Tối hôm đó, Cố Dịch Thần hẹn   ngoài  dạo.
Chúng  sóng bước bên , chầm chậm dạo dọc bờ sông. Làn gió đêm cuối hạ mơn man  da thịt, dịu dàng và khoan khoái.
“Ngày mai là chính thức nhập học ,  thấy hồi hộp ?” Cậu phá vỡ sự im lặng, giọng  trầm ấm hòa  tiếng gió.
“Cũng  một chút,”  thành thật đáp, “nhưng chỉ cần   ở bên cạnh, tớ  chẳng thấy sợ hãi gì nữa.”
Cậu siết nhẹ bàn tay đang  gọn trong lòng tay , khóe môi cong lên thành một nụ  dịu dàng.
“Tô Cẩn Yên,”  đột ngột dừng bước, xoay     chăm chú, ánh mắt sâu thẳm tựa như  ngàn vì  hội tụ.
“Còn nhớ vụ cá cược giữa chúng  ?”
 ngẩn   một lúc: “Cá cược nào cơ?”
“Vụ thi đại học ,”  kiên nhẫn nhắc , “Tớ hơn  đúng 8 điểm, theo như giao kèo,   đồng ý với tớ ba yêu cầu. Đã nhớ   nào?”
 khẽ gật đầu.
Yêu cầu thứ nhất: Mỗi ngày đều  cùng   đến thư viện tự học. Yêu cầu thứ hai: Trở thành bạn gái của  . (Mặc dù  đó    bảo rằng thực  chỉ   thấy  , nhưng  vẫn mặc định lời tỏ tình ngọt ngào đó là một phần  thể thiếu của yêu cầu .)
Còn về yêu cầu thứ ba…
 chợt nhớ : đó là một nụ hôn.
Mà quan trọng hơn, hiệu lực của nó còn  “nhân đôi”!
Gương mặt  lập tức nóng ran lên như  lửa đốt.
“Cố Dịch Thần, …   định bày trò gì nữa đây?”  theo phản xạ lùi  một bước, ánh mắt đầy cảnh giác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cu-lua-diem-so/12.html.]
Cậu nhướng mày, khóe môi cong lên thành một nụ   gian xảo   quyến rũ đến lạ.
“Yêu cầu thứ ba…” Cậu đột ngột tiến thêm một bước về phía , thu hẹp  cách giữa hai chúng ,  hạ thấp giọng, từng chữ một như mang theo ma lực: “Phần hiệu lực  nhân đôi …  nghĩa là…”
Cậu cố tình dừng  một nhịp, ánh mắt vốn  sâu thẳm nay  càng thêm rực cháy.
“Lần , sẽ đến lượt tớ chủ động. Và… sẽ  chỉ dừng  ở một  duy nhất.”
Trái tim  như  nhảy  khỏi lồng ngực.
Tên !  là một tên lưu manh chính hiệu!
 còn  kịp  bất kỳ phản ứng nào,   cúi  xuống, phủ lên môi  một nụ hôn.
Nó  còn là cái chạm nhẹ như chuồn chuồn lướt nước nữa, mà mãnh liệt và cuồng nhiệt hơn  nhiều. Một nụ hôn mang theo sự chiếm hữu đầy bá đạo,   từ từ công phá từng lớp phòng ngự của , xoáy sâu  tâm trí, khiến  gần như tan chảy trong vòng tay và  thở nóng bỏng của .
Gió đêm nhẹ nhàng lướt qua mái tóc của chúng . Ánh đèn neon từ phía xa nhấp nháy, tạo nên những vầng sáng mờ ảo. Cả thế giới xung quanh như ngưng đọng .
Trong  gian tĩnh lặng , chỉ còn   và , cùng với những nhịp tim đang loạn nhịp, dần dần hòa  một.
Phải một lúc lâu , Cố Dịch Thần mới lưu luyến rời khỏi đôi môi .
 mềm nhũn tựa  lồng n.g.ự.c vững chãi của , thở hổn hển, gương mặt đỏ bừng như  thể nhỏ  máu.
“Tô Cẩn Yên,”  ôm chặt lấy , cằm khẽ tựa lên đỉnh đầu , giọng  trầm khàn đầy thỏa mãn, “kể từ giây phút ,   chính thức là  của tớ.”
“Ừm…”  lí nhí đáp  một tiếng.
 trong lòng thì  ngọt ngào như   uống một ly  sữa trân châu đường đen đầy ắp topping.
Cố Dịch Thần, cái tên sói xám bụng đen đầy mưu mô ,  dùng một vụ cá cược tưởng chừng như ngẫu nhiên để từng bước, từng bước một giăng  một cái bẫy  hảo. Và , con mồi ngốc nghếch ,    cam tâm tình nguyện sa  chiếc bẫy ngọt ngào đó của .
Cảm giác … thật .