Cứ Gặp Anh Ấy Thì lại Ngốc - Chương 69
Cập nhật lúc: 2024-11-17 00:50:30
Lượt xem: 0
Giang Mộ Hàn gõ nhẹ lên trán của em gái, đồng thời hỏi thăm tình hình gần đây của cô.
Anh biết em gái mình gần đây đang tìm kiếm dự án, và tạm thời cô ấy không cần sự giúp đỡ của anh!
Tuy nhiên, ngày mai có một hội nghị doanh nghiệp, anh dự định dẫn em gái đi xem, có thể sẽ phát hiện ra những dự án doanh nghiệp tốt để hợp tác.
Vì vậy, anh nói: “Thiên Tầm, ngày mai theo anh tham gia một sự kiện!”
“Sự kiện gì ạ?” Giang Thiên Tầm nhìn anh từ trên xuống dưới.
“Đi rồi sẽ biết!”
“Ồ, được rồi!” Giang Thiên Tầm không hỏi thêm, cô hoàn toàn tin tưởng vào người anh trai này.
“Được rồi, hai đứa nhanh chóng đi ăn cơm đi!Thanh Huyền, chúng ta cũng đi!” Khương Mai đứng dậy nắm tay Nhu Thanh Huyền , đến lúc này bà mới nhớ đến cảm xúc của cô ta, ừm, có lẽ trong lòng con bé đang rất khó chịu---
Bà định an ủi Nhu Thanh Huyền vài câu, nhưng chưa kịp nói thì đã nghe thấy giọng của con gái Giang Thiên Tầm vang lên bên cạnh: “Mẹ, vậy con và anh trai đi trước nhé, chị Thanh Huyền, hai người cũng nhanh nhanh qua đây đi!”
Giang Thiên Tầm vừa nói vừa kéo Giang Mộ Hàn, hai anh em họ vừa cười vừa đi về phía phòng ăn.
Nhìn bóng dáng của hai anh em khuất dần, Khương Mai quay sang nói với Nhu Thanh Huyền :
“Thanh Huyền, ta biết trong lòng con không dễ chịu, nhưng chuyện tình cảm vốn không thể miễn cưỡng, ta rất thích con, thật đấy, nếu con không chê, ta sẽ yêu thương con như con gái của mình!”
Câu nói của Khương Mai đã hoàn toàn chọc giận Nhu Thanh Huyền , trong lòng cô ta không nhịn được mắng: “Bà già c.h.ế.t tiệt này, còn chưa biết rõ thân phận của con nhỏ Mạc Lan Hạc đó ra sao, đã trực tiếp loại bỏ cô ta rồi!”
Cô ta căm ghét đến phát điên, nhưng lại không thể biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể theo phong cách dịu dàng của mình mà mỉm cười nói: “Bác ạ, thực sự trong lòng con không dễ chịu, nhưng con và Mộ Hàn lớn lên bên nhau, bây giờ anh ấy đã có bạn gái, con vẫn sẽ chúc mừng anh ấy!”
“Dù con rất muốn trở thành con dâu của bác, nhưng, đúng như bác nói, chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, con đồng ý điều đó, cho nên bây giờ con sẽ mừng cho Mộ Hàn---”
Nhu Thanh Huyền nói đầy thuyết phục, có vẻ rất chân thành, nhưng không ai biết trong lòng cô ta đang giận dữ như có một con thú đang gào thét.
“Được, được, nếu con có thể nghĩ như vậy, bác yên tâm rồi, nào, chúng ta mau qua đó đi, hôm nay con phải ăn nhiều một chút, nhìn con lại gầy đi rồi!”
Nhu Thanh Huyền cười khổ, vòng tay quanh cánh tay của Khương Mai, hai người cùng nhau đi tới.
Cả gia đình ngồi vào bàn ăn.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Giây phút này, Nhu Thanh Huyền vừa tức giận vừa hơi ngượng ngùng, nhìn gia đình vui vẻ như vậy, cô ta cảm thấy mình thật sự là một kẻ thừa thãi ở đây, nhưng cô ta không cam tâm.
Cô ta không ngờ bà già Khương Mai này lúc nào cũng nói muốn trở thành một gia đình với cô ta, cuối cùng lại chỉ là một người không có chính kiến mà thôi, cô ta cảm thấy toàn bộ nhiệt huyết của mình đã bị bà ta đùa giỡn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cu-gap-anh-ay-thi-lai-ngoc/chuong-69.html.]
Điều duy nhất khiến cô ta cảm thấy an ủi chính là thái độ của Giang lão gia, mặc dù ông không trực tiếp chất vấn Giang Mộ Hàn, nhưng ít nhất cũng không biểu thị sự tán thành.
Tuy nhiên, thái độ mập mờ của lão già này có lẽ là muốn tìm hiểu xem cô gái mà Giang Mộ Hàn đang thích rốt cuộc có thân phận gì, nếu như thân phận cao hơn cô ta, không biết ông lão này có phải sẽ nhanh chóng tán thành không nhỉ?
“Hừ, không có ai tốt đẹp cả!” Nhu Thanh Huyền trong lòng tức giận, hôm nay cô ta đến đây chỉ vì ăn no chứ không phải để nịnh bợ ông lão này.
Khi đã đến nước này, cô ta quyết định để thân phận của cái con nhỏ Mạc Lan Hạc này lộ ra, xem hai ông già này sẽ phản ứng thế nào.
Khi cô ta đang nghĩ như vậy, thì thấy những người hầu mang từng đĩa món ăn lên, cho đến khi tất cả các món ngon đã được bày ra, lúc này cô ta là người đầu tiên lên tiếng:
“Mộ hàn, chúc mừng anh! Chúng ta cũng đã lâu rồi không ngồi cùng nhau như thế này, không ngờ vừa mới ngồi xuống thì anh đã có bạn gái, đây thật sự là một chuyện vui, nào, để em kính anh một ly!”
Những lời này có vẻ hào phóng nhưng thực chất lại đầy chua chát, khiến Khương Mai nghe thấy trong lòng nhói lên, bà hy vọng Nhu Thanh Huyền thực sự có thể buông bỏ, cô tiểu thư này và con trai bà không có duyên phận, đúng là miễn cưỡng không được!
“Cảm ơn!” Giang Mộ Hàn không cụng ly với cô ta, mà trực tiếp ngửa đầu uống cạn, vì đây là lời chúc phúc cho anh và Lan Hạc, nên tất nhiên anh không thể từ chối, dù cho lời chúc này thật hay giả, nhưng nói chung hôm nay anh rất vui, không muốn cãi vã với bất kỳ ai.
Nhu Thanh Huyền cứng ngắc cười, cũng uống cạn.
“Ăn cơm, ăn cơm, đừng chỉ uống nhé, chị Thanh Huyền, nào, chị ăn nhiều một chút, anh, anh thử món này, ba, mẹ, món cua này là món hai người thích ăn---” Giang Thiên Tầm vừa gắp thức ăn cho họ vừa nói những câu cứu vãn, nhưng dù vậy, không khí ngột ngạt trên bàn ăn vẫn không giảm bớt.
Tuy nhiên, Giang Mộ Hàn thì rất vui vẻ, anh không cảm thấy ngượng ngùng, vì anh vốn không có ý với Nhu Thanh Huyền , thì sao có thể cảm thấy ngượng ngùng? Vì vậy, anh ăn rất vui vẻ, vừa ăn vừa gắp vài đũa cho ba mẹ mình.
Bây giờ, anh nghĩ bé con có lẽ cũng đang ăn cơm, anh thật sự nên về bên đó ăn cùng cô, giờ nói gì cũng đã muộn, chỉ có thể trở về bù đắp cho cô sau.
Tuy nhiên, hôm nay anh thực sự muốn trở về một chuyến, anh muốn công khai chuyện của mình và bé con, bất kể gia đình có đồng ý hay không, anh chỉ đến đây để nói cho rõ.
Ban đầu anh không định ở lại ăn, vì tối nay anh còn phải đi dự tiệc, nhưng thấy mẹ anh vừa rồi vui mừng kích động như vậy, anh cảm thấy nên ở lại thêm một lúc, để họ hiểu rõ về bé con, nếu có sự chúc phúc của ba mẹ, tin rằng bé con cũng sẽ rất vui!
Đúng lúc Giang Mộ Hàn đang ăn ngon miệng, thì lại nghe thấy giọng Nhu Thanh Huyền vang lên:
“Mộ hàn, mau giới thiệu cho mọi người về bạn gái của anh đi! Dù sao anh mới về nước vài ngày, đã có tin vui rồi, tốc độ này có phải quá nhanh không, không biết con gái nhà ai lại may mắn như vậy?” Nhu Thanh Huyền xoay xoay ly rượu trên tay, trên mặt mang theo chút khinh thường.
“Nhanh? Cô cho rằng nhanh sao? Cô không phải đã rõ về những chuyện này sao, tại sao lại cảm thấy nhanh? Hơn nữa, sau này tôi không muốn cô xuất hiện trước mặt người phụ nữ của tôi!” Giang Mộ Hàn nhướng mày, không ngần ngại mỉa mai và cảnh cáo.
Nhu Thanh Huyền bị nói đến ngẩn ra, sắc mặt cô ta lập tức trắng bệch, ly rượu trên tay cũng vô tình run rẩy, một lúc lâu cô ta cũng không biết nên phản ứng thế nào.
Còn Giang Mộ Hàn thì không quan tâm đến phản ứng của cô ta, chỉ thấy anh tiếp tục nói:
“Ba, mẹ, bạn gái của con không phải là những gì như ba mẹ nghĩ, cô ấy không có nền tảng mạnh mẽ, cũng không có mối quan hệ rộng rãi, càng không có gia thế hiển hách, nhưng cô ấy chân thực, thiện lương, dịu dàng kiên cường, chăm sóc tỉ mỉ, và vô cùng xinh đẹp, con yêu cô ấy, Đời này không cưới ai ngoài cô ấy!”
“Hơn nữa, chúng con không chỉ mới quen nhau vài ngày, mà đã quen biết hơn sáu năm rồi--- Nếu ba mẹ đồng ý, con sẽ dẫn cô ấy đến gặp ba mẹ, nếu ba mẹ không đồng ý, con cũng không miễn cưỡng!”