Phụ nữ tụi    nhiều mấy thứ  mới  sức sống tiếp chứ!
 
Người mẫu nam bế ,  lúc đó đang say khướt, lảo đảo như sắp ngã loạng choạng vài bước, cuối cùng đặt  lên một chiếc giường mềm mại.
 
Bảng tiến độ công lược bất ngờ cập nhật  liệu tụt xuống -50.
 
 tức đến nghiến răng ken két, gào lên cái tên “Giang Yến!”
 
Người đàn ông   đến cửa bất ngờ  trở .
 
Bình luận hiện lên:
 
[Ha ha ha, ánh mắt bệnh hoạn của Tống ca thật sự như  ăn sống nữ phụ luôn . Cái vibe hắc hóa l..m t.ì.n.h , phê quá trời phê!]
 
[Định mệnh của  là mê couple tà đạo  quá, ai hiểu  cái kiểu nam chính  sự chiếm hữu cực đoan dành cho nữ phụ thật .]
 
[Xông lên  Tống Lâm Uyên! Nữ phụ áo quần xộc xệch, mặt ửng đỏ, cuộn tròn thơm mềm như mèo con  giường,  chịu đựng nổi hả?!]
 
 
[Mấy  điên  ? Nam chính, đừng để  con yêu tinh đó dụ dỗ! Hãy nghĩ đến nữ chính! Nghĩ đến bạch nguyệt quang thuở nhỏ của  — Lâm Lâm !]
 
Dòng bình luận  mắt cuồn cuộn như sóng,  chẳng  rõ chữ nào.
 
Tiếng bước chân mỗi lúc một gần,  mơ mơ màng màng trợn to mắt.O mai d.a.o muoi
 
Lục Khả cố ý  ?
 
Còn bày  cái trò tình tiết kiểu  như mấy phim cung đấu!
 
 phẩy tay:
 
“Anh  , gọi  khác .”
 
Người đàn ông phớt lờ lời , tự ý cởi khuy áo sơ mi.
 
 cau mày, mang theo chút khó chịu:
 
“Anh điếc ?   thích gương mặt của , đổi  .”
 
Người  cuối cùng cũng mở miệng  câu đầu tiên:
 
“Tại ?”
 
“Tại vì  giống Tống Lâm Uyên.”
 
Động tác của  đàn ông khựng  mấy giây.
 
Anh  cúi  xuống, hai tay chống hai bên  ,   bao phủ  thể  bằng bóng dáng cao lớn của .
 
Mùi hormone nam tính xộc thẳng  mặt, cảm giác áp lực nặng nề đè nén đến nghẹt thở.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cong-luoc-nham-nam-chinh-tam-co/4.html.]
    thấy gương mặt đó, cố tình  đầu sang hướng khác.
 
Anh  nhẹ nhàng nâng cằm  lên, bắt    thẳng  mắt   cách giữa hai  đột nhiên  kéo gần đến nỗi  thở cũng quấn lấy .
 
“ chính là Tống Lâm Uyên.”
 
Não ,  cồn ăn mòn, phản ứng chậm chạp như một cỗ máy han gỉ, chớp mắt từ từ.
 
Người  mắt, đúng là gương mặt giống hệt Tống Lâm Uyên.
 
 bầu  khí xung quanh lạnh lẽo đến rợn , đường nét  khuôn mặt lúc   trở nên sắc lạnh đến tàn nhẫn.
 
Ánh mắt sâu thẳm như vực tối,   xa lạ,  chút cảm tình.
 
Bình luận nổ tung:
 
[Khoan , đây còn là Tống ca hiền lành ấm áp mà   hồi đầu truyện  ? Anh mà thế  từ sớm thì nữ phụ nhà   nhận nhầm đối tượng công lược.]
 
[ cứ thấy tính cách nam chính khác xa   so với lời giới thiệu. Định báo cáo, ai ngờ Tống Lâm Uyên  là diễn viên Oscar trá hình!]
 
[Làm  đây,   động mà  dữ như hổ, giờ chủ động chắc nữ phụ  xong ? Giống y cái clip hôm   coi…]
 
[Cô gái ! Đây là khu bình luận,   chỗ   linh tinh là ! Đạo đức  ? Giới hạn  ? Link video  ?]
 
[Mấy   truyện mà đầu  phân  gì? Rõ ràng khí thế của nam chính là đến để trả thù việc  đây  nữ phụ ép buộc. Đừng quên: trong truyện , bất kỳ cô gái nào đụng  nam chính đều   kết cục  !]
 
Xem xong dòng bình luận cuối cùng, rượu trong   cũng tỉnh  một nửa.O mai d.a.o muoi
 
“Tống Lâm Uyên,    đến quán bar của Lục Khả   mẫu nam ? Giờ tình hình việc  cho sinh viên đại học tệ đến mức  ? Hay là  cũng học lên cao học như Giang Yến …”
 
 lắp bắp phá tan bầu  khí im lặng.
 
Vẻ mặt bình tĩnh như nước của Tống Lâm Uyên   đổi khi  đến hai chữ “Giang Yến”:
 
“Em thích nghiên cứu sinh ?”
 
“Cái … cũng  liên quan gì đến việc học cao học…”
 
 lặng lẽ lùi  vài bước, nhưng eo   Tống Lâm Uyên siết chặt trong vòng tay dài của ,  còn đường lui.
 
“Em đang tránh ?”
 
“Lúc  chính miệng em dụ   phòng, còn  thích ngoại hình và vóc dáng của  đấy.”
 
Thì  Tống Lâm Uyên vẫn luôn   đang dụ dỗ .
 
Giờ là lúc tính sổ ?
 
Nếu là  đây,  chắc chắn sẽ  lạnh một tiếng  buông lời chế giễu:
 
“Mấy lời đàn bà   giường mà  cũng tin ?”