Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Cứ Gặp Anh Ấy Thì lại Ngốc - Chương 73

Cập nhật lúc: 2024-11-17 02:49:14
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn về bức tranh bát quái xuất phát từ ai, cô với Đỗ Na, bởi vì trình độ hội họa kém cỏi của Giang lão gia, cô thực sự dám khen ngợi!

Hơn nữa, hiện tại cô bàn về chủ đề , nịnh bợ ông già đó xong thì bức tranh đối với cô đã  còn quan trọng nữa, bạn của cô cần cũng chả cả, dù tranh cũng lắm.

“Thanh Huyền, bức tranh chỉnh thì ích gì, bức tranh quá ảm đạm! Mình dùng để trấn tà mà, cái chút linh khí nào, trấn tà?” Đỗ Na chu môi, vẻ hài lòng.

“Chính vì trấn tà, nên mới quá nhiều hoạ tiết lung tung, thấy bức bát quái rực rỡ nào hoa mỹ ? Đây là một thứ trang trọng! Cậu cần ? Không thì mang về đây!”

Nhu Thanh Huyền , cô đưa tay định lấy chiếc áo thì Đỗ Na nhanh tay giữ trong lòng.

“Cần cần cần! Cậu gì mà tức giận ? Mình chỉ kêu ca một chút thôi! Hơn nữa, tối nay còn mặc nó nữa, để mơ thấy ác mộng, tuy xí nhưng hy vọng sẽ tác dụng!” Đỗ Na lẩm bẩm, cho áo túi.

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô , Nhu Thanh Huyền nhịn hỏi:

“Dạo , thường mơ thấy ác mộng? Cậu còn tin ma quỷ ?”

“Ôi, cũng bởi vì ba , gần đây ông đầu tư ngành tang lễ, ngày nào cũng quanh quẩn bên nghĩa trang, còn bảo tham gia. Mình cùng ông đến vài nơi rùng rợn, về nhà là ác mộng đeo bám dứt!” Đỗ Na đến đây, sắc mặt vẻ sợ hãi.

“Cậu khá can đảm ?”

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

“Đâu , nhát gan lắm! Thôi, từ giờ tham gia mấy dự án đó nữa!” Đỗ Na thở dài, tiếp tục :

“Nè, ba sáu giờ tối mai một dự án di sản văn hóa lớn tại khách sạn Hữu Thương, ông việc , nhưng ông ấy  thích loại hình , ông ấy tham gia, chủ yếu là ghi chép . Thanh Huyền, nếu tối mai  việc gì thì cùng mình nhé! Mình nghĩ ba cũng nhận thư mời !”

“Có thể lắm, nhận thì cũng rõ!” Nhu Thanh Huyền đáp với giọng điệu nhạt nhòa, nhấp một ngụm cà phê, vẻ quan hệ của cô với ba mình cũng hòa hợp lắm!

Cũng , thể hòa hợp chứ, ba cô hy vọng cô mau chóng trưởng thành trong tập đoàn, nhưng tâm trí cô đặt công việc, điều khiến ba cô thất vọng.

Nhà họ Nhu chỉ hai đứa con gái, cô em gái còn là con ngoài giá thú của ba cô , là chị em cùng cha khác .

Cô em gái hiện đang học ở nước ngoài và sắp nghiệp, còn ba cưng chiều cô , điều khiến Nhu Thanh Huyền cảm thấy thoải mái.

thường tức giận tự hỏi: “Tại đám tiểu thư khác may mắn đến !”

Nghĩ đến đây liền nổi giận, cô bật dậy rồi ném cho Đỗ Na một câu:

“Tối mai sẽ với ! Mình đây!” Nói xong, cô thèm đầu , lập tức rời .

Trong quán cà phê, Đỗ Na ngây người  theo bóng dáng Nhu Thanh Huyền , nhịn thầm: “Đây là dấu hiệu của bệnh thần kinh ? Đi thì chứ, lớn như !” Cô từng thấy Nhu Thanh Huyền mất kiểm soát như , thật giống như một ả điên.

Nhu Thanh Huyền ngoài, tuy cô tức giận nhưng đầu óc cũng  mất kiểm soát, lý do cô đồng ý cùng Đỗ Na là vì cô nghĩ đến Giang Mộ Hàn, dự án đó sẽ mời các lãnh đạo doanh nghiệp đến , nên cô nghĩ lẽ Giang Mộ Hàn cũng sẽ tham gia!

Lúc mười một giờ đêm, tại ngõ Thanh Ngọc, trong căn phòng cho thuê tầng ba.

Mạc Lan Hạc ngủ say, cô định đợi Giang Mộ Hàn, nhưng hai ngày nay cô thực sự quá mệt mỏi, cộng với chiếc chăn mềm mại như bông càng khiến giấc ngủ của cô sâu hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cu-gap-anh-ay-thi-lai-ngoc/chuong-73.html.]

Lúc , cô ngủ say, dáng vẻ ngủ say của cô khiến nỡ đánh thức.

còn cách nào khác, nỡ đánh thức cô cũng đánh thức, vì Giang Mộ Hàn trở về, và lúc , đàn ông đang ở hành lang tầng ba.

Anh theo lời Mạc Lan Hạc, gõ cửa, soạn một tin nhắn gửi cho cô, nhưng đợi mãi mà cô vẫn mở cửa.

Có vẻ như cô nhóc ngủ , thật cũng nỡ đánh thức cô, nhưng thể để ngoài cửa cả đêm .

Đứng ngoài một đêm thì , vấn đề là: bây giờ nhớ cô, và đặc biệt là nhớ, hôm nay vì về sớm, nhanh chóng thành công việc , giờ chỉ trở về bất chấp tất cả ôm cô, ôm cô và hôn cô.............................

Anh nhớ cô, nhớ nhiều, cảm thấy m.á.u trong cơ thể như bùng cháy, thể chờ đợi nữa— quyết định gọi điện!

“Đing đing đing—”

Trong phòng ngủ, Mạc Lan Hạc động ngón tay, trong cơn mơ màng mở mắt, cô cảm thấy âm thanh nào đó thật lớn, khiến cô chỉ nhanh chóng tắt nó .

Trong tiềm thức của cô, âm thanh ồn ào chắc chắn là chuông báo thức, đang thúc giục cô dậy .

, cánh tay cô duỗi , định tắt ‘chuông báo thức’, nhưng bàn tay nhỏ bé chạm gì— và âm thanh đó vẫn đang tiếp tục vang lên, cô hoang mang, bất lực, âm thanh phiền thật đấy—

Nhận thức của cô dần phục hồi, và âm thanh đó càng  càng giống như tiếng chuông điện thoại.

“Điện thoại? Điện thoại?” Mạc Lan Hạc giật dậy, quanh tìm điện thoại, tìm kiếm âm thanh, cuối cùng tìm thấy điện thoại trong chăn.

Nhìn thấy những chữ quen thuộc điện thoại, cô còn quan tâm gì nữa, trực tiếp vuốt màn hình để nhận cuộc gọi, nhận nhanh chóng xuống giường.

“Anh... về  ?” Mạc Lan Hạc gấp gáp hỏi, giọng còn chút buồn ngủ nào.

“Ừ, về rồi!” Giang Mộ Hàn đáp bằng giọng trầm thấp.

“Được ,em  mở cửa ngay!”

Lúc này cô khá hốt hoảng hốt, hoảng hốt đến mức kịp  dép, chân trần bước khỏi phòng ngủ, hôm nay cô mặc một chiếc váy ngủ màu đỏ, thật quyến rũ.

Chiếc váy ngủ là bạn học tặng cô dịp sinh nhật, màu sắc sặc sỡ và mềm mại, kiểu dáng dây đeo, mùa hè mặc còn , bây giờ thu, mặc nó thật sự chút lạnh. những bộ đồ ngủ dài tay của cô đều Giang Mộ Hàn hỏng, hôm nay cô còn kịp mua—

, tối nay cô chỉ thể mặc bộ đồ thôi.

Lúc khỏi chăn còn thấy lạnh lẽo, giờ bước ngoài, liền cảm thấy gió lạnh thổi .

lúc còn bận tâm đến những điều đó, trong lòng chỉ nhanh chóng mở cửa cho đàn ông đó.

Cô vội vàng đến cửa, hỏi han gì, ngó gì, liền chút do dự mở cửa.

Khi cánh cửa mở , ngoài bóng dáng cao lớn hiện mắt, còn một luồng gió lạnh thổi , khiến cô khỏi run rẩy.

Loading...