Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Cứ Gặp Anh Ấy Thì lại Ngốc - Chương 20

Cập nhật lúc: 2024-10-26 07:33:53
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

như dự đoán , chỉ thấy chú Lâm tiếp tục : “Tiểu Mạc, bức tường tuy hẹp nhưng vì vị trí đặc biệt nên quan trọng, đây là vị trí mà Chú Lâm dành riêng cho cháu đấy. Trước đây, bức tường sơn sặc sỡ quá, giờ sơn , chỉ chờ cháu đến để vẽ nên câu chuyện của nó thôi!”

“Về hình ảnh hiệu ứng, chú sẽ đưa cho cháu, nhưng cháu  thể tham khảo những hình ảnh tương tự như thế —” Chú Lâm mở điện thoại , lật nhiều bức ảnh trong đó, qua thì thấy đa đều là những bức tranh non nước hữu tình nhẹ nhàng và thanh bình.

Chú Lâm đặc biệt chỉ một bức ảnh mang tên “Chờ bình minh”, trong đó một phụ nữ tóc dài, mềm mại, một viên đá lớn bên bờ sông, đang chờ đợi ánh bình minh ló dạng—

Mạc Lan Hạc bức ảnh , khỏi đắm chìm, vì hình nền điện thoại của cô cũng có một bức tương tự, chỉ điều phụ nữ đang chờ bình minh trong đó chính là cô. Đó là khi cô cùng các bạn vẽ ngoại cảnh, một người bạn chụp cho cô, mỗi , cô cảm thấy thời gian thật tươi !

“Tiểu Mạc, nào? Hôm nay cháu sẽ chủ, cứ theo hình mẫu tương tự như , cháu  thể lên mạng tìm kiếm tài liệu. Chỉ một yêu cầu, đó là ‘đơn giản, trong sáng, nhất nên chút hào nhoáng nào’. Chú tin con mắt thẩm mỹ cũng như năng lực của cháu!” Nói xong, Chú Lâm vỗ nhẹ lên vai cô, như gửi gắm nhiều kỳ vọng.

Mạc Lan Hạc sắp xếp suy nghĩ, bình thản : “Chú cứ yên tâm, buổi trưa, chú hãy đến xem nhé!” Cô lúc dường như tự tin, trong lòng linh cảm , chỉ cần linh cảm, phần còn chính là kỹ năng vẽ tranh, về phần vẽ tranh, cô cực kỳ tự tin.

“Được, Chú Lâm sẽ chờ tin của cháu! Có gì cần, cứ hỏi các nhân viên ở quầy bar, họ sẽ hỗ trợ cháu hết !”

Chú Lâm xong, đến quầy bar dặn dò vài câu, cuối cùng bên Mạc Lan Hạc, ánh mắt đầy mong đợi:

“Tiểu Mạc, mấy ngày cháu ở đây nhé, nhà hàng tầng thượng cũng cần cải tạo một phần, những vị trí quan trọng, Chú Lâm đều dành cho cháu đấy, còn cách nào, Chú Lâm chỉ thích mỗi tranh của cháu, mấy ngày cháu hãy cố gắng một chút, nhưng cháu yên tâm, về phần thù lao, Chú Lâm chắc chắn sẽ để cháu chịu thiệt thòi —” Chú Lâm xong , vỗ vai cô nữa, khi thấy cô gật đầu đồng ý, Chú Lâm mới yên tâm rời , khi , các dụng cụ vẽ nhân viên mang đến.

Nhìn theo dáng lưng mập mạp của Chú Lâm, Mạc Lan Hạc cũng khỏi cảm thấy khó xử. Hai ngày mệt mỏi, cô thực sự tận hưởng một ngày nghỉ ngơi thoải mái, nhưng nghĩ đến chiếc áo sơ mi đắt tiền đó cùng ánh mắt mong đợi của chú Lâm, cô tiện từ chối lời đề nghị ở

Nghĩ cũng vô ích, cho dù vì tiền, Chú Lâm cũng là giúp đỡ cô nhiều trong việc giới thiệu các đơn hàng, cô cũng thấy việc hỗ trợ chú là điều hợp lý.

Cô thở dài, sắp xếp tâm trạng, mặc bộ đồ việc bên cạnh, thực chất chỉ giống như một chiếc tạp dề, chỉ để tránh bẩn quần áo mà thôi.

Lặng lẽ đến bức tường nhô , cô dựa lưng bức tường , chăm chú , đầu tiên thấy là chiếc bàn bi-a ở giữa hàng trong.

Dựa vị trí , cô thể tưởng tượng vẻ tập trung của chơi bi-a, bề ngoài vẻ bình lặng, nhưng thực chất là một môn thể thao tinh tế cần sự tập trung cao độ! Do đó, cô quyết định chọn màu lạnh cho hình vẽ của , cần sự tĩnh lặng, thể để chơi khi lên cảm thấy bức bách, khó hiểu khi Chú Lâm yêu cầu sự đơn giản, trong sáng, hào nhoáng, lý do nhất định.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cu-gap-anh-ay-thi-lai-ngoc/chuong-20.html.]

Suy đoán của cô cũng sai, nhưng quan điểm của Chú Lâm khác , Chú Lâm sự đơn giản chỉ để phù hợp với khẩu vị của tân tổng giám đốc Giang, vì mỗi Giang tổng đến đều sẽ sử dụng chiếc bàn bi-a ở giữa , chiếc bàn bi-a cũng là gần nhất với bức tường nhô .

Không Giang tổng chút ưa sạch sẽ ? Tóm từ đầu tiên sử dụng chiếc bàn , khi trở , ngài ấy  sử dụng bất kỳ bàn nào khác.

Điều khiến Chú Lâm từng nghi ngờ chiếc bàn bi-a điều gì bí ẩn, ông ấy  kiểm tra kiểm tra , nhưng kết quả là chiếc bàn chỉ là một chiếc bàn bi-a bình thường, khác gì với các bàn khác!

Điều càng khiến ông ấy cảm thấy nghi ngờ, nếu Giang tổng bệnh sạch sẽ, tại sử dụng phòng bi-a riêng tầng thượng?

, nếu Giang tổng thích chiếc bàn , Chú Lâm sẽ cho phép khác sử dụng, thậm chí còn dặn dò các nhân viên: “Nếu khách nào sử dụng chiếc bàn , hãy rằng chiếc bàn đặt với giá cao, mang tính cá nhân!”

Thực Chú Lâm quá nhạy cảm, bởi Giang Mộ Hàn cũng mới trở về nước lâu, tổng cộng chỉ đến chiếc bàn bi-a  hai , mà cũng chỉ để tiếp đãi công việc mà thôi.

Tất nhiên, Giang Mộ Hàn một chút ám ảnh với sự sạch sẽ, nhưng đây dù cũng là một phòng bi-a công cộng, chiếc bàn đó dù cũng là tài sản công cộng, vì cho dù   sạch sẽ đến , cũng thể chiếm giữ, chỉ là thứ hai trở , đúng lúc chiếc bàn bi-a trống, mà thôi.

Thực , việc chỉ sử dụng chiếc bàn cũng chẳng là một hành vi gì đáng trách, đơn giản là  chỉ khác sử dụng những thứ mà dùng qua. Tuy nhiên, thể ngờ rằng hành động khiến cho Chú Lâm muốn nịnh nọt.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Mạc Lan Hạc đương nhiên những chuyện , cô hiện chỉ vẽ một bức tranh cảm giác tĩnh lặng.

Cô lấy điện thoại , mở khóa màn hình, ngay khi màn hình mở , hình ảnh tĩnh tâm hiện lên mắt khiến cô khỏi mỉm : “Ừm, chính là nó!”

Cô quyết định lấy bức ảnh “Chờ bình minh” của mẫu, vì nhân vật trong bức ảnh đang lưng , ai đó là cô. Tất nhiên, những phần cần đổi trong bức tranh cũng nhiều, cô nhấn mạnh vẻ cảnh mặt trời mọc, mà là vẻ của ‘ánh sáng phản chiếu mặt nước, trời và nước hòa quyện thành ánh hồng tươi tắn. Cô thể hiện vẻ của ánh hồng khi mặt trời mọc, một vẻ yên tĩnh trong khoảnh khắc từ tối tăm chuyển sang sáng rực.

Uhm, quyết tâm bắt tay , tiên trong cài đặt điện thoại, cô đổi thời gian tự động khóa màn hình thành ‘ bao giờ’, cô giữ cho màn hình điện thoại luôn sáng.

Sau đó, các loại sơn sắp xếp gọn gàng, kéo thang tam giác , tính toán tỉ lệ, chuẩn phác thảo những hình dạng cơ bản—

Thời gian cứ trôi qua từng giây từng phút, chỉ chốc lát trôi qua ba bốn tiếng, vì bức tường mà Mạc Lan Hạc vẽ chiếm quá nhiều diện tích, nên phòng bi-a vẫn mở cửa phục vụ như bình thường.

Trong thời gian , hành lang vang lên những âm thanh ồn ào, khách khứa cũng lượt cửa phòng bi-a, lẽ do là thứ Bảy, nên hôm nay khách đến vẻ đông hơn bình thường.

Loading...