hoài Vũ: “Trong phòng chi tiết gì bỏ sót ?”

 

Tần Hoài Vũ ngạc nhiên: “ với cô lục kỹ lắm , còn gì nữa?”

 

Hạ Tinh Lê chậm : “ nữ quỷ bảo nghĩ xem vì cai ngục chỉ hoạt động ngoài hành lang mà phòng.”

 

Tần Hoài Vũ sững : “Nghĩa là trong phòng thứ gì khiến cai ngục kiêng kị?”

 

“Chỉ thể hiểu .”

 

Tần Hoài Vũ thở dài: “ đồ lật lật hết , chỉ thiếu đập tường đập sàn.”

 

Câu đó Hạ Tinh Lê lóe ý. Cô bật ngay: “ ! Tường với sàn chúng kiểm tra kỹ. Chìa khóa còn giấu gạch hành lang cơ mà.”

 

Hai lập tức bò xuống sàn sờ soạn. sàn phòng giam là xi măng đúc liền, khe, giấu gì. Vậy chỉ còn tường.

 

Tường thì bẩn, vôi bong từng mảng, vết đen loang lổ như m.á.u khô. Hạ Tinh Lê lâu đột nhiên xoay , đá bể nắp bồn cầu, lấy cạnh sắc cạo tường.

 

Tần Hoài Vũ cũng theo, dùng khay cơm cạo phụ. Vôi rơi lả tả, lộ lớp bên trong.

 

Ngay gần đầu giường, lớp vôi bong , một lá bùa đỏ mỏng dán sát tường.

 

Tần Hoài Vũ bóc bùa , trợn mắt: “Nếu vong linh nhắc thì ai tìm nổi… đúng là gánh bốn con quỷ cũng buff.”

 

Hạ Tinh Lê bóp cổ mỏi nhừ hỏi thẳng nữ quỷ: “Tiền bối, dán bùa lên là cai ngục đ.á.n.h nữa ?”

 

Nữ quỷ áo đỏ lườm khinh bỉ, chữ m.á.u hiện:

 

【 Có bệnh . 】

 

【 Chỉ một thôi. 】

 

Hiểu đơn giản: bùa chỉ chặn một đòn, để kéo thời gian sống.

 

Hạ Tinh Lê còn băn khoăn câu thứ hai: “mắt cai ngục chỉ nhạy cảm với phạm nhân”.

 

Cô tự hỏi: “Cai ngục dựa để ai là phạm nhân?”

 

Hai , cùng bật : “Tù phục!”

 

Hạ Tinh Lê chốt: “. Nếu mặc đồ tù, cai ngục khó xác định phạm nhân.”

 

Tần Hoài Vũ nhắc: “ nội quy điều 1 bắt mặc mà?”

 

Hạ Tinh Lê lắc đầu: “Nội quy luôn mặc’, chỉ chú ý diện mạo, giữ đồ sạch sẽ chỉnh tề.”

 

Để chắc chắn, cô hỏi nữ quỷ áo đỏ: “Tiền bối, cởi đồ tù chứ?”

 

Nữ quỷ áo đỏ chải tóc đáp bằng chữ máu:

 

【 Được. 】

 

khi c.h.é.m sạch đám phạm nhân , sẽ đến lượt cô đấy. 】

 

Nói cách khác: cởi , nhưng bảo kê tuyệt đối. Chỉ là một “kẽ hở” để lợi dụng trong lúc nguy cấp.

 

 

Loading...