Tô Cửu đầu , khẽ gật đầu về phía sư Lạc Già và sư tỷ Hách Du Lục, cất lời: “Đa tạ hai vị sư , sư tỷ.”
“Đừng khách sáo gì, Tiểu Cửu. Muội cũng là phúc tinh của chúng đó thôi.” Hách Du Lục khẽ mỉm , dù sắc mặt nàng vẫn còn tái nhợt.
Lạc Già mắt vẫn nhắm nghiền, khuôn mặt trắng bệch, Tô Tinh Thần và Tô Chi Chi cẩn thận đỡ lấy.
Ngay đó, Chu Bạch Ngọc cũng thu thiên phú "hiệu lệnh quần mộc", khiến thứ trong Điện Trắc Linh trở về vẻ hỗn loạn ban đầu.
Yên Ly nhanh chóng hạ , lợi dụng lúc hỗn loạn, chạm tay chuôi kiếm đào mộc bên hông Thiên Phu Trưởng Nhược Vũ.
“Tô Cửu, điều tra .”
“Hồ Giải Kinh đột phá lên Kim Đan trung kỳ, kim đan của y giấu ở huyệt Kiên Ngung, ngay đầu vai , trong hõm sâu phía !”
Sắc mặt Hồ Giải Kinh lập tức đại biến.
Lôi Ngạo kinh ngạc thốt lên: “Hắn quả nhiên giấu ở một nơi khác!”
Tô Cửu khẽ mỉm , chỉ đáp: “Rất .”
“Chuẩn linh thủy cho rửa tay!”
Nàng xắn tay áo bên lên, ánh mắt trừng trừng của trưởng lão Công Quá Đường, cắn chặt răng, nhắm tịt mắt, miễn cưỡng vươn tay tới...
Hồ Giải Kinh điên cuồng giãy giụa, rống lên: “Dừng tay! Lão phu là Thiên Phu Trưởng, Lục Tiên Tôn danh dự!”
Kim Càn Bảo và Ứng Diễm thấy tình thế chẳng lành, vội vàng lao tới, ghì chặt lấy .
Lôi Ngạo cũng hăm hở nhúng tay .
Giữa khung cảnh hỗn loạn , cuối cùng Tô Cửu cũng chen lấn thoát khỏi đám đông.
Nàng ngửa mặt lên trời cảm thán: “Thật sự quá đỗi hỗn loạn, suýt nữa chạm ai.”
“!!!”
Tô Cửu ngẩng đầu Lục Kế Giảo Tiên Tôn, còn kịp cất lời.
Tay áo thêu bướm tuyết mà nàng hôm nay bỗng nhiên phồng lên, tựa hồ thứ gì đó dồn đầy bên trong. Ngay đó là những tiếng "lách tách", các vật thể ùn ùn rơi lộp bộp xuống đất.
Tô Cửu rõ, mặt một vị Đại Thừa Tiên Tôn, nàng chắc chắn thể che giấu thêm nữa.
Kỳ thực, nàng cũng từng thầm mong thể của một tu sĩ Kim Đan.
nào ngờ... hôm nay bại lộ theo cách thức .
Cúi đầu xuống, Tô Cửu thấy một đống hỗn độn từ tay áo tuôn rơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-236.html.]
Trên mặt đất, la liệt những cánh tay, hàng chục mảnh xương sườn, cùng ba viên linh châu tròn mang hoa văn gỗ – nghi ngờ gì, chính là kim đan!
Ngoài còn những vật thể hình sợi to lớn, uốn lượn ngoằn ngoèo tựa như dây xích...
Vật phẩm nhiều đến mức Tô Cửu còn kịp kiểm kê hết trong gian trữ vật của .
Đây chính là thành quả từ việc chép vận khí suy tàn của một cao thủ Kim Đan ư?
Quả thật quá đỗi phong phú.
Tô Cửu khẽ thở dài: “Ai da, là của . là đánh giá thấp thiên ân. Thật , giữ chặt tay.”
Hồ Giải Kinh: “!!!”
“Xin tha mạng! Nhược Vũ Thiên Phu Trưởng! Cầu xin ngài tha mạng!”
Bên ngoài Điện Trắc Linh, từ xa vọng tiếng gấp gáp của Tào Nhiên – vị Bách Phu Trưởng hiền từ.
“Ngài tại kiểm tra linh năng của tiểu cô nương Tô Cửu đó?”
Tào Nhiên vội vã vận pháp quyết phi hành tới cửa Điện Trắc Linh ở tầng ba mươi, đến nơi thở hổn hển.
cửa điện đông nghẹt , là tử tầng ba mươi hôm nay rảnh rỗi kéo đến xem náo động.
“Nhược Vũ Thiên Phu Trưởng, lâu ngài giáng lâm tầng một... Tại nhắm một tiểu bối tầng một như !”
Mọi đều kinh ngạc Tào Nhiên – vị Bách Phu Trưởng đầy lòng chính nghĩa .
Tô Cửu thấy giọng quen thuộc, trầm ấm và đầy từ ái của lão giả, khỏi đỏ ửng mặt.
Trong lòng nàng bỗng dâng lên một cảm giác áy náy khôn nguôi.
Nếu Tô Cửu với ai, thì đó chỉ thể là lão giả Tào Nhiên đây mà thôi.
Hồi đó, nàng thiện ý che giấu ông, che đậy thiên phú linh năng chân chính của bản , thậm chí còn giấu kín đến tận năm tầng bí mật...
Giờ đây, dù ở tầng ba mươi một thời gian, nàng vẫn một qua thăm vị Bách Phu Trưởng luôn túc trực ở tầng .
Thở dài...
Tô Cửu má ửng hồng, cúi đầu xuống đất. Hai mũi chân nàng vô thức cọ sát , vẻ lúng túng hiện rõ.
Kỳ thực, chỉ mới gần đây nàng mới dần quen với việc kết giao cận cùng khác.
Bởi lẽ, trong thời mạt thế loạn lạc, những kẻ yểu mệnh đoản thọ nhất chính là lão giả cùng hài đồng. Từ thuở xưa, nàng vẫn luôn e dè khi kết giao tình cảm cùng hai hạng , vô thức né tránh sự cận. Không quen , chẳng gần gũi. Chỉ khi , mỗi khi ly biệt hoặc tử sinh cách trở, nỗi đau mới vơi phần nào. Tô Cửu lo sợ nhất là gặp những như Tào Nhiên – một lão giả sẽ đối đãi nàng bằng tấm lòng chân thành.