Đến thông khí thứ tư, hai em nhà họ Hạ tranh thủ chạy lên tầng 4, tìm t.h.i t.h.ể nữ phạm nhân phòng 20 tháo đồng hồ thạch để lấy gương.
Trong gương, Hạ Tinh Lê thấy vong linh đang lảng vảng cạnh xác. May là nữ, nhưng oán khí nặng khủng khiếp. Mặt nó như axit ăn mòn biến dạng, mắt đỏ ngầu, môi thối rữa lộ hàm răng nghiến ken két. Quanh còn sương đen đặc quánh. Nhìn là dạng lệ quỷ “ má”.
Hạ Tinh Lê do dự: kiểu mà “lên ” thì ? nghĩ , cô thu nổi thì nữ quỷ áo đỏ đầu cô chắc chắn thu nổi. Bà chị đó chuyên “xã giao”, chỉ mê chị em, ghét đàn ông.
Cô áp hai mặt gương , thì thầm với nữ quỷ áo đỏ:
“Tiền bối, con khó chơi quá. non nghề, chị tự chuyện với chị .”
Ở bên , Hạ Thanh Châu đang xổm cạnh xác, cảnh tượng mà rùng :
“Lê Lê, em chắc cho con bám lên là an chứ? Nó bóp nát tim cô gái , còn lôi cả ruột . Thù hằn gì mà độc …”
Hạ Tinh Lê thở dài:
“An … nó lên em .”
Hóa lệ quỷ bám nhanh như vì “kết đội”, mà vì tìm nữ quỷ áo đỏ để đ.á.n.h . Như thể hai bên thù cũ.
điều Hạ Tinh Lê ngạc nhiên là: nữ quỷ áo đỏ bình thường chỉ thích hóng hớt, mà tay là đè đầu lệ quỷ, tát liên tiếp một tràng đến khi nó ngoan hẳn.
Hạ Tinh Lê chỉ thốt:
“… Đỉnh thật.”
Xem oán khí nặng chắc mạnh nhất. Có khi “áo càng đỏ, tay càng nặng”. Chủ thuê của cô đúng là “đại lão”.
Vòng tay của Hạ Tinh Lê xanh thêm một nấc, Hạ Thanh Châu mới tạm yên tâm, còn đùa:
“Nhìn tụi em ăn như đa cấp, mà thuận lợi ghê.”
Hạ Tinh Lê hỏi ngay:
“Anh tìm gì ?”
Hạ Thanh Châu lục đồ xác:
“Cô chắc đầu game, nhặt bừa. Ngoài hoa hồng hôm , còn nhặt son, khăn tay… với một cái lược.”
“Lược á?” Mắt Hạ Tinh Lê sáng lên, chìa tay, “Đưa em!”
Hạ Thanh Châu do dự:
“Em chắc lấy ? Lỡ con lệ quỷ ghét, nó đang bám em mà…”
“Không . Thiện cảm do ‘lãnh đạo áo đỏ’ quyết. Lãnh đạo thích lược. Lệ quỷ điên thì lãnh đạo đập cho.”
Hạ Thanh Châu cạn lời:
“Em đang chơi game đang công sở …”
Dù càm ràm, vẫn đưa lược. Quả nhiên, nữ quỷ áo đỏ khoái mặt, chải tóc tiếp tục trấn áp lệ quỷ đang lầm bầm chửi.
Vòng tay xanh rõ rệt, gần như sắp đầy. lúc đó, tường hiện chữ m.á.u của nữ quỷ áo đỏ:
【 cần tự do, cô cũng . 】
Hạ Tinh Lê lập tức hiểu: đây chỉ là “qua ải”, mà là thoát hẳn cái nhà tù cho cả lẫn quỷ.
Cô hỏi: “Tiền bối, gì để tất cả chúng đều tự do?”
Chữ m.á.u đáp ngay:
【 Mở văn phòng giám ngục trưởng. 】
Hạ Tinh Lê sang trai:
“Anh , xem cái phòng tầng 6… tránh .”
Hạ Thanh Châu nhíu mày:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-71-vien-gach-long.html.]
“Khó. Muốn mở cửa đó lấy huy chương của cai ngục. Mà cướp huy chương thì liều mạng.”
Hạ Tinh Lê gật: “Thôi, lên tầng 5 xem viên gạch lỏng .”
như phạm nhân 4 , viên gạch ở tầng 5 giấu kín. vì gã dùng bút quang xanh dương đ.á.n.h dấu đường nên hai em tìm nhanh.
Hạ Tinh Lê gõ thử, thấy lỏng thì cúi xuống nhấc lên.
“Anh, ở đây.”
Hạ Thanh Châu ghé sát:
“Đệt, thật…”
Bên là một hốc mài phẳng, đặt ổ khóa mật mã 4 , phía hình đồ án cong gấp khúc phát ánh huỳnh quang mờ.
Hạ Thanh Châu mãi vẫn :
“Hình như Bắc Đẩu… nhưng 4 ?”
Hạ Tinh Lê im lặng một lúc, đầu chạy hàng loạt giả thuyết. Khi vỗ vai, cô ngẩng lên, chắc nịch:
“Em ý .”
“Nói .”
“Anh mấy đường cong … thấy quen ?”
Hạ Thanh Châu chớp mắt, bắt kịp:
“Ý em là… đồng hồ thạch trong phòng giam?”
“. Đồng hồ chỉ để giấu gương. Kim giờ kim phút yên, mà mỗi phòng khác góc. Quan trọng là góc giữa hai kim.”
Cô chỉ đồ án:
“Đồ án bốn đoạn cong. Nếu coi mỗi hai đoạn là một cặp ‘góc kim giờ kim phút’, thì tương ứng với hai phòng giam. Ghép phòng sẽ mật mã 4 chữ .”
Hạ Thanh Châu xong thì nhăn mặt:
“Vậy chạy khắp nhà tù xem đồng hồ ? Lỡ nhiều phòng trùng góc thì c.h.ế.t…”
Hạ Tinh Lê gật:
“Cách tối ưu chắc tự chạy hết. Cách nhanh nhất là chơi hợp tác, chia kiểm tra ghép .”
Hạ Thanh Châu lắc đầu:
“Khó. Không ai tin ai. Tin cũng chắc thông tin đúng. Mỗi còn vong linh sai việc khác nữa.”
Hạ Tinh Lê bình tĩnh:
“Em . Nên khi trông hợp tác, chỉ còn cách thứ hai.”
Hạ Thanh Châu cô:
“Em … văn phòng giám ngục trưởng?”
“Ừ. Điều kiện khó như , bên trong chắc chắn manh mối cực giá trị.”
Hạ Thanh Châu cân nhắc khuyên:
“Lê Lê, em sắp đầy xanh . Lúc đó vong linh thể dẫn em . Anh tìm chìa khóa vì vong linh khó chiều. Em nhất thiết theo liều mạng. Nên một chọn đường an .”
Hạ Tinh Lê lắc đầu: “Vòng tay xanh full chắc an tuyệt đối. Và ‘lãnh đạo áo đỏ’ rõ: văn phòng thì cả em lẫn chị mới tự do thật.”
Hạ Thanh Châu thở : “Vậy cuối cùng vẫn đó… Hai con đường về một mối.”
Hạ Tinh Lê đáp gọn: “Khác chắc chắn . mở cánh cửa đó… mới .”