Hạ Tinh Lê đúng kiểu “chủ nhà cần gì lo nấy”: cô chiêu mộ thêm hai “chị em” cho nữ quỷ áo đỏ.
Một con là nữ thủy quỷ nóng như lửa, c.h.ử.i đánh, móng vuốt quét cả loạt bóng ảo. Con còn là nữ quỷ áo trắng tóc tai bù xù, thì đơ đơ chậm chạp nhưng phòng thủ cực lì, khiến thủy quỷ chẳng chiếm lợi gì, chỉ gào lên tức tối.
Giờ thì hai “tổ tông” mỗi con chiếm một bên vai cô, giành hai món trang sức trân châu đ.á.n.h túi bụi. Thỉnh thoảng còn tát nhầm mặt Hạ Tinh Lê, cô cứ thấy một bên má lạnh toát.
Trong lúc đó, nữ quỷ áo đỏ chễm chệ đỉnh đầu cô, thái độ đúng kiểu “ăn hạt dưa xem kịch”. Vòng tay của Hạ Tinh Lê vì thế xanh thêm một đoạn khá lớn, chứng tỏ tâm trạng “chị đại” đang vui. Ba quỷ một , qua gương mà chụp chắc thành tranh nổi tiếng luôn.
Mặc chúng nó đ.á.n.h , Hạ Tinh Lê vẫn lo việc chính. Theo kế hoạch ban đầu, đến thông khí thứ tư mới tập hợp. cô lên lầu gặp Hạ Thanh Châu và Tần Hoài Vũ sớm hơn để báo tin từ phạm nhân 4, rủ họ tầng 5 tìm viên gạch lỏng đ.á.n.h dấu.
Mặt sàn vẫn trơn như bôi dầu, nhưng Hạ Tinh Lê quen. Cô bước chắc, gần như bình thường. Tay cầm bút quang xanh lá, cô còn tranh thủ lượn vài lối rẽ qua để để ký hiệu riêng, phòng khi biến.
Giờ cô thuộc đường hơn hẳn, nhất là tầng 1, 2, 3. Cô nghĩ nếu kéo dài thêm, chắc cô vẽ bản đồ luôn.
Cô kịp đến phòng giam 15 đúng lúc Hạ Thanh Châu về tới. Hai em chạm mặt ngay cửa.
Hạ Thanh Châu đang cầm một lọ t.h.u.ố.c nhỏ lạ hoắc. Ban đầu còn cảnh giác, thấy là cô mới thở phào, mừng ngạc nhiên:
“Lê Lê, em lên đây?”
“Em lên bàn việc.” Cô liếc thấy vòng tay đỏ một đoạn, lập tức cau mày, “Anh vong linh nổi giận ?”
“Đừng nhắc…” Hạ Thanh Châu thở dài, “Vong linh bám là kiểu ái nam ái nữ. Lúc đầu tưởng nó thích đồ con gái nên tìm, ai dè nó cực ghét mấy thứ đó, chỉ thích đồ ‘nam tính’.”
“Ví dụ?”
“Dao cạo râu, xì gà, thắt lưng.”
Hạ Tinh Lê nhếch môi: “Định kiến giới tính. Con gái dùng thắt lưng ?”
“Em nghiêm túc giùm, nó liệt kê , kiếm đúng thì nó khó.”
Hạ Tinh Lê ngó lọ t.h.u.ố.c trong tay : t.h.u.ố.c kích thích tố nam.
“Ghê thật. Anh kiếm cả cái luôn?”
“Vận may thôi.” Hạ Thanh Châu lập tức soi gương hỏi: “Đại ca, cái ? Hàng khó kiếm lắm, đúng gu đàn ông thuần dương như .”
Hạ Tinh Lê còn đang lo câu đó như mỉa, thì đoạn đỏ vòng tay rút mất, trở về trắng.
… OK. Vong linh thích nịnh thẳng.
Nguy cơ tạm qua, Hạ Thanh Châu hỏi: “Vậy em cần bàn gì?”
“Về manh mối thông quan, đợi Hoài Vũ về…” Hạ Tinh Lê chợt nhớ , liền đổi lời, “Thôi, em , với cô . Vong linh của cô ghét tụ tập đông .”
lúc tiếng ngâm xướng báo hết giờ thông khí vang lên. Hạ Thanh Châu kéo tay áo cô: “Vào phòng .”
Trong phòng 15 cũng khay cơm chín ô, nhưng tám ô ăn sạch, Hạ Tinh Lê nhíu mày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-70-cham-tran.html.]
“Anh, ăn uống cũng nên hỏi sở thích vong linh.”
“Hỏi . Nó kén, chỉ ăn ô tôm ở giữa.”
Nói xong mới vòng tay cô và giật bắn: “Trời, vòng tay em xanh luôn ? Mà xanh nhiều ?”
“Làm nó vui thì xanh. Em nghi vòng tay mà xanh hết sẽ thưởng lớn.”
Dù luật cũng : ngoài chìa khóa, vong linh dẫn đường cũng thể rời ngục.
Hạ Thanh Châu giơ ngón cái: “Không hổ Lê Lê, giao tiếp với với quỷ đều đỉnh.”
Hạ Tinh Lê cạn lời: “Liên quan gì…”
Anh : “Thế kể ?”
Cô khỏi kể, đưa luôn gương: “Anh tự xem.”
Hạ Thanh Châu , thấy ba nữ quỷ vây kín nửa em gái: hai con túm tóc đ.á.n.h , một con đầu xem kịch, còn bóp bóp mặt Hạ Tinh Lê như đồ chơi giảm stress.
Anh sốc đến mức suýt hét, may kịp bịt miệng.
“Ba… ba con? Em chơi kiểu mua một tặng hai ?”
Hạ Tinh Lê lạnh: “Anh tưởng em lấy lòng ‘chủ thuê’ bằng gì? Bằng tuyển chị em cho nó đó. Nó thích náo nhiệt.”
Cô dặn thêm: “Nếu thấy chơi nào c.h.ế.t, em sẽ tới xem vong linh là nam nữ để tuyển thêm. Chủ thuê của em ghét đàn ông cực.”
Hạ Thanh Châu mà xót, đưa tay xoa cổ cho cô: “Ừ, nhớ. em mệt ?”
“Mệt chứ. Một con mệt, ba con thì cổ em sắp gãy. Em chống là nhờ tinh thần nhà họ Hạ.”
Anh bật , chợt nhớ : “À. Tầng 4 phòng 20 c.h.ế.t. Là cô gái lúc tranh hoa hồng với tụi .”
Hạ Tinh Lê gật đầu: “Nhớ . Lát tầng 5 em ghé.”
Cô tiếp: “Tầng 5 viên gạch lỏng, đó thể giấu manh mối thông quan.”
Hạ Thanh Châu ngạc nhiên: “Sao em ?”
“Em ép hỏi từ một chơi. Một đứa c.h.é.m c.h.ế.t, đứa còn em hỏi .” Rồi cô hỏi ngược: “Còn ngoài t.h.u.ố.c cho ‘đại ca’ thì phát hiện gì?”
Hạ Thanh Châu đáp: “Anh phát hiện nhà tù sáu tầng, nhưng tầng sáu thiếu một phòng giam, bằng một căn phòng .”
“Phòng gì?”
“Bị khóa chặt, .” Anh ngập ngừng một chút tiếp, “… góc bên trái cửa sắt một khe lõm, hình dạng y hệt huy chương mà mấy tên cai ngục cầm lưỡi hái đeo.”