Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 66: Khả Năng Chịu Lỗi
Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:57:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phỏng đoán của Hạ Tinh Lê đúng. “Chúng nó” trong nội quy thật chính là vong linh của những phạm nhân từng giam trong các phòng.
Vong linh bám theo chơi. Chỉ khi tháo chiếc đồng hồ thạch trong phòng giam , tìm chiếc gương tròn nhỏ giấu bên trong, chơi mới thể thấy “thứ” đang bám .
Mà còn một quy tắc nữa: gương của phòng nào thì chỉ soi vong linh gắn với phòng đó. Ví dụ gương phòng 13 chỉ soi thấy vong linh đang ôm chân Tần Hoài Vũ, còn em nhà họ Hạ thì thấy gì thêm.
Lúc , cả ba đang xổm đất, bình tĩnh bàn về “đứa bé trai” bê bết m.á.u trong gương.
Hạ Thanh Châu rùng : “Hai xem phim Ju On ? Thằng bé còn đáng sợ hơn cả Toshio.”
Tần Hoài Vũ thở dài: “Đừng linh tinh nữa. Nó đang ôm chân chứ ôm chân .”
Hạ Thanh Châu đáp: “Chắc cũng bám thôi, chỉ là gương phòng nên thấy.”
Hạ Tinh Lê điều chỉnh góc gương, soi thẳng vong linh chân Tần Hoài Vũ, kỹ lẩm bẩm: “Kỳ lạ thật. Trong ngục giam một đứa trẻ? Trừ khi nó vốn trẻ con. Nhìn bàn tay to, khớp xương thô, cổ nếp nhăn chảy xệ… với trẻ con nào ác thế ?”
Tần Hoài Vũ bừng tỉnh: “Ý cô là nó chỉ mang hình dáng trẻ con thôi? nhớ ! Bản đồ là Ngu Thành. Nhiều năm từng vụ g*iết hàng loạt. Hung thủ là một gã đàn ông lùn, chuyên xâm hại nữ sinh trẻ … Có khi gã liên quan tới nhà tù !”
Hạ Tinh Lê gật đầu: “Liên quan chắc, nhưng vong linh thể là một tên biến thái. Cô dò xem nó thích gì, cố ‘lấy lòng’ nó.”
Tần Hoài Vũ cau mày: “Nghe đúng mà vẫn thấy sai sai…”
Hạ Thanh Châu đề nghị: “Hay cô thử bắt chuyện với nó xem phản ứng thế nào.”
Tần Hoài Vũ cũng . Cô cúi xuống vong linh trong gương, nghiêm túc : “Thưa ông, nếu tiện… chúng quen một chút ?”
Vong linh “gã lùn” chằm chằm cô . Trên gương mặt trắng bệch, biểu cảm của nó bỗng trở nên khó hiểu, kiểu… khó chịu.
Nó . Hoặc lẽ vong linh thể . Nó giao tiếp theo cách khác.
Tần Hoài Vũ như cảm thấy gì đó, cô theo ánh mắt của nó về phía bức tường lưng . Ngay trong ánh đèn mờ, tường đột nhiên hiện một hàng chữ máu, như mới quệt lên, nét chữ dữ tợn, m.á.u còn chảy xuống:
【Người quá đông】
Cùng lúc đó, chiếc vòng tay trắng cổ tay Tần Hoài Vũ lặng lẽ xuất hiện một đoạn đỏ.
“C.h.ế.t tiệt…” Hạ Thanh Châu là phát hiện đầu tiên, chỉ vòng tay cô , hạ giọng gấp gáp: “Sao thế ?”
Tần Hoài Vũ cũng hoảng. Theo quy luật đó, vòng tay đổi màu nghĩa là vi phạm quy tắc. Ai gặp chuyện cũng khó mà bình tĩnh.
Hạ Tinh Lê vỗ vai trấn an: “Chưa chắc tệ đến mức đó. từng thấy la hét quá mức, vòng tay đỏ rực bộ ngay lập tức. Của cô mới đỏ một phần ba, chắc vẫn còn đường xoay.”
Tần Hoài Vũ bối rối: “ sai ở ? kịp gì mà.”
Hạ Tinh Lê chậm rãi: “Có thể… cô phạm sở thích của vong linh.”
Nội quy rõ: mỗi vong linh sở thích riêng. Làm trái ý, hoặc thành yêu cầu, sẽ tính là phạm quy. Nhìn tình hình giống như mỗi chơi ba “chịu ”. đến thứ ba, vòng tay đỏ hết, sẽ gặp nguy hiểm.
Tần Hoài Vũ chữ máu, sắc mặt nặng nề: “Vậy nó đang cảnh cáo là nó ghét đông ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-66-kha-nang-chiu-loi.html.]
Hạ Thanh Châu thở dài: “Nó là tội phạm xâm hại thiếu nữ, đương nhiên ghét đông . với Lê Lê trong phòng cô… thành cô liên lụy.”
Tần Hoài Vũ lắc đầu, bình tĩnh: “Chúng thể bẫy ở . Hai giúp là lựa chọn đúng. Vòng tay đỏ hết, vẫn còn ít nhất hai cơ hội. Từ giờ cẩn thận hơn là .”
Hạ Tinh Lê gật: “Để an , tạm thời cứ im lặng chờ. Đến lượt thông khí tiếp theo, và trai sẽ rời phòng ngay, để cô ở một thử giao tiếp kỹ hơn với nó.”
“Được.”
Không gì để xem giờ nên họ chỉ ước lượng bằng cảm giác. Khi tiếng ngâm nga quen thuộc vang lên báo hiệu thời gian thông khí bắt đầu, Hạ Tinh Lê và Hạ Thanh Châu lập tức rời phòng 13. Họ hẹn Tần Hoài Vũ: hai đợt thông khí tới sẽ tự tìm manh mối và đạo cụ, đến đợt thứ tư sẽ tập hợp ở đây.
Hạ Thanh Châu ở phòng 15 (tầng 3) nên về khá dễ vì nhớ đường. Hạ Tinh Lê xa hơn, trai định đưa cô về phòng 9 nhưng cô từ chối.
“Khả năng định vị của em vẫn .” Cô dặn: “Anh về phòng lấy gương, gặp vong linh xong thì nếu nhiệm vụ đặc biệt hãy lên tầng cao hơn tìm. Còn em sẽ xuống tầng một.”
“Được.”
Trên đường vòng xuống tầng hai, Hạ Tinh Lê thấy đạo cụ rơi rải rác ngoài hành lang nhiều hơn hẳn, đủ loại đồ lặt vặt như ai “đổ hàng” ở chợ. cái nào nên nhặt, cái nào … vẫn là ẩn .
Cô nhặt một cây bút quang màu xanh lá giống hệt cây màu tím của trai để ký hiệu khỏi lạc đường. Ngoài , cô còn thấy một cái xác ở lối cầu thang: đó thiêu thành tro, chỉ còn vòng tay và bộ ngục phục nguyên vẹn. Ngục phục ghi phạm nhân 1, vòng tay đỏ sẫm.
Cô quanh: nền và tường dấu cháy. Vậy khả năng cao là hệ thống xử c.h.ế.t. Mà đợt thông khí mới bắt đầu hơn mười phút, giống như c.h.ế.t từ … chứng tỏ phạm quy ngoài hành lang.
Hạ Tinh Lê lập tức nghi ngờ: đó kịp về phòng khi tiếng ngâm nga kết thúc. Vậy thời gian thông khí tính cực chuẩn, quá xa sẽ về kịp, hậu quả cực thảm. Nghĩ , cô bước nhanh hơn.
Dựa ký hiệu Hạ Thanh Châu để và trí nhớ địa hình, cuối cùng cô về tới phòng 9, dùng vòng tay mở cửa. định bước , cô khựng .
Từ vị trí cô , cô thấy cửa phòng 10 (của “ cà tím”) khép hờ, ánh sáng lọt thành một quầng mờ.
Đợt định đ.á.n.h lén cô, cô phản đòn khiến la hét vi phạm quy tắc, vòng tay đỏ hết. Theo logic thì giờ vẫn ở trong phòng.
Hạ Tinh Lê đóng cửa phòng , chậm tới phòng 10, ghé mắt qua khe cửa.
… Và cô thấy xác của cà tím.
C.h.ế.t cực thảm. Cổ họng xé nát như do móng vuốt dã thú. Máu b.ắ.n tung tóe khắp phòng, từ bồn cầu, tường đến cả trần. Mắt trợn trừng, tay chân vặn vẹo, rõ ràng vật lộn điên cuồng nhưng vô ích.
Đây chính là hậu quả của việc vi phạm quy tắc.
Nhìn hai hàng lỗ m.á.u ở cổ , Hạ Tinh Lê đoán thứ gì đó siết cổ từ phía cắm móng tay sâu . Người bình thường khó mà nổi. Có lẽ chính vong linh bám hành quyết.
Nghĩ tới cảnh đó, sống lưng cô lạnh toát. Cô về phòng 9 để lấy gương của .
Cô khóa trái cửa, kéo giường sắt sát tường, kê ghế đẩu trèo lên tháo đồng hồ. Làm thuần thục.
Chiếc gương tròn nhỏ gọn trong lòng bàn tay. Cô hít sâu chuẩn tinh thần, cúi xuống gương.
Một nữ quỷ mặc đồ đỏ rực đang lặng lẽ bò lưng cô. Hai bàn tay trắng bệch, khô gầy thò khỏi tay áo, vắt chéo qua cổ cô. Nó gối đầu lên vai cô, tóc dài rối bời rủ xuống hai bên mặt, dài tới tận ngực. Đôi mắt đen kịt ẩn màn tóc đang chằm chằm cô.
Rồi nó bất ngờ giơ tay, dùng bộ móng dài nhọn dính máu, nhẹ nhàng vuốt lên mặt cô.