Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Công Chúa Hôm Nay Tẩy Trắng Sao - Chương 68: Bắt chước? Ta tại sao phải tự học theo chính mình???

Cập nhật lúc: 2025-02-25 08:23:58
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thực , nếu cơ hội lựa chọn, Tống Ấu Quân cũng trở thành một phụ trọng tội như Tịnh An Công chúa. Mặc dù nàng đổi suy nghĩ, nhưng những hậu quả mà Tịnh An Công chúa gây , dù dâng hương ngàn tụng kinh vạn biến, cũng thể nào xóa bỏ nghiệp chướng gắn liền với .

Nếu thể, nàng thà trở thành một đứa con bình thường trong một gia đình, sống một cuộc sống giản dị và thanh bạch, thể khỏe mạnh, gánh vác trọng trách nặng nề.

Nàng trong lòng vẫn còn nhiều điều thể từ bỏ.

Không Tống Tễ sẽ xử lý Tống Tu Xa thế nào.

Tống Ngôn Ninh sẽ đau lòng đến mức nào khi nàng chết, tiểu tử , mà luôn gọi nàng là "hoàng tỷ" chắc chắn sẽ vô cùng thương tiếc.

Còn Khương Nghi Xuyên, khi trải qua bao vất vả ngàn dặm, liệu cảm thấy nuối tiếc .

Về phần tương lai của Nam Lung, đổi , nàng cũng thể sẽ .

Nói gì thì , nàng cũng cam tâm.

Nàng từng gieo hạt giống trong một góc vườn, trồng một giống hoa hồng nguyệt quý, mong chờ mùa xuân năm , nhưng cuối cùng chẳng thể thấy hoa nở.

Nếu thể trách, chỉ thể trách mùa đông của Nam Lung quá lạnh.

Tống Ấu Quân thở dài một , trong khoảnh khắc tất cả cảm giác của nàng trở .

Nàng thấy tiếng gió thổi và chim hót bên ngoài cửa sổ, ngửi thấy một mùi hoa nhàn nhạt, nhẹ nhàng bay đến. Ngón tay nàng cảm nhận sự mềm mại của chăn gấm.

Nàng lập tức mở mắt , tầm từ mờ mịt dần rõ ràng. Nàng thấy màn lụa đỏ nhạt ở đầu.

Tống Ấu Quân đột ngột dậy, giật giật các chi, theo bản năng cảm thấy sẽ rét lạnh, nhưng , khi tỉnh , cảm thấy một loại sức sống dồi dào, khác hẳn .

Nàng c.h.ế.t ?

Tống Ấu Quân thể tin nổi, nâng tay lên, mắt sắc bén nhận tay của nàng một nốt ruồi đen nhỏ, ở ngay ngón giữa. Nàng nhớ rõ nốt ruồi .

giờ, đôi tay nàng mềm mại và trắng trẻo, một vết chai nào, móng tay cũng mịn màng như bột phấn.

Đây là tay của nàng.

Tịnh An Công chúa vì thể suy yếu từ lâu, móng tay luôn màu trắng nhợt, giống với đôi tay khỏe mạnh, đầy đặn của bình thường.

Nàng vội vàng kéo chăn xuống giường, xung quanh và nhận thấy đang ở trong một căn phòng nhỏ. Nhà cửa vẻ gì hoành tráng lấp lánh, nhưng sạch sẽ, thoáng đãng, và thứ đều đầy đủ. Nó giống một nơi của nghèo khó.

Nàng một vòng trong phòng, mới nhận chiếc gương bàn một tấm vải che phủ. Nàng vội vàng tới, gỡ lớp vải , và gương. Nhìn thấy phản chiếu của , nàng khỏi choáng váng.

Trong gương là hình ảnh của Tịnh An Công chúa.

Điều khác biệt là lúc nàng mặc một bộ y phục giản dị, tóc rối bời, và tai đeo bất kỳ trang sức nào.

Tống Ấu Quân bước gần hơn, mặt gần như áp gương, cố gắng tìm sự khác biệt. Cuối cùng, nàng nhận một chút điều bất thường. Khuôn mặt của Tịnh An Công chúa vốn sạch sẽ, vết sẹo khuyết điểm, nhưng trong gương, giữa hai hàng lông mày, một nốt ruồi đỏ nhỏ, khó nhận thấy, làm cho gương mặt vẻ thiếu chút tiên khí.

Tống Ấu Quân hiểu rằng trọng sinh. Nàng nhận thức rằng cơ thể là thể trạng của Tịnh An Công chúa, mắc căn bệnh nguy hiểm. Dù thể đổi dung mạo, nhưng thể đổi chiều cao.

Nàng rõ ràng cảm nhận cao hơn , nếu đây cơ thể chỉ cao một mét sáu, thì bây giờ lẽ cao đến một mét bảy, và việc khiến tầm của nàng đổi. Nàng đầu tiên nhận sự khác biệt.

liệu thế giới thể hai giống đến mức ?

Liệu thể là lời Khương Nghi Xuyên về "gương mặt giả" đây?

Tống Ấu Quân kỹ những manh mối trong gương, ngón tay từ từ di chuyển dọc theo cằm, cổ, và tai, nhưng tìm thấy bất kỳ dấu vết nào.

Nàng chăm chú gương, lâu đến nỗi thể nào bình tĩnh . Khuôn mặt trong gương càng càng cảm thấy quen thuộc, giống như thể nàng và trong gương là một cặp song sinh giống .

Đặc biệt là khi gương mặt của , nếu vì nốt ruồi đỏ , thực sự nàng thấy chẳng khác gì , sự đổi nào.

Nàng yên một lúc lâu, tự hỏi đang ở .

Dựa gương mặt và tay của , nàng đoán thể lẽ là của một cô nương nuông chiều từ nhỏ. Tay nàng mịn màng, chút dấu vết của lao động, làn da mềm mại, rõ ràng từng trải qua nắng mưa.

Tuy nhiên, căn phòng xung quanh, nó gì xa hoa, chắc chắn là nơi nuôi dưỡng một cô nương kiều diễm.

Nàng bước chân trần đến gần cửa sổ, mở cửa . Một làn gió ấm áp thổi mặt nàng.

Chim hót líu lo, mặt trời lên cao, khí buổi sáng ấm áp. Thời tiết quả thật nóng.

Ngay lúc đó, nàng thấy một thị nữ gần cửa. Nàng vẫy tay, gọi: “Ngươi đây.”

Thị nữ đầu liếc nàng bước : "Cô nương tỉnh?”

“Ừ, cho một ly ." Tống Ấu Quân , cảm giác cơ thể yếu, nên nàng uống nóng để làm ấm : "Nóng một chút.”

Thị nữ nhanh chóng lui ngoài, chẳng mấy chốc mang nóng , đặt lên bàn : “Cô nương, nô tỳ giúp ngài rửa mặt và chải đầu.”

Tống Ấu Quân uống , cảm thấy một cơn nhiệt lưu lan tỏa khắp cơ thể, chạm tay lên trán, mới nhận mồ hôi đổ .

_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện

là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_

Sau khi uống xong , nàng nhờ thị nữ múc nước rửa mặt, bưng bữa sáng đến. Mọi thứ đều là những món nàng thích, ăn no xong mới để thị nữ giúp mặc chỉnh tề.

Tống Ấu Quân nhận bộ đồ nàng mặc rẻ tiền, chất liệu tơ lụa mềm mại, hoa văn tinh tế, còn là màu vàng hạnh, là màu sắc mà nàng yêu thích nhất.

Sau khi xong, nàng trong gương một lúc lâu. Cuối cùng, thị nữ nhịn nhắc nhở: “Cô nương, sắp trễ , mau ngoài .”

Tống Ấu Quân ngẩn : "Đi ?”

Thị nữ cũng ngạc nhiên: "Đi giáo tập viện ạ.”

Lúc , Tống Ấu Quân mới chợt nhớ , mỉm : “À, suýt nữa quên mất, còn đến nơi đó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cong-chua-hom-nay-tay-trang-sao/chuong-68-bat-chuoc-ta-tai-sao-phai-tu-hoc-theo-chinh-minh.html.]

Nàng mở cửa ngoài, một cơn gió nhẹ thổi qua, làm những chiếc đồ trang sức nàng phát âm thanh leng keng. Trong khoảnh khắc , nàng cảm thấy như đang bước hoàng cung, như thể trở về làm Tịnh An Công chúa.

Người chỉ giống nàng về hình dáng, mà vẻ cũng thích ăn mặc như nàng.

Nàng luôn thích những bộ trâm cài đầu kiểu lúc lắc, mỗi bước đều vang lên.

Ra khỏi vườn, nàng nhận nơi ở là một khu sân vườn riêng biệt, bao quanh bởi hàng rào. Con đường làm bằng đá ong, xung quanh là những cây hoa và cây xanh um tùm, cảnh vật thật .

Tống Ấu Quân cảm thấy môi trường lạ lẫm, ban đầu nàng lo lắng sẽ nhầm, nhưng mỗi khi nàng dừng ở các ngã rẽ, thị nữ đều nhắc nhở nàng đừng chậm trễ và chỉ cho nàng đúng hướng.

Mỗi như , Tống Ấu Quân đều cố ý dừng , và lâu đó, nàng thị nữ dẫn đường đến giáo tập viện.

Đó là một sân rộng, trong sân nhiều cô nương, họ mặc những bộ xiêm y tương tự , dung mạo cũng khá giống , trông đều vẻ giống .

Tống Ấu Quân hiểu vì bước , nhưng khi thấy tiếng động, nàng đầu và nhận vài đang . Khi ánh mắt nàng gặp họ, nàng mới nhận rằng những nữ tử khuôn mặt tương tự với Tịnh An Công chúa.

Một đôi mắt giống, trong khi một khác nét thần thái tương đồng. Nếu lướt qua, thể thấy một phần bóng dáng của Tịnh An.

Nàng bỗng nhiên hiểu , lẽ ai đó cố ý tập hợp những giống Tịnh An Công chúa và nuôi dưỡng họ ở đây.

Tuy nhiên, trong những , chỉ thể hiện tại của Tống Ấu Quân là giống nhất. Có lẽ chính vì nàng ăn mặc và trang điểm giống Tịnh An mà sự tương đồng .

Không lâu , Tống Ấu Quân nhận rằng hoan nghênh trong nhóm nữ tử . Thậm chí vài giấu sự khinh thường, mắt liếc qua với vẻ vui.

Nàng cảm thấy lạ lẫm và hiểu rõ tình hình, nên ở một góc ít để tránh sự chú ý, nhưng xung quanh dường như một gian trống lớn, dường như tiếp xúc với nàng.

Chẳng mấy chốc, một nữ nhân bước sân, cầm theo một chiếc gậy nhỏ. Khi cô xuất hiện, ánh mắt đều đổ dồn về phía nàng, và tất cả đồng loạt cúi đầu chào hỏi.

Tống Ấu Quân khỏi cảm thấy ngạc nhiên. Đây là Hòa Nhi, điều đến Tẫn Hoan Cung để hầu hạ nàng ? Tại ở đây?

Nữ cung nữ tên là Thượng Trúc, tuổi còn trẻ, khi đến Tẫn Hoan Cung hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. Lúc , vẻ như chút dáng dấp của một quyền lực. Cô , ánh mắt nghiêm túc, qua từng một.

Tống Ấu Quân thể cảm nhận rằng, Thượng Trúc lúc giống như , mà vẻ là đầu, một giám sát nghiêm khắc.

Sau khi kiểm tra trang phục của những khác, Thượng Trúc dừng Tống Ấu Quân, ánh mắt của hai gặp .

Thượng Trúc ngạc nhiên một chút, chỉ nốt ruồi đỏ giữa hai hàng lông mày của Tống Ấu Quân và hỏi: "Tại che nốt ruồi ?”

Tống Ấu Quân theo phản xạ sờ lên, và trả lời: "Nó mà, che ?”

“Ở đây, cô nương, ngươi và công chúa giống như đúc, chỉ một vết nốt ruồi đỏ là khác biệt. Nếu che và bắt chước thật , ngươi thể đạt dáng vẻ của Tịnh An Công chúa, chủ tử yêu mến, đừng bỏ lỡ cơ hội .” Thượng Trúc .

Tống Ấu Quân nhướng mày, trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên những nữ tử ở đây đều cố ý thu nhận và dạy dỗ, để bắt chước dáng vẻ của Tịnh An Công chúa, học theo thần thái của nàng.

Những , hẳn là những đối tượng chú trọng bồi dưỡng.

Tống Ấu Quân hỏi : "Tại bắt chước nàng ?”

Thượng Trúc thấy , gật gù khen ngợi: "Không tồi, học đến tám phần giống , vẻ như trở về luyện tập thêm là , tiếp tục giữ vững phong độ đó.”

Lần , Tống Ấu Quân chỉnh lý , nàng tìm lời nào để đáp .

Sao chỉ giống tám phần?

Chưa kịp gì thêm, Thượng Trúc vỗ tay, : "Hôm nay, chúng sẽ học cách thể hiện khi Tịnh An Công chúa nổi giận. Đây là điều khó nhất mà các ngươi cần học kể từ khi phủ, nhất định nghiêm túc học hỏi!”

Tống Ấu Quân xong, thấy thú vị.

Nàng từng nghĩ tới, sẽ một nhóm cô nương tập trung ở đây, nghiên cứu, học hỏi những thần thái và tư thái của nàng.

Nàng cũng càng trong mắt khác, nàng trông như thế nào.

Chỉ thấy Thượng Trúc ngay lập tức chỉnh nét mặt, nhíu mày , khoanh tay, tư thái kiêu ngạo lập tức xuất hiện. Ánh mắt trở nên sắc bén, và theo đó, cô còn một câu kịch: "Không cho phép ồn ào!”

Tống Ấu Quân ngạc nhiên, ngờ Thượng Trúc bắt chước giống đến .

Ngay đó, các cô nương khác cũng bắt đầu lặp động tác và câu , miệng ngừng nhắc câu kịch.

Nhìn những cô nương nghiêm túc như , Tống Ấu Quân nhịn lên, cảm thấy thú vị.

Bỗng nhiên, một giọng cắt ngang tiếng của nàng: "Ngươi ?”

Tống Ấu Quân cảm thấy giọng vẻ quen thuộc, đầu , liền thấy một thiếu niên ngoài sân, đang chằm chằm nàng.

Thiếu niên tóc dài, đeo trâm đỏ làm tóc, mặc chiếc áo dài màu nâu, cổ áo trắng như tuyết, tay áo bó chặt, khuôn mặt với đôi môi hồng, răng trắng, thoáng chốc thu hút ánh của .

Tống Ấu Quân ngạc nhiên , mãi một lúc mới nhận đó chính là Tống Ngôn Ninh.

Y cao lớn hơn , khuôn mặt cũng dần mất vẻ non nớt, đó là nét thiếu niên đầy khí phách.

Y bước , vung tay xua vật che phía , thẳng đối diện Tống Ấu Quân, hỏi: "Ngươi cái gì?"

Tống Ngôn Ninh bao giờ chuyện với nàng như . Trước nay y đều gọi nàng là "Hoàng tỷ", còn nàng thì ngần ngại đáp một cách thẳng thắn: "Ta thể ?"

Tống Ngôn Ninh ngạc nhiên, : "Vừa Thượng ma ma biểu diễn thế nào, ngươi thử học xem, thấy xem ngươi làm."

Tống Ấu Quân dễ dàng đáp , mà hỏi: "Vì học?"

Ai học những thứ của chính chứ?

"Đến nơi ai cũng học." Một cô nương khác từ bên ngoài chen .

Tống Ấu Quân nghiêng đầu, giọng lạnh lùng: "Không chuyện của ngươi."

Cả nhóm im lặng một lúc, ai cũng tưởng rằng tiểu thiếu gia sẽ nổi giận, nhưng thấy mặt y lộ vẻ vui mừng. Y mỉm khen ngợi Thượng Trúc: "Ma ma dạy , thật sự học giống a tỷ !"

Loading...