Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Công Chúa Hôm Nay Tẩy Trắng Sao - Chương 90: Thử xem

Cập nhật lúc: 2025-02-28 04:51:44
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Tống Ngôn Ninh rời , Tống Ấu Quân ăn liền hai miếng đồ ăn vặt, nhét đầy miệng đến mức nổi. Đợi đến khi nhai kỹ nuốt trôi, nàng mới cẩn thận suy nghĩ những lời , cuối cùng vẫn nhịn mà hỏi:

"Chàng Cố Tri Lễ ý đồ với Tống Lục là ý gì? Hai bọn họ chỉ mới gặp vài thôi mà?"

Trong nguyên tác, Tống Ngôn Ninh sớm mất mạng khi Nam Lung diệt vong, căn bản cơ hội đến Bắc Chiêu, càng thể gặp Cố gia - kẻ đóng vai trò phản diện ở giai đoạn . Vậy nên, giữa y và Cố Tri Lễ lẽ hề bất kỳ liên hệ nào mới đúng.

Thế nhưng, tình hình hiện tại, quan hệ giữa hai họ dường như còn chấm dứt.

_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện

là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_

Khương Nghi Xuyên bình thản đáp: "Ba năm , khi Tống Lục mới đến Bắc Chiêu, để giả làm cô nương để tránh gây nghi ngờ cần thiết. Khi đó, Cố Tri Lễ từng theo phụ đến Vương phủ dự tiệc và gặp Tống Ngôn Ninh."

"Lúc nhiều tìm hiểu về Tống Lục, và Cố Tri Lễ cũng là một trong đó. Hắn quan sát từ xa trong một thời gian dài, đến khi để Tống Lục khôi phục phận nam nhi, mới dần dần thu tay ." Nhớ chuyện xưa, Khương Nghi Xuyên khẽ . "Người như Cố Tri Lễ để tâm đến phận của Tống Lục như , chắc hẳn cũng chút tư tâm."

Năm đó, khi Tống Ngôn Ninh đưa đến Bắc Chiêu với phận một tiểu cô nương, làm dấy lên ít sóng gió.

thì ngay từ khi Khương Nghi Xuyên đặt chân đến Nam Lung, trở thành tâm điểm chú ý. Sau , dù rời lệnh vua, thì khi về kinh thành, bá tánh vẫn tụ tập đông nghịt hai bên đường để hoan hô chào đón.

Theo lời đồn, ngày Chiêu Bình Vương khải trận đại thắng ở Nam Lung, trông thấy khoác một bộ áo choàng đen tuyền điểm xuyết bởi những bông tuyết trắng. Mái tóc dài tung bay trong cơn gió rét buốt, cưỡi lưng tuấn mã, dung mạo tuấn mỹ vô song.

Phía là một cỗ kiệu nhỏ, tinh mắt thấy tấm rèm kiệu nhấc lên, lộ một tiểu cô nương với dung mạo tinh xảo, len lén ngó ngoài.

Nhiều gia tộc lớn âm thầm chuẩn , hy vọng thể gả nữ nhi cho Khương Nghi Xuyên. Tuy nhiên, dù họ cố gắng phá vỡ những quy củ ngặt nghèo và vận dụng thế lực, vẫn ai thể đưa nữ nhi của mắt Khương Nghi Xuyên.

Rồi một ngày, phát hiện phía Khương Nghi Xuyên luôn một tiểu cô nương theo, mà chính miệng tự thừa nhận là từ Nam Lung mang về, coi là bảo bối, ai dám động đến.

Ngay lập tức, tin đồn lan rằng Tống Ngôn Ninh chính là tiểu tức phụ mà Khương Nghi Xuyên nuôi dưỡng.

Khương Nghi Xuyên qua những lời đồn , nhưng để bảo vệ Tống Ngôn Ninh, bao giờ lên tiếng làm rõ, cho đến khi Tống Ngôn Ninh hình dạng nam nhi, lúc đó những lời đồn mới dần lắng xuống.

Tống Ấu Quân nghĩ rằng Khương Nghi Xuyên và Tống Ngôn Ninh thể dính dáng những lời đồn như , cảm thấy buồn bất đắc dĩ: "Mất công Tống Lục lòng quan tâm nhiều chuyện như , nhưng quan tâm là nam nữ."

" là ngược đời." Khương Nghi Xuyên : "Hắn còn nghiêm túc học điệu bộ của cô nương, đúng là chăm chỉ thật."

"Nhớ hồi khi chúng học ở Duyệt Văn Điện, mỗi khi thầy giảng bài, Tống Lục cứ ngủ suốt, chỉ cần sách, với cái gì cũng hứng thú." Tống Ấu Quân nhẹ, ánh mắt lơ đãng, khuôn mặt toát lên vẻ thả lỏng: "Nhớ lúc đó, dù mỗi ngày đều mơ màng, nhưng đó cũng là những ngày bình yên nhất trong cuộc đời ."

Những ký ức như mới xảy , dù thời gian trôi qua nhiều năm. Dù mỗi ngày đều u mê, nhưng đó là quãng thời gian nhẹ nhàng và đơn giản nhất.

Khương Nghi Xuyên lặng lẽ nàng. Nếu quá khứ của họ còn liên quan, Tống Ấu Quân lẽ sẽ để lộ biểu cảm như . Mặc dù lúc đó họ chẳng quan hệ gì, nhưng từ những mâu thuẫn ngày xưa, bây giờ họ vẫn thể cạnh , quả thực là điều kỳ diệu.

Sau khi cùng trải qua bao thử thách, từ lúc ở nhà Thi Hoàn cho đến hiện tại, Khương Nghi Xuyên bao giờ nghĩ rằng sẽ một ngày, suy nghĩ trong đầu về những khoảnh khắc ngày xưa, những lúc ghét cô nương đến .

"Có mấy ngày nay ở Bắc Chiêu quá buồn tẻ ?" Khương Nghi Xuyên nhẹ nhàng nắm tay nàng, cảm nhận lòng bàn tay nàng lạnh, tự nhiên xoa nắn lấy.

"Cũng tạm thôi." Tống Ấu Quân thản nhiên . "Lúc ở Nam Lung, cũng như ?"

Lời quả thực sai. Khi còn ở Nam Lung, mỗi ngày của nàng đều nhàn nhã, trừ phi tự tìm việc để làm.

Chỉ là, đôi khi Khương Nghi Xuyên bận rộn chính sự, Tống Ngôn Ninh cũng đến tìm, nàng liền cảm thấy vô cùng nhàm chán, thậm chí thể giường cả buổi trưa.

Khương Nghi Xuyên thấu tâm trạng nàng, liền đề nghị: "Cách đây một dặm về phía nam một thư viện. Hiện tại còn đến kỳ nghỉ, nếu nàng thấy chán, thể đến đó sách g.i.ế.c thời gian."

Tống Ấu Quân trong thể chỉ mới mười bảy, mười tám tuổi, dung mạo càng trẻ hơn, thể trộn thư viện. nàng cảm thấy bản nghiệp đại học, chẳng cùng một đám tiểu thư, công tử học thuộc Tứ thư Ngũ kinh, liền hỏi :

"Chẳng lẽ làm phu tử ?"

Khương Nghi Xuyên nghiêm túc suy nghĩ một lát, hỏi: "Nàng định dạy cái gì?"

Trong ấn tượng của Khương Nghi Xuyên, Tống Ấu Quân là cứ nhắc đến văn chương là vò đầu bứt tai, mà nàng chủ động đề nghị làm phu tử, đúng là ngoài dự liệu.

“Ta thể dạy bọn họ lễ nghi! Khoản nắm chắc!” Tống Ấu Quân vỗ n.g.ự.c đầy tự tin: "Năm đó trong lễ nghi khóa, chẳng luôn phu tử khen ngợi ?”

Khương Nghi Xuyên thản nhiên đáp: "Đó là vì dù nàng học ở Duyệt Văn Điện phu tử ở đó cũng sẽ khen.”

“Vì ?” Tống Ấu Quân nhíu mày.

“Vì nàng là Tịnh An Công chúa.” Khương Nghi Xuyên bình tĩnh .

Tống Ấu Quân ngẫm , thấy cũng đúng. Năm đó với phận và tính tình của nàng, dù thế nào cũng chẳng ai dám gì. nghĩ thêm một chút, nàng cảm thấy đúng! Ngay lập tức, nàng vỗ bàn tức giận: “Chàng đang ám chỉ vô dụng, đủ tư cách để dạy học?”

“Không ! Tuyệt đối !” Khương Nghi Xuyên thấy nàng bỗng dưng nổi nóng, vội trấn an: "Nàng nếu dạy, lập tức cho chuẩn .”

Tống Ấu Quân hừ lạnh một tiếng, hai tay chống nạnh, ngẩng cao đầu tuyên bố: “Tiểu Khương công tử, hôm nay khinh một , tuyệt đối để yên! Ta cùng tỷ thí một phen!”

Khương Nghi Xuyên liếc nàng một cái, ánh mắt lộ vài phần trêu chọc. Dù cố che giấu sự khinh mạn, nhưng vẫn thể giấu nổi tia nghi hoặc trong mắt: “Nàng?”

Tống Ấu Quân thái độ chọc giận, lập tức đập bàn dậy: “ , chính là ! Ngay bây giờ!”

Tuy nàng thích tranh cao thấp, nhưng lúc khơi lên lòng hiếu thắng, nàng tuyệt đối thể nhịn.

Khương Nghi Xuyên thấy nàng kiên trì như , liền dung túng hỏi: Nàng so cái gì?”

“So chữ!” Tống Ấu Quân gần như cần suy nghĩ, thốt ngay lập tức.

Khương Nghi Xuyên im lặng.

“Sao? Chàng sợ ?” Tống Ấu Quân thấy do dự, cho rằng đang e ngại chữ của nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cong-chua-hom-nay-tay-trang-sao/chuong-90-thu-xem.html.]

Ai ngờ một lúc yên tĩnh, Khương Nghi Xuyên chậm rãi : "Năm đó, trong kỳ thi Minh Tính, nàng vì chữ quá mức nguệch ngoạc mà khi chép hai nhận chính đáp án của . Cuối cùng, vẫn là chép theo đáp án của ."

"Chuyện cũ năm xưa, nhắc làm gì chứ?" Tống Ấu Quân chột , đưa tay gãi đầu.

Quả thực, chuyện thật.

Năm đó, để phù hợp với hình tượng của Tịnh An Công chúa, tránh cho khác phát hiện điều khác thường, nàng cố tình bắt chước chữ của Công chúa. Tuy thể học theo đúng nét chữ của đối phương, nhưng chỉ cần đủ loạn, đủ , thì sẽ ai nghi ngờ.

Vậy nên, bất kể là văn làm bài thi, chữ của nàng đều rối tung rối mù. Cuối cùng, ngay cả chính cũng nổi, dẫn đến một mất mặt .

đó đều là chuyện qua.

Tống Ấu Quân thò tay trong tay áo, mò mẫm một lúc, lấy một chiếc vòng tay bằng vàng tơ, : "Dùng cái làm vật đặt cược. Nếu thắng, đeo chiếc vòng ba ngày, tháo xuống."

Khương Nghi Xuyên lướt qua vòng tay, hỏi: "Vậy nếu thắng thì ?"

Tống Ấu Quân nghiêm túc đáp: "Nếu thắng, sẽ đeo nó ba ngày."

Khương Nghi Xuyên nhướng mày nàng.

"Chỉ đùa một chút thôi." Tống Ấu Quân hắc hắc , đó : "Nếu thắng, sẽ dạy học."

Khương Nghi Xuyên tựa hồ quá hài lòng với điều kiện , suy nghĩ một lát : "Nếu thắng, nàng tự tay bếp nấu cho một bữa."

"Được thôi!" Tống Ấu Quân sảng khoái đồng ý.

Dù nàng đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng những ngày ở nhà rảnh rỗi việc gì làm, cũng từng học nấu nướng mạng để g.i.ế.c thời gian. Mấy món đơn giản vẫn thể làm hồn.

Vậy là hai nhanh chóng quyết định thi đấu.

Tống Ấu Quân còn đặc biệt gọi Tống Ngôn Ninh đến làm chứng.

Bất kể chữ Khương Nghi Xuyên đến , Tống Ngôn Ninh chắc chắn sẽ bỏ một phiếu cho hoàng tỷ . Dù thì cũng kéo thêm một lá phiếu cố định .

Đương nhiên, điều nghĩa là Tống Ấu Quân tự tin, mà chỉ là để Tống Ngôn Ninh cũng tham gia trò vui.

Năm đó, vì bắt chước Tịnh An Công chúa, Tống Ấu Quân từng chịu nhiều hiểu lầm và khuất nhục. Vì thế, trong mắt Tống Ngôn Ninh, nàng luôn là tùy tiện và quá để tâm đến thứ. Nghe tin nàng thi đấu với Khương Nghi Xuyên, y liền khuyên nàng từ bỏ ngay lập tức.

Tống Ấu Quân trừng mắt lườm một cái, bảo y ngoài chờ.

Ngoài , nàng còn triệu tập một đám tùy tùng và hạ nhân trong phủ đến để làm giám khảo công bằng.

Hai mỗi một bức thư pháp, tổng cộng bốn chữ.

Tống Ấu Quân chọn câu: "Thượng thiện nhược thủy". Đã lâu cầm bút, ban đầu tay nàng chút quen, nhưng chỉ cần luyện vài nét, cảm giác ngày xưa liền trở . Khi bắt đầu , nét bút như nước chảy mây trôi, chữ thanh thoát mà tinh tế.

Tự pháp của Tống Ấu Quân tuyệt đối thể xem là xuất sắc. Dù gì năm xưa nàng cũng từng luyện chữ một cách bài bản, bình thường đều sẽ khen ngợi.

Ngược , Khương Nghi Xuyên tỏ quá nghiêm túc, cầm bút liền thoải mái xuống bốn chữ: "Nhập mộc tam phân". Dù vẻ tùy ý, nhưng khi Tống Ấu Quân nghiêng đầu liếc qua, nàng liền thấy từng nét chữ cứng cáp hữu lực, từng đường nét như rồng bay phượng múa, đến mức khiến thể rời mắt.

Tống Ấu Quân lập tức cảm thấy bản chắc thua.

Khi nàng định mang bức thư pháp của ngoài, Khương Nghi Xuyên bất chợt lên tiếng: “Nàng lấy tờ của .”

Hai liền đổi trang giấy cho . Khi cửa mở , trong sân sớm tụ tập đông đủ tùy tùng và hạ nhân, ai nấy đều hóng hớt chờ đợi kết quả.

Tống Ngôn Ninh chính giữa, với tính cách hiếu động, tất nhiên chịu yên. Ngay từ lúc hai bên trong còn đang , y kéo một nhóm về phía hoàng tỷ , chuẩn sẵn sàng bỏ phiếu.

Y trời sinh hoạt bát, đối với lúc nào cũng tính toán thiệt hơn, hơn nữa qua nhiều năm mài giũa, tính tình cũng trưởng thành hơn ít. Nhờ , quan hệ giữa y và đám hạ nhân trong phủ cũng , kéo phiếu một chút liền ít nghiêng về phía Tống Ấu Quân.

Vừa bước khỏi cửa, sắc mặt Tống Ấu Quân liền trầm xuống. Nàng giơ cao tờ giấy trong tay, ho nhẹ một tiếng, đặc biệt nhấn mạnh bốn chữ: “Công chính công bằng.”

Thậm chí, nàng còn chỉ đích danh Tống Ngôn Ninh, nghiêm túc dặn dò: “Lần chúng bỏ qua quan hệ cá nhân, chỉ dựa đánh giá khách quan để lựa chọn ai là hơn.”

Tống Ngôn Ninh gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: “Ta , !”

“Đệ thật sự hiểu chứ?” Tống Ấu Quân nheo mắt hỏi .

Tống Ngôn Ninh vỗ n.g.ự.c cam đoan: “Ta tuyệt đối công bằng, thiên vị!”

“Được, bắt đầu bầu chọn.” Tống Ấu Quân tuyên bố: "Ai cảm thấy chữ của Vương gia hơn thì về bên trái, còn ai thấy chữ của hơn thì về bên .”

Lời dứt, đám Tống Ngôn Ninh kéo tới bỏ phiếu bắt đầu di chuyển. Rất nhanh, về phía Tống Ấu Quân nhiều hơn hẳn so với bên Khương Nghi Xuyên.

Tống Ấu Quân ho khan hai tiếng thật mạnh, híp mắt Tống Ngôn Ninh: “Tống Lục, chắc chắn kỹ chữ của Xuyên ca ?”

Tống Ngôn Ninh nghiêm túc tới mặt Khương Nghi Xuyên, cúi đầu xem xét, đó ngẩng lên : “Xuyên ca, tuy rằng ngươi ngày thường thứ đều xuất sắc, là đáng để kính nể, nhưng thật… vẫn là chữ của a tỷ hơn, mềm mại mà tinh tế, còn ngươi thì… vẫn kém một bậc.”

Khương Nghi Xuyên nhướng mày: “Hoàn tư tâm?”

Tống Ngôn Ninh quả quyết gật đầu: “Tuyệt đối !”

Sau đó còn bổ sung một câu: “Người mù cũng thể .”

Khương Nghi Xuyên sang Tống Ấu Quân, thản nhiên : “Nàng ?”

Tống Ấu Quân tức đến mức suýt hộc máu, chỉ Tống Ngôn Ninh mà mắng: “Tống Lục! Đôi mắt dùng để làm gì thế hả?”

Loading...