Cứ Gặp Anh Ấy Thì lại Ngốc - Chương 83
Cập nhật lúc: 2024-11-21 03:05:54
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"…… ừm, là mơ, Mộ Hàn, là cứu em ?" Mạc Lan Hạc dựa lòng , ngước đôi mắt long lanh , mong đợi một câu trả lời khẳng định.
" là ! vẫn đến muộn một bước, vẫn để em thương... Xin , bảo bối, là bảo vệ cho em!"
Giang Mộ Hàn giấu sự tự trách, tự chủ siết cô chặt hơn. Lúc , kể về chuyện của cặp chị em song sinh, vì hiện tại nhắc đến khác.
Mạc Lan Hạc từ "muộn một bước", thêm " thương", cô thể giữ bình tĩnh nữa. Cô nhớ lúc đó hình như trúng thuốc gì đó, chỉ cảm thấy chóng mặt và mệt mỏi, nhưng thấy cơ thể thương.
Vậy từ " thương" mà Giang Mộ Hàn đến là gì? Chẳng lẽ cô thực sự làm gì đó?
Nghĩ đến đây, đầu cô dần cúi thấp xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ bi thương và buồn bã!
Bây giờ cô dám ngẩng đầu lên Giang Mộ Hàn, nhưng trong lòng khao khát rõ rốt cuộc gặp chuyện gì.
Giang Mộ Hàn thấy dáng vẻ thất vọng của cô, liền nâng khuôn mặt cô lên, nhẹ nhàng vuốt tóc mai tai cô, dịu dàng lo lắng:
"Em thoải mái ? Vết thương đau ?" Lời của nhẹ nhàng, nhưng khi lọt tai Mạc Lan Hạc, càng khiến cô cảm thấy khó chịu hơn khi thấy từ "vết thương".
Lần , cô thể giữ im lặng nữa, cô nhất định sự thật. Cô thu ánh mắt lo lắng, đôi mắt mang chút u sầu Giang Mộ Hàn, hít một thật sâu, mím môi, giọng run run :
"Anh... cho em , em tên khốn đó... xâm phạm ?"
Vừa dứt lời, gần như ngay khi lời rơi xuống, cô thấy gân xanh trán Giang Mộ Hàn nổi lên, đó hét lên giận dữ: "Hắn dám!"
Anh hét lên xong, dường như nhận quá kích động, vì cô bé trong vòng tay run rẩy một cái, vẻ như dọa sợ.
Cảm thấy cô sợ hãi, vội vàng ôm cô chặt hơn, bàn tay lớn vuốt ve mái tóc dài của cô, nhẹ giọng an ủi: "Bảo bối, em , em dũng cảm, trong tình huống nguy cấp như mà em vẫn thể chống lại gã độc ác đó, em thật giỏi!"
"Em nhớ kỹ, thế gian chỉ một duy nhất thể chạm em, đó là , khác bao giờ phép nghĩ đến!" Anh xong, giữ chặt gáy cô, hôn mạnh lên môi cô, như để tuyên bố quyền sở hữu của .
Sau khi hôn xong, hai ngơ ngác , ánh mắt đầy đam mê thể nào xóa nhòa. Tuy nhiên, trong khoảnh khắc ngọt ngào , Mạc Lan Hạc vẫn hỏi một câu đầy lo lắng, giọng nhỏ nhẹ:
"Em... thực sự ..." Lời cô dứt, Giang Mộ Hàn nhanh chóng trả lời:
"Hạc Hạc, ! Đừng nhắc đến gã nữa, gã chỉ là một con thú bằng cầm thú, xứng đáng nhắc đến!"
"Ừ, ... em thương là ? Em thương ?" Cô ngước mắt lên, hỏi đầy nghi ngờ.
Bây giờ cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, rằng hại, trái tim cô trở về chỗ cũ. cô vẫn hiểu tại Giang Mộ Hàn lại cô thương!
Giang Mộ Hàn dáng vẻ ngốc nghếch của cô, ngay cô quên mất những gì . Anh nhẹ nhàng kéo tay của cô lên, đặt mặt cô và :
"Em xem, đây là dấu vết em tự bấm , đúng ? Để ngăn khỏi ngất xỉu nên em bấm mạnh đến mức , bầm tím hết ..." Giang Mộ Hàn đầy vẻ xót xa, trong giọng ngoài sự đau lòng còn nhiều hơn là sự tự trách.
Mạc Lan Hạc vết thương trước mặt, khỏi thở phào nhẹ nhõm, thì vết thương mà Giang Mộ Hàn nhắc đến chỉ là dấu vết do cô tự bấm. Dấu vết nhỏ so với sự mạnh bạo của Giang Mộ Hàn thật chẳng đáng kể gì.
Thế nên, ánh mắt cô lấp lánh, ghé cằm , dịu dàng : "Vết thương của em đáng là gì, bằng chút thương tích lẻ tẻ của ---" Nói xong, cô đầu tiên cắn nhẹ lên cằm Giang Mộ Hàn đó hôn lên môi , vì cô bây giờ vui.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Cô hôn, thì thầm gọi tên : "Mộ Hàn, Mộ Hàn---" Chính cô cũng lúc quyến rũ đến mức nào.
Thực , cô còn nhiều điều hỏi . Cô hỏi xem gã Vương tổng béo đưa pháp luật , cô cũng vì ông muốn hại cô. những câu hỏi giờ chẳng thể quan trọng bằng niềm vui của cô lúc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cu-gap-anh-ay-thi-lai-ngoc/chuong-83.html.]
Giang Mộ Hàn dáng vẻ quyến rũ chuyên chú của cô, cảm nhận sự dịu dàng ngọt ngào từ cô, m.á.u trong lập tức nóng lên, yết hầu chuyển động bao nhiêu .
Anh , bé con của khi chủ động sẽ khiến phát điên. dù phát điên vì cô, vẫn cô đối xử với như mỗi ngày---
Giờ cô, . Sáng nay lúc đưa cô làm đã biết cô đã hết kỳ kinh nguyệt. Lúc đó, "" cô ngay---
bé con của quá vội vàng , lòng nhiệt tình việc của cô khiến nỡ từ chối.
Khi đó, mang tâm trạng m.á.u nóng dâng trào tiễn cô đến chỗ .
Anh vốn định tối nay sẽ để cô mặc những bộ đồ gợi cảm, xé nát chúng , nhưng kế hoạch thể đổi.
Lúc , chờ đợi nữa.
"Bảo bối!" Anh khẽ gầm lên một tiếng, xoay , ánh mắt nóng rực, vồ lấy cô. Chẳng mấy chốc, Mạc Lan Hạc trở thành "con mồi" của . Trong cơn yêu cuồng nhiệt, chiếc áo của cô bàn tay lớn của cởi , chỉ trong tích tắc, mảng n.g.ự.c ửng đỏ.
"Ưm, Mộ Hàn," Mạc Lan Hạc tự chủ vòng tay qua cổ , giọng mềm mại của cô biểu lộ rằng cô động tình.
Ánh mắt Giang Mộ Hàn đỏ rực, bàn tay to của lướt qua, từng món quần áo lượt bay lên ̣o những vòng cung tuyệt đẹp, nhiệt độ trong căn phòng tăng dần. Hai cuối cùng hòa quyện .
Ừ, thể phủ nhận rằng, Mạc Lan Hạc yêu đàn ông mặt, yêu nhiều. Nên cô trao hết cho ! Dù nghĩ đến một thứ gì đó khiến cô sợ hãi, nhưng điều đó chẳng ngăn cản gì---
"Bảo bối, em sợ ?" Giang Mộ Hàn thầm thì bên tai cô, giọng đầy quyến rũ! Thực , thể chờ đợi nữa.
Chỉ là, những ngày qua, khả năng kiềm chế của tăng lên nhiều, nên lúc vẫn thể tạm thời kiềm chế bản .
“... Không, sợ!” Mạc Lan Hạc đỏ mặt trả lời, đôi mắt long lanh lấp lánh, gương mặt nhỏ nhắn cọ nhẹ má .
Giang Mộ Hàn câu trả lời của cô, đôi mắt đỏ ngầu của càng thêm đậm. Anh liền cúi đầu áp sát tai cô, giọng khàn khàn vang lên:
“Bảo bối, sẽ để em sợ hãi, chỉ thế, còn sẽ khiến em yêu thích nó, yêu thích sự tương tác mật giữa chúng ! Bảo bối, yêu em!”
Anh dứt lời, đôi môi bắt đầu hành động đầy chiếm hữu, những nụ hôn dày đặc từ tai cô lướt qua khuôn mặt nhỏ nhắn, chậm rãi tiến đến khóe môi, bất ngờ một nụ hôn nồng nhiệt và khít khao ập đến.
“Hạc Hạc, yêu em!” Anh hôn, cắn nhẹ cô, thì thầm tỏ tình.
Mạc Lan Hạc lúc thể gì, cô chỉ thể dựa những luồng khí yếu ớt để đáp tình yêu mãnh liệt của .
, nhưng khi Giang Mộ Hàn tiếp tục di chuyển xuống phía , khi cô dần dần hít thở khí tươi mới, khi chiếc mũi nhỏ của cô ngửi thấy một mùi hương quen thuộc —
Cô bất ngờ mở to mắt, đôi mắt long lanh hướng lên , và thấy chiếc đèn chùm hoa rực rỡ trần nhà.
Lúc cô mới nhận đang ở một nơi xa lạ. Vừa , vì Giang Mộ Hàn ôm chặt quá, cộng thêm cảm xúc kích động, cô nhận rằng đang ở một nơi khác.
“Mộ Hàn, , đợi ...” Cô vuốt ve tóc , giọng run rẩy.
Bởi vì, lúc Giang Mộ Hàn di chuyển đến n.g.ự.c cô, bàn tay to lớn của cũng từ n.g.ự.c trượt xuống bụng, ý định tiếp tục xuống...
“Hạc Hạc,” trầm giọng, đôi mắt đỏ rực.
Trong khoảnh khắc quan trọng như , bé con của bảo đợi , liệu thể đợi ! Tuy nhiên, để tôn trọng cảm xúc của cô, vẫn khàn giọng hỏi:
“Bảo bối, chuyện gì ?” Anh hỏi xong, đôi môi nóng bỏng của vẫn rời khỏi hai điểm nhạy cảm n.g.ự.c cô, và bàn tay nóng bỏng của chạm đến nơi mà mơ ước bấy lâu.