Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 61: Phòng Giam

Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:57:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi vượt qua màn “Cảng Thành tang thi”, Diêu Thương giữ đúng lời hứa, còn rủ Hạ Tinh Lê tổ đội nữa.

 

Từ đó về , Hạ Tinh Lê luôn một vượt ải. Giữa chừng vài ván khá đơn giản, chỉ cần chịu khó suy nghĩ là qua . Có lẽ vì mấy ván đầu quá khắc nghiệt nên hệ thống thỉnh thoảng cũng “thả” chút phúc lợi, thể lúc nào cũng bắt chơi liều sống liều c.h.ế.t.

 

Hàn Ngọc từng mời cô tổ đội , nhưng cô từ chối. Đứa trẻ đó quá đơn thuần, cô lợi dụng , mà cô cũng dám chắc khi gặp nguy hiểm, luôn bảo vệ .

 

Thà từ chối ngay từ đầu còn hơn.

 

Trong thời gian nghỉ ngơi ở căn nhà quen thuộc, Hạ Tinh Lê cố gắng ăn uống đầy đủ, duy trì tập luyện ở nhà. Ngày qua ngày, cô sống cô độc, cứng nhắc, dần dần cũng quen.

 

Cho đến một ngày, một ván trò chơi mới bắt đầu, cánh cửa phòng khách mở .

 

Cô kéo tay áo lên, hít sâu một , bước thẳng luồng sáng chói ngoài cửa, biến mất.

 

 

Cảm giác choáng váng quen thuộc qua . Hạ Tinh Lê mở mắt. Thị lực còn kịp thích nghi với bóng tối, cô ngửi thấy mùi ẩm mốc và hôi thối trong phòng.

 

Cô cau mày quanh. Đây là một phòng giam cũ kỹ, xuống cấp lâu ngày. Trên trần một bóng đèn dây tóc chập chờn. Mạng nhện bám khắp nơi, gián bò loằng ngoằng nền. Trong phòng chỉ một chiếc giường đơn ố vàng, một cái ghế đẩu cũ và một bồn cầu bẩn thỉu.

 

Tường trắng bong tróc nặng, loang lổ những mảng bẩn lớn. Nhìn kỹ, trông giống như vệt m.á.u khô, lâu ngày chuyển sang đen sì.

 

Trên bức tường đối diện giường treo một chiếc đồng hồ thạch . Bên trái đồng hồ dán một tờ nội quy nhà giam, chữ to:

 

【Nội quy ngục giam Liễu Lâm】

 

1. Phạm nhân chú ý dung mạo lúc, giữ ngục phục sạch sẽ, gọn gàng.

 

2. Cấm gây tiếng ồn trong ngục, khống chế âm lượng.

 

3. Cấm ở bên ngoài quá lâu, về phòng giam trong thời gian quy định.

 

4. Rác trong ngục thể nhặt, nhưng nhớ tự hỏi xem nên nhặt .

 

5. “Chúng nó” thể yêu cầu phạm nhân một việc, sẽ thưởng, sẽ phạt.

 

6. “Chúng nó” sở thích riêng, tuyệt đối đừng chọc giận.

 

7. Tìm chìa khóa đúng, hoặc “chúng nó” dẫn đường, thể kết thúc thời hạn, rời khỏi ngục giam.

 

Rõ ràng đây là một ván chủ đề nhà giam.

 

Lần bản đồ là Ngu Thành. Trong trí nhớ cô, Ngu Thành là một thành phố hạng hai, lịch sử và nhiều danh lam thắng cảnh. Vậy mà hệ thống quăng cô thẳng nhà giam.

 

là hệ thống luôn thích chuyện theo lẽ thường.

 

Trong phòng cửa sổ. Cửa sắt gỉ sét khóa từ ngoài. Trên cửa một ô lưới vuông nhỏ bằng bàn tay, qua khe đó mới thấy lờ mờ hành lang bên ngoài.

 

Hành lang trống trơn, lạ. Rõ ràng là nhà giam nhưng cai ngục tuần tra. Nền hành lang sáng bóng như phủ một lớp dầu, qua cảm giác chỉ cần sơ ý là trượt ngã.

 

Hạ Tinh Lê ngẩng lên chiếc đồng hồ tường. Kim giờ và kim phút yên, rõ ràng hỏng lâu .

 

Không cửa sổ để ngày đêm, đồng hồ hỏng. Vậy tính thời gian kiểu gì? Cai ngục ?

 

Hoặc khi… cai ngục nào cả. Nhà giam đơn giản là một mật thất khổng lồ, thoát xem chơi giải đố và hành động thế nào.

 

Cô bước tới giường, lật gối lên, đúng như cô đoán: bên một bộ ngục phục kẻ sọc. Mặt thêu 9, nghĩa là cô là phạm nhân 9.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-61-phong-giam.html.]

đồ, cài cẩn thận từng chiếc cúc, chỉnh cổ tay áo và ống quần cho gọn.

 

Không vì cô thích mặc, mà vì nội quy ghi rõ giữ dung mạo và ngục phục sạch sẽ, bộ đồ chắc chắn bắt buộc mặc.

 

xuống mép giường, nội quy nữa. Càng càng thấy vô lý, mà cũng tìm manh mối rõ ràng.

 

Nội quy quá nhiều chỗ mơ hồ: “khống chế âm lượng” là bao nhiêu mới ? “rác” nhặt kiểu gì? và chìa khóa lấy ở ?

 

Quan trọng nhất là “chúng nó” là gì? Ở ? Tại thể giao nhiệm vụ, còn sở thích riêng?

 

giờ cô nhốt trong phòng giam nhỏ, nghĩ nhiều cũng vô ích. Chỉ thể kiên nhẫn chờ khi nào cửa sắt mở.

 

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, khó bao lâu: thể một tiếng, cũng thể hai tiếng.

 

Ban đầu cô còn áp tai tường và cửa để ngóng, nhưng dù thính lực , cô vẫn gì. Nơi yên tĩnh đến mức giống như hút hết âm thanh.

 

Có lẽ vì cách âm . Cũng lẽ vì những chơi khác đều cẩn thận, tuân thủ nội quy nên dám gây tiếng động.

 

Cơn buồn ngủ kéo tới, cô gần như sắp ngủ gật. lúc mí mắt sắp dính thì bên ngoài đột nhiên vang lên một đoạn âm thanh như nhạc nền phim kinh dị.

 

Thật khó tả mức độ quỷ dị của thứ âm thanh đó: giống tiếng nhiều nam nữ lẫn lộn đang ngâm nga. Giọng nữ u oán nức nở, giọng nam trầm đục như lời nguyền. Nhạc điệu thành bài, càng càng lạnh sống lưng.

 

Hạ Tinh Lê giật tỉnh hẳn. Cô tưởng đó là manh mối, nhưng thực chỉ là tiếng ngâm nga đơn thuần.

 

Cho đến khi âm thanh dừng , cô thấy cửa sắt vang “cạch” một tiếng.

 

Khóa mở .

 

… Hóa tiếng ngâm nga là tín hiệu thông báo.

 

dậy tới cửa, kéo thử một khe nhỏ, cẩn thận ngoài.

 

Dưới ánh đèn mờ trong hành lang, cửa phòng giam đặt một vòng tay màu trắng, đó cũng 9 nhỏ. Có lẽ là bắt phạm nhân đeo.

 

tác dụng cụ thể thì rõ.

 

Không nhà giam bao nhiêu tầng. Riêng tầng , các phòng giam cách khá xa. Hành lang dài, nhưng chỉ năm phòng.

 

Hạ Tinh Lê đeo vòng cổ tay trái. Vừa bước một bước, cô thấy cửa phòng bên cạnh cũng mở , thò một cái đầu tóc nhuộm xanh lá.

 

Đó là phạm nhân phòng 10.

 

Anh trông cũng , nhưng gu thẩm mỹ lạ. Tai đeo đầy khuyên, tóc xanh lè, bên trong ngục phục còn mặc áo thun tím. Nhìn tổng thể cứ như một… trái cà tím phát sáng.

 

Anh thấy Hạ Tinh Lê thì vẻ phấn khích vì cuối cùng cũng gặp sống. nhớ nội quy cấm gây tiếng ồn, vội bịt miệng .

 

Hạ Tinh Lê chỉ xuống chân , hiệu nhặt vòng tay lên. Rồi cô quanh một vòng, phát hiện tường hành lang thiết đo đề-xi-ben phát ánh sáng mờ.

 

Cứ cách năm sáu mét một cái, rõ ràng là dùng để giám sát tiếng ồn của chơi.

 

Hiện tại máy đang hiện màu xanh lá. Cô cân nhắc đoán: với độ khó kiểu hệ thống , lẽ 50 dB mới xem là yên tĩnh.

 

Chỉ vài giây , “cà tím” cũng đeo xong vòng tay, rón rén bước cạnh cô.

 

Anh khá lịch sự, đưa tay hiệu xin phép, cô gật đầu, mới ghé sát tai cô thì thầm thật nhỏ:

 

“Em gái, hai đứa là hàng xóm. Muốn tạm thời hành động cùng ?”

 

 

Loading...