Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Công Chúa Hôm Nay Tẩy Trắng Sao - Chương 70: Không tin. Thế gian này chỉ có một Tống Tuế Tuế

Cập nhật lúc: 2025-02-25 08:24:02
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tính , Tống Ấu Quân gần hai năm từng gặp Khương Nghi Xuyên.

Giờ đây, nàng bao nhiêu thời gian trôi qua, nhưng thiếu niên trầm mặc ít lời năm nào giờ trưởng thành, trở thành một nam tử trẻ tuổi tuấn tú và khí chất hơn xưa. Hắn cao hơn , đường nét khuôn mặt sắc sảo, tựa như một bức tranh tinh tế chạm khắc tỉ mỉ.

Vẻ kinh ngạc thoáng hiện khuôn mặt khiến trông còn xa cách lạnh lùng như , mà chút thở nhân gian, giống như một vị thần tiên bỗng nhiên bước thế tục.

Tống Ấu Quân từng tưởng tượng nhiều về cảnh hai gặp . Nàng từng nghĩ thể giả vờ để ý mà vui vẻ chào hỏi, hoặc lẽ sẽ xúc động đến mức đỏ cả hốc mắt. khi Khương Nghi Xuyên thực sự mặt, nàng thể thốt lên một lời nào.

Nàng chằm chằm, gần như tham lam ngắm gương mặt quen thuộc, chút sợ hãi rằng đây chỉ là một giấc mơ.

Đối diện, Khương Nghi Xuyên cũng lặng hồi lâu.

Cuối cùng, vẫn là Tống Ấu Quân phá vỡ sự im lặng. Nàng chỉ đống đất nhỏ bên cạnh, bực tức :

“Ngươi chỉ cho chôn qua loa thế ? Dù gì cũng là Nam Lung công chúa, thể đối xử qua quýt như ? Ít nhất cũng xây cho một lăng mộ đàng hoàng chứ!”

Nàng thực sự tức giận, chẳng lẽ ai cũng thể mang xẻng tới đào ?

Khương Nghi Xuyên nàng một lúc lâu, đó chậm rãi :

“Ta nghĩ ngươi thích ràng buộc.”

Tống Ấu Quân trừng mắt: “ ít nhất ngươi cũng nên dựng cái gì đó che chắn nắng mưa chứ.”

Khương Nghi Xuyên vẫn điềm nhiên: “Như sẽ cản trở tầm của ngươi đối với khu rừng hoa đào .”

Lời khiến Tống Ấu Quân cứng họng. Quả thật, đến mùa hoa nở, rừng đào chắc chắn sẽ vô cùng . Khương Nghi Xuyên dùng lý do lãng mạn như , nàng thế nhưng cảm thấy hợp lý.

“Nói cũng đúng.” Nàng gật gật đầu, bước về phía , tiến gần .

Khương Nghi Xuyên định gì, nhưng khi nàng bước ánh đèn, lập tức thấy rõ nốt ruồi son giữa hàng chân mày của nàng, thấy nàng cầm trong tay một cái xẻng.

Hắn khựng , đó nhắm mắt, thần sắc thoáng biến đổi, đột ngột đưa tay lên miệng, thổi một tiếng còi sắc bén.

Tiếng còi bất ngờ làm Tống Ấu Quân giật : “Ngươi thổi lớn như làm gì?”

nàng nhanh chóng nhận , sắc mặt Khương Nghi Xuyên bỗng trở nên xa cách. Hắn thu biểu cảm ban nãy, giọng điệu lạnh nhạt:

“Nửa đêm canh ba, ngươi ở đây làm gì?”

Tống Ấu Quân sững , nhưng vẫn trả lời: “Tống Lục ngươi xây mộ chôn di vật cho , nên tới xem.”

Vừa dứt lời, nàng tiếp tục bước về phía , nhưng khi còn cách vài bước chân, đột nhiên một loạt tiếng bước chân dồn dập vang lên. Chỉ trong chớp mắt, một nhóm thị vệ xuất hiện mặt, nhanh chóng bao vây lấy nàng.

Lưỡi kiếm lạnh lẽo giương lên, chắn ngay mặt nàng, ngăn cản nàng tiến thêm.

Tống Ấu Quân trợn tròn mắt, dám nhúc nhích: “Làm gì ?”

Khương Nghi Xuyên trả lời, chỉ thản nhiên lệnh:

“Áp giải khỏi khu vườn.”

Đám thị vệ lập tức dàn đội hình cảnh giới, dùng kiếm ép nàng về phía .

Tống Ấu Quân theo bóng dáng Khương Nghi Xuyên phía , trong lòng tràn đầy nghi hoặc.

Vừa còn chuyện với nàng tự nhiên, nàng còn tưởng đoán nàng trọng sinh.

Hóa ... thực sự hề ?

Khi nãy xem nàng là gì chứ?

Chẳng lẽ là quỷ hồn ?

Tống Ấu Quân ép phía , thể ngoan ngoãn bước . Chẳng mấy chốc, nàng dẫn khỏi vườn, đưa thẳng về sân viện của .

Thị vệ nhanh chóng treo đèn lồng lên cao, khiến cả sân sáng rực. Sau đó, họ dọn chiếc ghế dựa xa hoa duy nhất trong phòng của nàng, Khương Nghi Xuyên khoác áo xuống, thần sắc lạnh nhạt.

Thị nữ thấy cảnh , liền nhận chuyện , vội vã quỳ xuống đất cầu xin tha tội.

Thị vệ giữ chặt bả vai Tống Ấu Quân, định ép nàng quỳ xuống.

khi nàng kịp giãy giụa, Khương Nghi Xuyên khẽ cử động ngón tay. Ngay lập tức, những đang vây quanh nàng đồng loạt lui xuống, để một nàng đó.

Hắn một lời.

Tống Ấu Quân đưa mắt quanh, trong lòng chút bận tâm.

Tình huống lý tưởng nhất để nàng chuyện thẳng thắn với Khương Nghi Xuyên chính là khi chỉ hai , ai khác. Bí mật trọng sinh tuyệt đối thể để lộ, nếu nàng khi trói thiêu sống như yêu quái cũng nên.

Bây giờ xung quanh quá nhiều , nàng đành tạm thời ứng phó.

Tống Ấu Quân chà xát tay, cố nặn một nụ : “Chuyện là... chỉ là ngủ , nên vườn đào dạo một chút.”

Khương Nghi Xuyên lạnh lùng hỏi: “Vậy tại trong tay ngươi cầm dụng cụ đào đất?”

“Ta nhặt trong rừng đào.” Tống Ấu Quân mở to mắt, nghiêm túc dối.

Khương Nghi Xuyên liếc nàng, hiển nhiên tin, nhưng cũng vạch trần, chỉ hờ hững dời mắt sang chỗ khác, im lặng.

Tống Ấu Quân đợi một lát, cảm thấy khí căng thẳng, liền nhịn mà lên tiếng: “Ta thật sự làm gì cả.”

Vẫn là sự im lặng đến lạnh .

Một lúc , Tống Ngôn Ninh vội vàng chạy tới, rõ ràng là đang buồn ngủ nhưng vẫn gọi dậy. Y dụi mắt, bước cửa hỏi: “Xuyên ca, tới đây?”

Khương Nghi Xuyên lạnh lùng , hỏi thẳng: “Ngươi là cho nàng mộ chôn di vật ở hậu viện?”

Nghe , Tống Ngôn Ninh lập tức hiểu chuyện gì xảy . Y cúi đầu nhận , giọng đầy áy náy: “Xin , Xuyên ca. Nàng thật sự giống a tỷ, lúc hỏi nhịn .”

Tống Ngôn Ninh từ đến nay đều trung thực với Tống Ấu Quân, bất kể nàng hỏi gì cũng đều trả lời.

Khương Nghi Xuyên lạnh: “Nửa đêm cầm cuốc, đào mộ của a tỷ ngươi lên.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cong-chua-hom-nay-tay-trang-sao/chuong-70-khong-tin-the-gian-nay-chi-co-mot-tong-tue-tue.html.]

Tống Ấu Quân thấy Tống Ngôn Ninh cúi đầu, trông vẻ đáng thương, liền nhịn lên tiếng: “Ngươi trách làm gì? Là hỏi.”

Không ngờ nàng đột nhiên chen , Khương Nghi Xuyên lập tức trầm giọng, lạnh lùng đáp: “Nơi chỗ cho ngươi lên tiếng.”

“Ta vì thể ?” Tống Ấu Quân hỏi .

Câu khiến Khương Nghi Xuyên khựng . Trong khoảnh khắc, như thấy Tống Ấu Quân năm xưa, mặt với đôi mày nhíu chặt, tức giận chất vấn.

Hắn kinh ngạc về phía Tống Ngôn Ninh: "Này…”

Tống Ngôn Ninh lập tức tiếp lời: “ , Xuyên ca? Ta cũng chỉ mới phát hiện hôm nay thôi, thật sự quá giống! Ta nhiều còn tưởng sinh ảo giác, lẽ là do Thượng ma ma dạy quá giỏi.”

Khương Nghi Xuyên trầm ngâm, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc: “Nàng chỉ mới phủ một tháng, trong thời gian ngắn như , thể học giống đến thế?”

Tống Ấu Quân nghĩ thầm, đầu óc vốn nhanh nhạy, chỉ cần chút manh mối và thêm một chút gợi ý, chừng sẽ đoán điều gì đó. Nàng bèn buông tay, bọn họ đầy ẩn ý: “Các ngươi thấy quá mức giống ?”

Tống Ngôn Ninh suy nghĩ một lúc hỏi: “Có a tỷ báo mộng cho ngươi ?”

Tống Ấu Quân lập tức trợn trắng mắt. Nàng hy vọng gì trí thông minh của Tống Ngôn Ninh, liền đặt bộ kỳ vọng Khương Nghi Xuyên.

Không ngờ cụp mắt xuống, giọng trầm thấp, mang theo vài phần cô đơn: “Vậy vì nàng mộng ?”

Tống Ấu Quân lập tức cứng họng. Xong , chẳng lẽ Khương Nghi Xuyên ở bên cạnh Tống Ngôn Ninh quá lâu nên đầu óc cũng thoái hóa theo?

“Nếu … chúng chuyện riêng một chút?” Nàng dò hỏi.

Khương Nghi Xuyên ngẩng lên, ánh mắt lạnh nhạt: “Thế gian chỉ một Tống Ấu Quân, những kẻ khác dù giống đến , cũng nàng.”

Tống Ngôn Ninh gật đầu phụ họa: “Ngươi chỉ thể bắt chước bảy phần, đừng tự nhận là nàng.”

“Ta khi nào…” Tống Ấu Quân tức đến mức suýt phun máu. Nàng bao giờ nghĩ một ngày chính chỉ thể bắt chước… bản bảy phần!

Thật nực !

“Nếu , tại trong phủ dưỡng nhiều cô nương giống nàng như ?” Nàng giận dữ chất vấn.

“Ngươi cần hỏi nhiều, chuyện liên quan đến ngươi.” Tống Ngôn Ninh lạnh nhạt đáp.

Tống Ấu Quân còn kịp phát giận, Khương Nghi Xuyên dậy, dặn dò thị nữ: “Trông chừng nàng , để nàng chạy loạn ban đêm.”

Nói xong, buồn nàng thêm một nào nữa, liền xoay rời . Tống Ngôn Ninh cũng vội vàng đuổi theo, dường như đang ngẩng đầu gì đó với .

Tống Ấu Quân bước lên đuổi theo nhưng thị vệ chặn .

Nàng chỉ yên bóng lưng hai dần xa, khóe miệng khẽ nhếch lên thành một nụ đầy ẩn ý.

Trước đây, bao giờ nàng thấy Khương Nghi Xuyên và Tống Ngôn Ninh thể chung sống hòa thuận như . Trước , oán hận giữa hai chất chồng quá sâu. Dù Tống Ngôn Ninh ý cải thiện, nhưng Khương Nghi Xuyên từng dễ dàng chấp nhận, vẫn luôn giữ thái độ xa cách.

Vậy mà bây giờ, hai họ sóng vai rời , trông như giao tình .

Gió đêm khẽ thổi, lướt qua những sợi tóc của Tống Ấu Quân, tà váy cũng nhẹ nhàng lay động theo. Nàng ngẩng đầu bầu trời đêm, nơi đó vầng trăng sáng treo lơ lửng, ánh bạc nhàn nhạt phủ khắp nhân gian. Nàng hít sâu một , cảm nhận luồng khí mát lạnh len lỏi lồng ngực.

Bắc Chiêu, ngờ một đêm dịu dàng như .

Nàng linh cảm rằng, kiếp nàng sẽ rời nữa. Tương lai còn dài, cần vội vàng trong chớp mắt.

Sau khi trở về phòng, nàng tắm rửa qua loa nhanh chóng leo lên giường. Chẳng bao lâu, cơn buồn ngủ ập đến, nàng dần chìm giấc mộng.

Giờ Tý, khi bóng đêm bao trùm vạn vật, trong phòng bỗng vang lên những tiếng sột soạt khe khẽ.

Không vì thính giác nàng quá nhạy bén, mà là vì màn đêm tĩnh lặng đến mức dù chỉ một tiếng động nhỏ cũng thể khuếch đại vô tận. Huống hồ gì, âm thanh vang ngay bên tai nàng.

Trong cơn mơ màng, Tống Ấu Quân cau mày, từ từ mở mắt. Dưới ánh đèn dầu leo lét, nàng kinh hoàng nhận một bóng đen đang ngay bên giường .

Cả nàng cứng đờ, mắt trợn tròn, nỗi sợ hãi cuồn cuộn dâng lên.

Ngay khoảnh khắc nàng sắp hét lên thất thanh, bàn tay lạnh lẽo của nhanh chóng che kín miệng nàng.

“Uyển Uyển, là .”

Giọng trầm thấp, khàn khàn, xa lạ.

Cái gì thế ? Sao trong Chiêu Bình Vương phủ thể dễ dàng phòng nàng như ? Khương Nghi Xuyên cũng quá lơ là cảnh giác !

Tống Ấu Quân cố gắng hít sâu vài , điều chỉnh cảm xúc. Ngay lập tức, nàng ý thức mặt hẳn là quen với nguyên chủ của thể nàng đang mang.

Nàng trọng sinh đến đây lâu, vẫn tìm hiểu rõ ràng về phận hiện tại của , cũng bản xuất hiện trong Chiêu Bình Vương phủ.

Nàng chớp mắt hiệu cho đối phương rằng sẽ la hét nữa.

Thấy , nam tử mới buông tay , khẽ cúi , thấp giọng :

“Uyển Uyển, ngươi lén rừng đào lúc nửa đêm, còn Chiêu Bình Vương phát hiện. Sao ngươi bất cẩn như ?”

“Ta… chỉ là tùy tiện dạo một chút.” Tống Ấu Quân dè dặt đáp.

_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện

là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_

“Bây giờ là thời điểm mấu chốt, Chiêu Bình Vương vẫn hề buông lỏng cảnh giác, ngươi nhất định hành động sơ suất.” Nam tử nghiêm giọng nhắc nhở. “Trong phủ nhiều cô nương đưa , dù ngươi giống Tịnh An Công chúa đến , nhưng chỉ cần Chiêu Bình Vương hoài nghi, tất cả cũng đều vô dụng. Ngươi thể hành động lỗ mãng như ? Suýt chút nữa làm hỏng kế hoạch của đại nhân!”

Nghe đến đây, trái tim Tống Ấu Quân run lên một nhịp.

Nàng lập tức hiểu - đây là một âm mưu, một âm mưu nhằm Khương Nghi Xuyên!

Thì "Uyển Uyển” chính là cố tình đưa Chiêu Bình Vương phủ, mang theo một nhiệm vụ bí mật thể để lộ.

Vậy Khương Nghi Xuyên chuyện ?

Hắn hoài nghi gì ? Hắn phòng ?

Những cô gái dung mạo tương tự nàng trong phủ là do chủ động đưa , tất cả đều là do kẻ khác sắp đặt?

Việc Thượng ma ma dạy họ bắt chước sở thích, dáng vẻ của nàng, cũng là một phần của kế hoạch?

Vậy nàng làm gì… mới thể giúp Khương Nghi Xuyên?

Loading...