"Ta sẽ cho các ngươi , để các ngươi còn chuyện mà trò chuyện với ."
"Nhớ đừng để lộ phận!"
Ba Lôi Ngạo: "..."
"Ta c.h.ế.t mất!" Ứng Diễm nén tiếng kêu, lập tức gã ma tu cao lớn liếc mắt một cái. Y vội vàng đưa tay bịt kín miệng .
"Tại hạ khải bẩm về Tả Phó Đà chủ Tông Qua Lạp và Hữu Phó Đà chủ."
"Hắn lén lút ngưỡng mộ Linh Giang Tông, thường xuyên thu mua đỉnh lò nhiễm ma khí. E rằng bằng chứng cho thấy kẻ đang âm mưu chế tạo linh khí của tu tiên giới."
"Hữu Phó Đà chủ minh, hành vi quả là đại bất kính với Huyền Nguyệt Giáo."
"Kẻ lòng lang sói, vẻ ngoài nhu thuận nhưng thực chất chất chứa đầy mưu đồ đen tối, chút tôn kính nào với Giáo chủ."
Ứng Diễm vội vàng : "Ta xin thề với Thủ tịch... Hữu Phó Đà chủ! Ta... ờm... Ô Nhị phát giác Tông Qua Lạp - Tả Phó Đà chủ - dường như vô cùng sùng bái kỹ nghệ rèn của Huyền Thiết Thôn. Mỗi khi lò rèn, ánh mắt hiện lên vẻ kỳ quái khó tả."
Gã ma tu cao lớn "Ồ" một tiếng, ánh mắt sáng rực.
"Hửm? Làm ngươi phát hiện ?"
"Hắn... ánh mắt của y hệt ánh mắt của đại thẩm bên nhà nhị bá – hai lòng!"
Gã ma tu cao lớn "Xì" một tiếng, đoạn cúi đầu kiểm tra túi trữ vật của . Khi thấy phong thư tố cáo vẫn còn nguyên niêm phong bằng bùn đỏ, hề dấu hiệu mở, liền bật sảng khoái, vỗ mạnh vai Ứng Diễm.
"Hay lắm! Quả gan! Một tân binh mà dám tố cáo hành vi đê tiện của Hữu Phó Đà chủ!"
"Mau kể chi tiết cho !"
"Thôi , hai ngươi hãy lui ngoài, chớ chơi bài nữa! Ta Ô Nhị kể rõ từng chuyện một về Tả Phó Đà chủ."
Gã ma tu cao lớn cau mày, phất tay đuổi Lôi Ngạo và Kim Càn Bảo ngoài.
Ứng Diễm: "!"
Lôi Ngạo và Kim Càn Bảo lập tức dậy, vội vã rời khỏi phòng mà ngoái đầu .
"Tiểu nhân xin phép cáo lui!"
"Xin cáo lui!"
Cả hai vội vã chạy tìm Tô Cửu.
[Trời ơi... đây là cách để vượt qua nhiệm vụ ở tầng ba mươi ?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-209.html.]
[Khẩu hình thuật của ?]
Trong Linh Tằm Các, từ tầng một đến tầng ba mươi, các tử xuất các thảy đều ngẩng đầu lên màn chiếu lơ lửng giữa trung.
Giữa vô vàn hình ảnh nhiệm vụ đang phát sóng, tuy ít nhiệm vụ khiến họ lo lắng, nhưng chẳng gì thể khiến họ rời mắt khỏi nhiệm vụ [Huyền Thiết Thôn]!
[Khẩu hình thuật của như thường lệ bắt đầu từ 1, phân biệt rõ lời của và của các tu sĩ khác. ]
[1 Lôi Ngạo thủ tịch, đuổi theo khỏi căn nhà gỗ, nén mà hỏi Tô Cửu: Tô Cửu, ngươi điều ? Tại dung mạo của giống hệt ngươi?]
[1 Lôi Ngạo: Đây là thiên phú linh thợ đỉnh cao ư? Thật sự đáng sợ!]
[1 Lôi Ngạo: ngươi thư tín và nhật ký của đối phương?]
[... Thật kích thích. ]
[Ta cũng . ]
[Huynh khẩu hình, mau dịch !]
[1 Tô Cửu: Ngươi việc gì bận tâm mấy chuyện đó? Ta rõ mà, đây chính là thiên phú của . Ta thể mô phỏng và chép diện mạo của ma tu Ô Nhị. ]
[???]
[!]
[1 Tô Cửu: Thư tín và nhật ký cũng ngoại lệ, thảy đều là do thiên phú kinh tài tuyệt diễm của mà . ]
[1 Tô Cửu: Nhanh chóng trở chính sự, chúng vẫn còn thiếu một phần của chìa khóa tử mẫu. ]
Trên màn chiếu, Tô Cửu nhanh chóng lẻn dãy nhà gỗ phía , tháo mặt nạ, dùng diện mạo phục chế của "Ô Nhị" để trò chuyện tự nhiên với các ma tu.
Chẳng mấy chốc, nàng tìm thấy phần thứ tư của chìa khóa tử mẫu trong căn nhà gỗ thứ chín, khi đang tỷ thí vật tay với một tên ma tu.
"Đủ ." Tô Cửu truyền âm cho Lôi Ngạo và hai còn .
Đứng mặt nàng, Lôi Ngạo và Kim Càn Bảo vô cùng phấn khích.
Cùng lúc , trong căn phòng , Ứng Diễm vẫn đang hăng hái tố cáo Tả Phó Đà chủ mặt Hữu Phó Đà chủ, kích động đến mức suýt rơi lệ.
Cái màn ngụy trang quỷ quái rốt cuộc cũng kết thúc !
Cuối cùng cũng thể bùng nổ sức mạnh, lực dốc trận chiến.
Phải đánh cho lũ ma tu khiến chúng nơm nớp lo sợ một trận trò!