Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Công Chúa Hôm Nay Tẩy Trắng Sao - Chương 65: Chia tay

Cập nhật lúc: 2025-02-25 08:23:53
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Ấu Quân tỉnh trong một gian phòng tĩnh mịch.

Nàng chậm rãi dậy, đẩy cửa , liền thấy bên ngoài một tiểu tăng nhân tuổi còn nhỏ đang quét tuyết. Ngẩng đầu trời, sắc trời ngả chiều tà.

Tiểu tăng thấy nàng bước , vội vàng tiến lên hành lễ: “Công chúa, nghỉ ngơi chứ?”

Tống Ấu Quân thoáng sững sờ. Tiểu tăng rõ ràng nhận nàng, liền hỏi: “Ta đến đây từ khi nào? Đã ngủ bao lâu ?”

Tiểu tăng cung kính đáp: “Công chúa từ tiền viện Phật đường dâng hương cầu phúc, lúc đó trời hãy còn sớm. Sau đó rằng mệt mỏi, liền đến đây nghỉ ngơi. Giờ là giờ Dậu.”

Tống Ấu Quân đưa mắt xung quanh. Gian phòng sạch sẽ gọn gàng, mái ngói và tường đều mang sắc vàng đặc trưng của hoàng gia. Trên cửa còn khắc ký hiệu của Nam Lung, xem đây chính là chù miếu hoàng gia mà nàng dự định đến.

Tiểu tăng rằng nàng dâng hương, lẽ là từ khi nàng mất tích, của Khương Nghi Xuyên sắp xếp một thế giả mạo nàng, tiếp tục xuất hiện trong cung.

Chỉ là… làm thế nào họ thể che giấu tất cả những tăng nhân ở đây? Nàng .

nàng tỉnh ở nơi , chứng tỏ Khương Nghi Xuyên rời khỏi kinh thành, lên đường trở về Bắc Chiêu.

Từ hôm nay trở còn bên cạnh nữa.

Tống Ấu Quân cụp mắt, nén cảm giác mất mát trong lòng. Nàng sai tăng nhân chuẩn một cỗ xe ngựa, xe trở về hoàng cung.

Nhóm thị vệ tìm kiếm nàng suốt một ngày trời, đến chạng vạng mới thể thở phào nhẹ nhõm. Tin tức Tịnh An Công chúa gặp kiếp nạn truyền , bao nhiêu thấp thỏm lo sợ truy cứu trách nhiệm. Hiện giờ, nàng trở về bình an, rằng do xe ngựa của chùa miếu sơ suất, khiến nàng tự về kinh thành. Nhờ , hiểu lầm mới hóa giải.

Sau khi hồi cung, Tống Ấu Quân cảm thấy chút mệt mỏi. Nàng cởi áo ngoài, định tắm rửa để thư giãn một chút.

Không ngờ, từ trong tay áo rơi hai vật nhỏ.

Nàng cúi đầu , liền phát hiện một phong thư cùng một vật trang sức hình đèn lồng.

Tống Ấu Quân cẩn thận nhặt lên, trong lòng dâng lên muôn vàn cảm xúc.

Không ngờ… Khương Nghi Xuyên vẫn để tin cho nàng!

Nàng vội vàng xuống, mở phong thư . Bên trong là một phong thư khác. Khi lấy , đập mắt nàng là nét chữ ngay ngắn quen thuộc của Khương Nghi Xuyên: "Tuế Tuế gửi."

Nàng cẩn thận mở niêm phong, trải tờ thư mặt.

Chữ của vẫn mạnh mẽ như ngày nào.

_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện

là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_

Từng câu, từng chữ, nàng chăm chú , bỏ sót dù chỉ một từ. Hắn vẫn như , dặn dò tỉ mỉ từng điều, từ chuyện xem nhẹ hàn chứng, chú ý giữ ấm hằng ngày, đông nên ăn băng quả, đến việc nên vì ham thích phong cảnh mà cung nửa đêm. Hắn còn nhắc nàng đừng mở rèm xe ngựa mỗi khi di chuyển, tránh để gió lạnh lùa .

Những lời dặn dò vụn vặt , dường như điểm dừng. trong đó, một câu khiến Tống Ấu Quân lặp lặp thật lâu.

Ở cuối thư, :

Nàng chằm chằm dòng chữ thật lâu. Đến khi phục hồi tinh thần, nước mắt thấm đẫm khuôn mặt tự lúc nào.

Nàng đưa tay lau khô dòng lệ, cầm lấy vật nhỏ đặt trong phong thư - một chiếc đèn lồng bé xíu, tinh xảo. Nàng mở nắp, bên trong là những viên kẹo nhỏ.

Đây là hộp kẹo mà Khương Nghi Xuyên luôn mang bên . Trước , từng lấy vài viên đưa cho nàng ăn.

Hắn để thứ , chỉ là để nhắc nhở nàng chăm sóc bản , để bệnh cũ tái phát. Dù từng đến cái gọi là "huyết áp thấp" căn bệnh ý nghĩa gì, nhưng vẫn quên dặn dò.

Tống Ấu Quân lấy hai viên kẹo, nhẹ nhàng đặt miệng. Hương ngọt lan tỏa từ đầu lưỡi đến tận yết hầu.

Biết Khương Nghi Xuyên sắp rời , nàng chẳng thể thốt lên lời nào để níu giữ. Nàng chỉ mong, hành trình , thể bình an vô sự, trở về cố quốc một cách thuận lợi.

Đêm hôm , nàng trằn trọc suốt cả đêm, tài nào ngủ . Cuối cùng, nàng thắp đèn lên, lặng lẽ bức thư của , từng chữ, từng chữ một.

Ba ngày , tin tức Khương Nghi Xuyên biến mất khỏi hoàng cung mới truyền đến tai hoàng đế.

Hoàng đế lập tức lệnh lục soát bộ cung thành. Cuộc truy tìm nhanh chóng lan rộng khắp kinh thành, trải dài đến những vùng xa hơn.

Thế nhưng, tất cả đều vô ích.

Khương Nghi Xuyên, tựa như bốc khỏi nhân gian.

Vì chuyện , Tống Ngôn Ninh trách phạt cấm túc, ngay cả Tống Ấu Quân cũng giam lỏng mười ngày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cong-chua-hom-nay-tay-trang-sao/chuong-65-chia-tay.html.]

Tin tức Khương Nghi Xuyên biến mất khỏi Nam Lung nhanh chóng lan truyền, dấy lên sóng gió khắp nơi. Mọi đồn đoán đủ kiểu, ít nghi ngờ chính Tống Ấu Quân giúp rời . Tuy nhiên, ngày hôm đó nàng vẫn xuất hiện ở chùa miếu hoàng gia để dâng hương cầu phúc, các tăng nhân trong chùa thể làm chứng cho điều . Bởi , dù nghi ngờ, cũng ai tìm bằng chứng xác thực.

Tống Ấu Quân từ đó đóng cửa ngoài, ngày ngày tĩnh dưỡng trong cung. Trời đông rét buốt, mỗi sáng thức dậy, thứ đầu tiên nàng nhận luôn là một chén nóng. Nếu uống, tay chân nàng sẽ lạnh lẽo đến tê cứng, thậm chí đau nhức chịu nổi.

Tống Ngôn Ninh khi nghiêm khắc quở trách, chịu cấm túc nửa tháng, liền lập tức tìm đến Tẫn Hoan Cung. Y thì thấy Tống Ấu Quân đang xổm mặt đất, chăm chú quan sát thứ gì đó.

Y tò mò hỏi: “Hoàng tỷ, tỷ đang ?”

Tống Ấu Quân thấy liền ngoắc tay gọi: “Lại đây xem.”

Tống Ngôn Ninh ngoan ngoãn tiến đến, cúi đầu , chỉ thấy mặt đất một con sâu chết, xung quanh là vô con kiến nhỏ đang chạy qua chạy .

“Vào đông mà vẫn ngoài kiếm ăn, thật vất vả.” Tống Ấu Quân nhẹ nhàng thở dài.

Tống Ngôn Ninh suy nghĩ một chút : “Con sâu lớn như , đám kiến nhỏ ăn hết ?”

Tống Ấu Quân mỉm : “Ngươi đừng xem nó lớn như , nhiều con kiến cùng chia cắt, mỗi con một chút, chẳng mấy chốc liền còn.”

Cũng giống như một Nam Lung từng hùng mạnh, giờ đây bào mòn từng chút một.

Tống Ngôn Ninh hiểu ẩn ý sâu xa trong lời , chỉ đơn thuần xổm xuống cùng nàng quan sát. Tỷ hai cứ thế một lúc lâu, mãi đến khi chân Tống Ấu Quân tê rần, nàng mới dậy, để Tống Ngôn Ninh dìu về điện.

Có lẽ vì lo nàng sẽ buồn bã khi Khương Nghi Xuyên đột ngột rời , Tống Ngôn Ninh thường xuyên đến Tẫn Hoan Cung, mỗi đến đều mang theo đồ ăn ngon hoặc những món đồ chơi thú vị.

Dần dần, cung nhân trực cửa cũng quen thuộc với cảnh . Mỗi khi thấy bóng dáng Lục điện hạ từ xa, liền vội vã trong thông báo: “Lục điện hạ tới nữa!”

Ban đầu, Tống Ấu Quân còn thấy vui vẻ, nhưng về , y ghé thăm quá dày đặc khiến nàng bắt đầu cảm thấy phiền. Mỗi y đến đều vô cùng ồn ào, luôn bám lấy nàng đòi kể chuyện xưa. Đến mức Tây Du Ký cũng giảng đến đoạn Trư Bát Giới cưới Cao lão trang nữ nhi.

Một buổi chiều cùng Tống Ngôn Ninh, nàng uống đến hai ấm nước mới đủ kiên nhẫn.

, Tây Du Ký, bản là một câu chuyện xuất sắc, mỗi kể nàng cuốn theo, thao thao bất tuyệt, khiến Tống Ngôn Ninh đến trợn tròn mắt, ngừng kinh hô: “Oa! Thật lợi hại!”

Nhờ những ngày tháng y quấy rầy như , nỗi buồn trong lòng Tống Ấu Quân cũng dần vơi .

Vì mỗi ngày đều kể chuyện Tây Du Ký, Tống Ngôn Ninh say mê Tôn Ngộ Không. Y thậm chí còn học theo giọng điệu của vị Đại Thánh một cách sống động.

Ngày đầu tiên nhập học tại Duyệt Văn Điện, khi Kinh Minh Khê ngang qua chỗ y , Tống Ngôn Ninh bỗng nhiên lớn tiếng quát:

“Tên ! Lão tôn bảo ngươi !”

Kinh Minh Khê hoảng sợ đến mức sắc mặt tái nhợt ngay tại chỗ.

*****

Một tháng khi Khương Nghi Xuyên biến mất khỏi kinh thành, Yêu Nguyệt Lâu bỗng nhiên trở thành một nơi trống rỗng chỉ một đêm.

Những khách nhân quen thuộc ngày thấy đại lâu đóng cửa đều cho rằng chủ nhân việc, tạm thời ngừng kinh doanh vài ngày. ai ngờ rằng, từ đó về , cánh cửa mãi mãi còn mở nữa.

Một tháng , tin tức truyền đến rằng xe ngựa của Túc Vương và vương phi gặp nạn, mất kiểm soát lao xuống vách núi. Hoàng đế đau lòng, hạ lệnh cấp trợ giúp cho phủ Túc Vương.

Tưởng chừng sự việc cứ thế mà trôi qua.

ai , Túc Vương thật sự sớm qua đời từ mười năm . Người mang danh Túc Vương bấy lâu nay, thực chất là do Bắc Chiêu sắp đặt, ẩn trong kinh thành Nam Lung để âm thầm giúp đỡ Khương Nghi Xuyên suốt mười năm dài đằng đẵng.

*****

Ba tháng khi Khương Nghi Xuyên rời , Tống Ấu Quân tường cao của hoàng cung, tay cầm cây sáo nhỏ mà Tống Ngôn Ninh đưa cho nàng, nhẹ nhàng thổi lên.

Tiếng sáo xa xưa theo làn gió khuya bay xa, phiêu du giữa trời đất.

Gió xuân từ Nam Lung thổi đến, cũng sẽ cuốn theo ấm mà vươn đến tận Bắc Chiêu.

Lúc , lẽ Khương Nghi Xuyên trở về đế cung Bắc Chiêu, mang vai phận tôn quý, một nữa trở thành Thất Điện Hạ của vương triều.

Khúc sáo kết thúc, nàng cất sáo nhỏ , ánh mắt xa xăm, tầm vươn đến nơi tận cùng chân trời.

Ngọn gió lướt qua gò má, thổi tung mái tóc dài, làm ngân vang kim chi ngọc diệp trâm cài.

Lệ rơi biệt nơi ngàn dặm, ngày ấm lạnh tự .

Loading...