Tào Nhiên nhắm mắt nhai, bao lâu mở bừng mắt, rạng rỡ: "Ớt xanh quả là mỹ vị!"
"Hả?"
"Hả? Tô Cửu, các ngươi tự bước lên tầng trời bằng thang Đăng Vân ?"
Tào Nhiên kinh ngạc thốt lên lời.
Các tử trong và ngoài cửa đại điện Trắc Linh, tiên tôn, thiên phu trưởng, cùng các trưởng lão Công Quá Đường đều sửng sốt.
"Hả?"
Bọn họ cũng hề chuyện !
Chẳng trách Luyện Nguyên kỳ xuất hiện ở tầng ba mươi chứ!
"Cái gì? Hồ Giải Kinh – vị thiên phu trưởng phụ trách ghi danh cho các ngươi – tưởng lầm là do sơ suất nên định ém nhẹm , còn toan đổ lên đầu , là do trực đêm mà nhầm lẫn?" Tào Nhiên nhai đồ nướng sửng sốt hỏi.
Một loạt trưởng lão và tử lập tức vểnh tai lắng .
Chẳng ai ngờ Hồ Giải Kinh thâm hiểm đến nhường .
Yên Ly khẽ mỉm , ánh mắt giao cùng Tô Cửu.
"Thì là . Tô Cửu, ngươi tiến bộ nhanh như thế là bởi đánh bại Kim Càn Bảo cùng vô kẻ khác, đoạt phần thưởng từ vạn trận tỷ thí, đoạn dùng đó mua tụ linh trận để tu luyện trong tiểu viện."
Nàng thấu tỏ đến ?
Thiên Phu Trưởng Nhược Vũ vội vàng giơ tay: "Cho một phần ớt nướng nữa."
"Nơi cũng xin một phần?"
"Muốn chứ!"
Trưởng Lão Công Quá Đường cùng Tiên Tôn Lục Kế Giảo cũng đưa tay hưởng ứng.
Tô Cửu: "..."
Tào Nhiên dùng hết một phần, cuối cùng cũng hiểu rõ đại khái ngọn ngành sự việc.
Một vài chi tiết nhỏ vẫn cần đích Tô Cửu – trong cuộc – tự bổ sung.
Tô Cửu gật đầu, mỉm với lão Tào hiền hòa: " ."
"Thiên phú linh năng của đại thành."
Lời lão Tào quả nhiên sai.
Trước khi Tô Cửu trắc linh, nàng cố tình giữ năm chiêu, vì thiện, mà bởi lẽ vẫn đang trong quá trình thai nghén mỹ.
"Giờ còn dừng ở mức bội hóa bốn sản lượng nữa."
Tô Cửu giấu tay lưng, đoạn đưa , khẽ cúi hành lễ với lão Tào.
"Trong mộng, lĩnh ngộ bí quyết tu luyện Bội Hóa mà lão Tào truyền thụ. Hiện tại, đạt đến bội hóa cửu sản lượng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-238.html.]
Giọng nàng đầy quả quyết, pha chút vững vàng.
Trong tay nàng vẫn đang nắm chặt những ống vật chất phát quang – linh khí trân quý, từ bấy đến giờ từng buông.
"Vì lão phu..." Tào Nhiên một tiếng khổ sở, nên hân hoan sầu muộn.
Việc nào nhờ cuốn bí kíp mà lão định trao cho nàng.
Lão còn kịp giao phó mà!
Thế mà đứa nhỏ còn tươi an ủi lão.
"Cửu ... Cửu cửu quy nhất, là cực của dương..."
"Sản lượng tơ gấp cửu , cũng..." Tào Nhiên nuốt trọn miếng hẹ cuối cùng, trong tâm trí bất giác hiện lên hình ảnh cửu quả đào của Kim Xán, cửu cái hình ma tu, khiến lão rùng một cái.
Lão trợn tròn mắt, cuối cùng cũng dõi về phía vật hình ống trong tay Tô Cửu.
Ô hô...
Tô Cửu nhận ánh mắt của lão, cũng thấy rõ sự hiếu kỳ của xung quanh.
Cuối cùng nàng chợt nhớ , bèn đưa một phần vật phẩm đang cầm trong tay trông như bó dây dẫn, dâng lên Tào Nhiên.
"Tặng lão đấy, lão Tào. Trước đây lão chiếu cố nhiều, chẳng lấy gì đền đáp."
"Lão cứ nhận , đừng chối từ."
Tô Cửu kiên quyết nhét tay lão, cho phép chối từ.
"Đây là kinh mạch của Thiên Phu Trưởng Hồ Giải Kinh, dùng thiên phú cường hóa phòng ngự, ngay cả gai nhọn vạn mũi cũng chẳng phá nổi."
"!"
"???"
Cả trường cảnh bỗng chốc trở nên hỗn loạn, một sự ngột ngạt vô hình bao trùm.
Một buổi trắc linh căn trang trọng tại Linh Giang Tông, thoắt cái biến thành một màn thần vũ kỳ lạ, chẳng khác nào đại lễ mừng xuân.
Thiên Phu Trưởng Nhược Vũ từ lâu thiên phú của Tô Cửu nào tầm thường!
nào ngờ siêu việt đến mức .
"Âm Dương Trưởng Lão, chư vị xem... nên định nghĩa thế nào về cấp bậc thiên phú linh năng của tử Tô Cửu... và cả tên gọi cho thích hợp?"
Hai vị Trưởng Lão Công Quá Đường – một hắc y, một bạch y – như hóa đá.
Việc ... nãy khi dùng ớt xanh nướng cũng hề đề cập!
Chẳng lẽ là tin tức giấu trong đĩa hẹ nướng?
Hai vị trưởng lão mỗi ngày đều bận tối tăm mặt mũi, xử lý hàng loạt vụ việc lớn nhỏ ở các tầng – từ thưởng phạt công đức, kiểm tra các cuộc tỷ thí cho đến tình hình tu luyện của tử. Công vụ chồng chất.
Bọn họ còn kịp xem xét hết tình hình các tầng trong suốt mười ngày qua.