Cứ Gặp Anh Ấy Thì lại Ngốc - Chương 42
Cập nhật lúc: 2024-11-06 15:05:57
Lượt xem: 9
Không biết đã trôi qua bao lâu, trong nhà đã tràn ngập hơi ấm.
Trong phòng khách, trên chiếc ghế sofa nhỏ bé chật hẹp, bình thường chỉ đủ chỗ cho một người ngồi, nhưng bây giờ hai người họ lại không cảm thấy chật chội.
Anh nói chỉ muốn ôm một chút, nhưng chỉ có kẻ ngốc mới tin là thật! Cô cảm thấy mình cần chuẩn bị một ít thuốc để bôi vết thương, và phải chuẩn bị thêm vài lọ, vì trên người cô không có chỗ nào nguyên vẹn cả,khắp người toàn là dấu vết mà Giang Mộ Hàn để lại.
Hiện tại, trừ bước cuối cùng, gần như cô đã bị anh“ ăn ”sạch không còn gì nữa, ngay cả bả vai buổi trưa bị cắn cũng không thoát khỏi số phận bị tổn thương lần nữa.
Đương nhiên, cô cũng không phải là dễ bị bắt nạt, Giang Mộ Hàn cũng bị cô cào không nhẹ---
Hiện tại đã là hơn 1 giờ sáng, Dưới sự 'tấn công' liên tục của Mạc Lan Hạc, Giang Mộ Hàn cuối cùng đã đồng ý băng bó vết xước trên mu bàn tay, ừm, thật sự không dễ dàng chút nào, để trị thương cho anh, mà còn phải cầu xin anh.
Chỉ vì tên này luôn muốn dính lấy cô, nếu không phải Mạc Lan Hạc dùng biện pháp mạnh, cắn thật mạnh vào vai anh, có lẽ đến giờ phút này anh vẫn không chịu buông cô ra, càng đừng nói đến việc băng bó.
Tuy nhiên, trước khi buông cô ra, người đàn ông này đã đưa ra một yêu cầu, đó là: không chỉ cắn một bên vai của anh mà còn phải đối xử tương tự với bên vai còn lại, chỉ như vậy, anh mới chịu buông cô ra và đồng ý đi băng bó.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Mạc Lan Hạc nghi ngờ nghiêm trọng rằng đầu óc anh có vấn đề, không biết có phải lúc đến đây đầu đã bị ngấm nước mưa không.
Nhưng khi Mạc Lan Hạc cắn, cô đã thật sự cắn mạnh, ngay sau đó, m.á.u lập tức chảy ra! Khoảnh khắc đó, từ suy nghĩ đến hành động, cô thật sự rất muốn cắn anh thật mạnh, ai bảo anh lại cứ bắt nạt cô như vậy.
Cô nhận ra dường như đầu mình cũng bị ngập nước, kể từ khi gặp anh, cô thực sự đã trải qua một sự thay đổi lớn.
Lúc này, Giang Mộ Hàn đang ở trong phòng tắm, đây là yêu cầu của Mạc Lan Hạc, vì dù sao thì anh cũng đã bị ướt mưa, cô lo lắng anh sẽ bị cảm lạnh, nên muốn anh mau chóng đi tắm nước ấm .
Tất nhiên, trước khi tắm, cô đã băng bó đơn giản mu bàn tay cho anh, để tránh vết thương bị nước b.ắ.n vào! Một lát nữa anh ra ngoài, cô sẽ khử trùng vết thương lại cho anh.
Bây giờ Mạc Lan Hạc đang ngồi chờ anh trên chiếc sofa trong phòng khách, trước bàn trà đã chuẩn bị sẵn những thứ cần thiết cho việc băng bó, như cồn, thuốc mỡ, bông y tế, băng gạc, kéo--- có thể nói là chuẩn bị đầy đủ.
Có lẽ trước kia khi cô leo trèo để vẽ tranh, chắc cũng đã không ít lần bị thương, nếu không thì nhà cũng sẽ không thường xuyên có những thứ này.
Hiện giờ mặc dù đã gần 2 giờ sáng, nhưng cô không cảm thấy buồn ngủ chút nào, có lẽ trong lòng quá kích động!
Nhìn bộ đồ ngủ mà mình vừa thay, mặc dù cũng là quần dài áo dài , nhưng ở khoảnh khắc này, cô vẫn đỏ mặt, vì bộ quần áo ban đầu đã bị Giang Mộ Hàn xé rách không còn hình dạng.
Mặc dù họ chưa vượt qua ranh giới cuối cùng, nhưng sự mạnh mẽ của Giang Mộ Hàn vừa rồi giống như đang khai phá một hòn đảo chưa ai đặt chân đến, ánh mắt của anh như phát hiện ra vùng đất mới.
Đến mức mọi vùng đất cao thấp đều đã được anh khai phá xong, nếu không phải vì bà dì của cô đến thăm, có lẽ những chỗ lồi lõm khác cũng đã bị anh lấp đầy.
Mạc Lan Hạc thật sự đã thấy được phản ứng khác biệt rõ ràng của anh, chỉ cần nghĩ đến đây, gò má của cô lại đỏ ửng như bị luộc chín.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng họ sẽ tiến triển nhanh như vậy, có thể nói từ khi nhìn thấy người phụ nữ Nhu Thanh Huyền đó, cô đã cảm thấy mình và Giang Mộ Hàn đã không còn cơ hội, thậm chí, khi biết anh là thiếu gia của Giang gia, cô đã cảm thấy họ không còn khả năng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cu-gap-anh-ay-thi-lai-ngoc/chuong-42.html.]
Sự cố hôm nay, cô thừa nhận là do bản thân mình không kiềm chế được, nếu cô từ chối,Giang Mộ Hàn cũng sẽ không làm gì cô, mặc dù tên kia có chút bá đạo, nhưng nếu bản thân có ý chí kiên định, thì cuối cùng cũng sẽ không phát triển đến mức này.
Bây giờ bình tĩnh lại, cô đã nghĩ thông suốt rất nhiều điều, thậm chí cô còn có thể tưởng tượng ra ngày mình bị bỏ rơi, có thể là vài ngày sau, có thể vài tuần sau, hoặc có thể vài tháng sau---
Cô, cuối cùng sẽ trở thành một trong những người phụ nữ của anh, và trở thành một người trong những cuộc vui của anh!
Đừng trách cô nghĩ như vậy, cô không phải hoàn toàn tin tưởng vào lời nói của Nhu Thanh Huyền, mà là chính bản thân cô cũng nghĩ như vậy, bởi vì khi tỉnh táo, cô
biết tự lượng sức mình.
Giang Mộ Hàn, một nhân vật lớn như vậy, cô thực sự không là gì trong mắt anh, những câu hỏi ở cửa lúc nãy, chỉ là để tự an ủi mình mà thôi.
Cô thậm chí có thể tưởng tượng ra Giang Mộ Hàn sẽ trả lời như thế nào, không ngoài dự đoán, câu trả lời giống hệt như cô tưởng tượng! Bởi vì hiện giờ cô đối với Giang Mộ Hàn, vẫn còn khá mới mẻ, chẳng bao lâu nữa anh cũng chơi chán mà thôi.
Tối nay, Giang Mộ Hàn đã nói rất nhiều lời khiến cô cảm động, có thể trong đó có thật có giả, nhưng bất kể anh nói gì, cô đều sẽ lén lút cất giữ những lời đó, rồi đặt chúng ở một nơi quan trọng trong lòng.
Bởi vì nơi đó quá vắng vẻ, quá thiếu thốn những lời yêu thương, nơi đó đã chờ đợi anh rất nhiều năm, nó cần tình yêu của anh để lấp đầy, dù không đầy cũng tốt hơn là không có, về sau sẽ trở thành những hồi ức đẹp đẽ nhất của cô.
Giống như tình yêu mà ba từng dành cho cô, mặc dù rất ít ỏi, nhưng mỗi lần nhớ lại đều rất ngọt ngào. Có thể Giang Mộ Hàn mang đến cho cô chưa chắc đều là hồi ức đẹp, có thể bên trong cũng sẽ có nỗi đau.
Nhưng dù là loại nào, đó cũng là do cô tự nguyện, vì vậy, dù tương lai có xảy ra chuyện gì, kết quả ra sao, cô cũng không hối hận!
“Đang nghĩ gì vậy?”Giang Mộ Hàn đi dép lê, khoác chiếc áo choàng tắm màu trắng, vừa lau đầu bằng khăn, vừa tiến lại gần.
Mạc Lan Hạc thấy bộ dáng tuấn tú, đẹp trai của anh, sắc mặt vừa hồi phục lại một lần nữa lại đỏ lên!
Chiếc áo choàng tắm trên người anh vốn là dành cho anh trai, chỉ là anh trai bây giờ đã “tìm được công việc mới tốt hơn”.
Hiện tại mặc trên người Giang Mộ Hàn, mặc dù có hơi ngắn một chút, nhưng vẫn khiến anh trở nên phóng khoáng, thoát tục.
Nhớ lại hình ảnh lần gặp anh trong cơn mưa, lúc đó tuy rằng rất lôi thôi, nhưng dáng vẻ của anh vẫn đẹp tuyệt trần, còn bây giờ, bộ dạng lôi thôi đã không còn, toàn thân tỏa sáng rực rỡ, từng động tác đều khiến người ta mê mẩn.
Mạc Lan Hạc cảm thấy tên này như thể sắp hóa thành thần tiên.
Khi nhìn thấy chiếc khăn trắng mà anh cầm trên tay, sắc mặt cô càng đỏ hơn, quyết định cúi đầu không nhìn anh nữa.
Bởi vì chiếc khăn đó là của cô, sao tên này lại có thể dùng khăn của cô chứ? Cô rõ ràng đã đưa cho anh khăn mới, cũng như bàn chải, kem đánh răng và tất cả mọi thứ, sao anh không dùng khăn mới?
“Bé con, đang nghĩ gì vậy?”Giang Mộ Hàn ngồi cạnh cô, lại hỏi một lần nữa, chỉ thấy anh nhẹ nhàng đặt chiếc khăn bên cạnh bàn trà, rồi vòng tay ôm lấy cô.
Nhìn thấy gò má đỏ như gấc của cô, anh không nhịn được nâng cằm cô lên, hôn thật mạnh lên môi cô, đôi mắt đầy tình cảm như biển trời đầy sao, bên trong chỉ có cô.