Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Công Chúa Hôm Nay Tẩy Trắng Sao - Chương 54: Đoán tâm ý

Cập nhật lúc: 2025-02-21 04:02:14
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Ấu Quân đóa kim liên* lộng lẫy , bỗng nhiên dám ngẩng đầu Khương Nghi Xuyên.

*kim liên: sen vàng.

Nàng sợ đối diện với ánh mắt của , càng sợ để cảm xúc bất chợt lấn át lý trí.

Mím môi thật chặt, nàng cố gắng giữ im lặng để điều gì phù hợp.

Khương Nghi Xuyên cũng thêm gì, chỉ yên, bao quanh là bầu khí tĩnh lặng đến lạ thường.

Một lát , Tống Ấu Quân mỉm , ngẩng đầu lên:

“Cảm ơn ngươi. Đóa kim liên , nhất định sẽ giữ gìn cẩn thận. Kim liên tàn, tình bạn của chúng cũng sẽ mãi bền lâu.”

Ánh mắt Khương Nghi Xuyên thoáng dịu , khẽ gật đầu lặng lẽ đó nàng.

Tống Ấu Quân cất kỹ đóa kim liên, đó cáo biệt Khương Nghi Xuyên.

Trên đường trở về, kiệu, nàng để đóa kim liên xoay nhẹ giữa những ngón tay. Ánh trăng chiếu lên, phản chiếu ánh sáng lấp lánh, từng tia sáng len lỏi đáy mắt nàng.

Hình ảnh Khương Nghi Xuyên đầu cầu, giữa cơn gió lạnh, ôm một tay áo xoay trao nàng đóa kim liên, cứ hiện lên trong tâm trí Tống Ấu Quân, cách nào xóa nhòa.

Khi cuốn tiểu thuyết đây, Tống Ấu Quân nam chính là một trọng tình trọng nghĩa, đối xử với bằng hữu. nàng ngờ bản trở thành một phần trong nhóm bạn bè của , thậm chí còn nhận sự quan tâm đặc biệt như .

Chỉ là một câu vô tình hôm qua, thế mà Khương Nghi Xuyên để tâm và săn sóc chu đáo đến thế.

Tống Ấu Quân chắc liệu Khương Nghi Xuyên đối với những bạn khác tận tâm như . ý nghĩ rằng nàng thể chiếm một vị trí đặc biệt trong lòng khiến nàng bất giác sợ hãi, sợ rằng từ sự khác biệt sẽ nảy sinh những cảm xúc nàng nên .

Nàng khẽ thở dài.

Hòa Nhi bên cạnh thấy, liền hỏi: "Công chúa đang phiền lòng điều gì ?"

Tống Ấu Quân ngẩng đầu ánh trăng sáng cao, giọng thoáng chút u sầu: "Cảm tình, thật sự là một thứ quá phức tạp, thể kiểm soát, khiến bất lực."

Hòa Nhi gật đầu đồng ý: "Công chúa . chẳng công chúa tình cảm với công tử Đàm gia ?"

Tống Ấu Quân nhẹ lắc đầu, đáp: "Liên quan gì đến chứ?"

Hòa Nhi tò mò: "Vậy công chúa đang đến ai?"

Tống Ấu Quân nhạt, giọng như bâng quơ: "Ta dường như đang nhớ mong một mà lẽ nên nhớ." Nói , nhưng trong đầu nàng chỉ hiện lên đôi mắt lạnh nhạt nhưng đầy cuốn hút của Khương Nghi Xuyên.

Hòa Nhi trầm ngâm một lúc, : "Công chúa, nô tỳ tuy kiến thức nông cạn, nhưng cũng rằng đời ít yêu say đắm dù cách biệt phận. Chuyện như thế hiếm gặp."

Tống Ấu Quân thở dài, giọng trĩu nặng: "Ngươi hiểu ."

Khương Nghi Xuyên là hoàng tử Bắc Chiêu, còn là vị tướng lĩnh chủ chốt trong cuộc chiến tấn công Nam Lung. Hơn nữa, chính là nam chính của thế giới , một định sẵn sẽ trở về Bắc Chiêu, giương cao ngọn cờ đại nghĩa, ở phía đối lập với nàng.

Còn nàng thì ? Dù mang danh công chúa Nam Lung chỉ là một nhân vật phụ mờ nhạt, phận của nàng đều thể xứng đôi cùng .

_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện

là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_

Ý nghĩ khiến lòng nàng dậy lên một nỗi đau tên.

Tống Ấu Quân cảm thấy lòng rung động, dù chỉ là một chút, và điều đó khiến nàng bất giác hoảng hốt.

… rốt cuộc là bắt đầu từ khi nào?

Là đêm trăng sáng, thúc ngựa đón gió, đuổi theo chiếc xe ngựa mất kiểm soát của nàng? Hay khi nàng sốt cao hạ, mơ hồ cảm nhận ấm truyền từ bàn tay của Khương Nghi Xuyên? Hoặc lẽ là lúc cõng nàng băng qua khu rừng tối mịt, từng bước để dấu chân con đường gập ghềnh. Có thể đó là khi hoàng hôn phủ bóng, đưa cho nàng cây trâm vàng, khẽ : "Kim chi ngọc diệp, chỉ xứng kim chi ngọc diệp."

Càng nghĩ, Tống Ấu Quân càng nhận quá nhiều khoảnh khắc tên khắc sâu tâm trí.

Ngay cả khi Khương Nghi Xuyên từng ưa nàng, ánh mắt đầy sự khó chịu, vẫn dang tay ôm lấy nàng đang lạnh run lòng để sưởi ấm. Khi thôn trưởng sai quấy rầy, lạnh lùng can thiệp. Khi nàng vây trong rừng, ám vệ truy sát, giấu nàng , một đối mặt hiểm nguy.

Từng chút một, Tống Ấu Quân quen dựa bóng lưng , quen với sự che chở vô điều kiện.

chính điều khiến nàng bất an. Dường như trong vô thức, nàng bước qua những giới hạn nên, cướp những điều vốn thuộc về Thi Hoàn – nữ chính mà nàng rõ trong nguyên tác. Đáng Khương Nghi Xuyên nên dành cho nàng ánh mắt nào quá năm giây.

Tâm trạng rối bời, Tống Ấu Quân trở về Tẫn Hoan Cung nhưng thể bình . Nằm giường, nàng trằn trọc mãi, suy nghĩ lộn xộn, chuyện trong đầu cứ cuộn trào như sóng.

Cuối cùng, ánh mắt nàng dừng tủ, nơi đặt đóa kim liên vàng óng. Ánh mắt nàng lưu luyến ở đó thật lâu, mãi rời. Đêm , nàng cứ mở mắt ngẩn ngơ đến tận khuya.

Sáng hôm , vì ngủ quên, nàng bỏ qua buổi học sáng. Đến chiều, Tống Ấu Quân trong sân, chăm chú lật xem từng món quà mừng sinh nhật mà các nơi gửi tới.

Những món đồ quen thuộc như trang sức, y phục, vật trang trí, vốn chẳng thiếu gì ở Tẫn Hoan cung, khiến Tống Ấu Quân cảm thấy vô vị. Nàng bảo Hòa Nhi kiểm kê, ghi chép từng món, đó cho chuyển tất cả quốc khố.

Chuyện Tịnh An Công chúa gây náo loạn trong tiệc sinh nhật nhanh chóng lan truyền khắp nơi. Người trong kinh thành, vốn quen với tính cách kiêu ngạo của nàng, lấy làm lạ, bởi bất cứ hành động nào của vị tiểu công chúa cũng đều trong dự đoán của họ.

Tuy nhiên, trận hỏa hoạn khiến mặt mũi Đàm gia thiêu rụi . Đàm Tranh đưa là Đàm Phù rời kinh trong cảnh bẽ bàng, trở về Sùng Châu. Hoàng hậu liên tiếp gửi mấy phong thư xin , mong xoa dịu tình hình, nhưng Đàm gia hề hồi âm.

Hoàng hậu lo lắng đến mất ăn mất ngủ, cuối cùng truyền tin đến Tống Ấu Quân, yêu cầu nàng tự tay thư xin Đàm gia. Nghe xong, Tống Ấu Quân chỉ lạnh, để chuyện đó qua một bên.

"Nếu Đàm gia thực sự hữu dụng, thể giúp giữ vững triều Tống trong giai đoạn loạn lạc , hoặc ít nhất bảo vệ tỷ chúng , thì còn cân nhắc mà nhượng bộ. theo nguyên tác, khi Nam Lung sụp đổ, Đàm gia cũng tan rã như cát bụi, mỗi một nơi. Một gia tộc lớn như chút đoàn kết đối ngoại nào, bề ngoài hào nhoáng nhưng bên trong mục rỗng."

Trong ba ngày liên tiếp, Tống Ấu Quân đến học, chỉ ở cung để định cảm xúc. Đôi lúc, nàng suốt cả buổi trưa bàn để chép kinh sách, cố gắng giữ lòng thanh tĩnh.

càng cố gắng bình tâm, nàng càng cảm thấy nỗi nhớ Khương Nghi Xuyên ngày một rõ ràng. Ý nghĩ thấy , chuyện, cứ như những con tằm nhỏ, chậm rãi gặm nhấm lý trí nàng.

May mắn , Tống Ấu Quân vẫn là trưởng thành, đủ khả năng kiểm soát cảm xúc. Nàng nhất quyết bước khỏi Tẫn Hoan cung, dù chỉ một bước.

Ai ngờ nàng tìm , nhưng Khương Nghi Xuyên tự tìm đến.

Hôm , Tống Ấu Quân đang ghế mềm giữa sân, lười biếng tận hưởng ánh nắng mùa đông. Một quyển sách che lên mặt nàng, tạo nên khung cảnh nhàn nhã, yên tĩnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cong-chua-hom-nay-tay-trang-sao/chuong-54-doan-tam-y.html.]

Đang lúc buồn ngủ, Tống Ấu Quân Hòa Nhi bên cạnh thông báo:

"Công chúa, Khương công tử cầu kiến."

Nàng giật , tay cầm lá thư khẽ khựng , ngạc nhiên hỏi:

"Ai cơ?"

Hòa Nhi nhắc : "Là Khương công tử."

Trong khoảnh khắc, nét mặt Tống Ấu Quân ánh lên niềm vui thể che giấu. Đó là niềm vui chân thật, chút giả tạo, như nỗi nhớ kìm nén bấy lâu nay bất giác tràn . ngay đó, nàng lấy vẻ điềm tĩnh, hỏi:

"Hắn đến làm gì?"

"Đang chờ ngoài điện, công chúa."

Tống Ấu Quân dậy, chỉnh trang tóc và xiêm y, bước ngoài. Vừa tới cửa cung, nàng thấy Khương Nghi Xuyên bậc thang, cạnh một gốc cây. Bộ y phục màu xám nhạt của hòa cái lạnh đầu đông, tạo nên một dáng vẻ trầm lặng mà ấm áp.

Nghe tiếng bước chân, Khương Nghi Xuyên ngẩng đầu.

Hai đó, cách chỉ vài bậc thang, ánh mắt giao nhưng ai lên tiếng. Bầu khí như đông cứng , chỉ còn sự im lặng kéo dài.

Tống Ấu Quân nhận , tình cảm của dành cho ngày càng rõ ràng. Lúc , khi thấy đôi mắt đen sâu thẳm của Khương Nghi Xuyên, nàng cảm giác như cuốn , như thể trong đó ẩn giấu cả một thế giới, yên bình cuốn hút.

Cuối cùng, Khương Nghi Xuyên là phá vỡ sự im lặng. Hắn cúi đầu, giọng điềm đạm: "Công chúa."

Trước đây, bao giờ chủ động chào nàng, thậm chí còn tỏ vẻ lạnh nhạt như thấy sự hiện diện của nàng. giờ đây, nghiêm túc hành lễ, dù chỉ là một cử chỉ nhỏ nhưng đủ để khiến lòng nàng xao động.

Tống Ấu Quân vốn giữ cảm xúc bình tĩnh, nhưng khi bước xuống bậc thang, nụ nở rộ khuôn mặt nàng. Đôi mắt nàng cong lên, giấu nổi sự vui vẻ:

"Ngươi đến tìm ?"

Khương Nghi Xuyên khẽ gật đầu, giọng bình thản nhưng ánh mắt ấm áp: "Trong thành một nhóm thương nhân bán các loại đồ vật kỳ lạ. Nghe còn biểu diễn ảo thuật và xiếc thú. Công chúa xem ?"

"Đương nhiên là !" Tống Ấu Quân đáp ngay, chẳng cần suy nghĩ.

Khương Nghi Xuyên khẽ , đôi mắt ánh lên nét dịu dàng hiếm : "Xe ngựa đang chờ."

Tống Ấu Quân đầu, nhẹ nhàng với Hòa Nhi:

"Ta ngoài chơi, ngươi trở về chuẩn thứ trong cung, để Tiết Quân theo ."

Hòa Nhi định trả lời thì Khương Nghi Xuyên lên tiếng :

"Đầu đông lạnh giá, công chúa mặc quần áo mỏng manh quá. Ngươi lấy một chiếc áo choàng thật dày để công chúa lạnh."

Dù Khương Nghi Xuyên chủ nhân của Tẫn Hoan cung, nhưng sự điềm tĩnh và thói quen chỉ huy của khiến Hòa Nhi theo bản năng cúi đáp lời. Cô nhanh chóng lấy một chiếc áo choàng dày cho Tống Ấu Quân.

Tống Ấu Quân chỉ phát hiện Tống Ngôn Ninh mặt khi xe ngựa. Nàng thầm nghĩ Khương Nghi Xuyên hẹn thêm ai khác như Nhiếp Sách những bạn khác . Nếu , chẳng chuyến chỉ hai họ, giống như một buổi hẹn hò ?

Nàng vén cửa sổ xe ngoài, nhưng Khương Nghi Xuyên nhận ngay:

"Xe ngựa nhanh, công chúa mở cửa sổ sẽ dễ gió lùa."

Tống Ấu Quân cảm nhận luồng gió lạnh lùa , nhưng đến mức khiến nàng khó chịu. Nàng đáp:

"Không , gió lạnh lắm."

Khương Nghi Xuyên chậm rãi :

"Công chúa vốn chứng lạnh trong , đừng để cảm lạnh."

Nghe , Tống Ấu Quân đành ngoan ngoãn đóng cửa sổ , ánh mắt khỏi liếc về phía Khương Nghi Xuyên, mang theo chút uất ức.

Nhìn nàng vẻ rảnh rỗi, Khương Nghi Xuyên rót một ly ấm từ bàn tròn trong xe, nhẹ nhàng đặt mặt nàng:

"Trà pha bằng nước ấm, uống một chút để làm ấm cơ thể."

Tống Ấu Quân nhấn mạnh:

"Ta lạnh."

Nàng hiểu vì Khương Nghi Xuyên cứ nghĩ nàng yếu đuối như , chỉ cần trúng chút gió lạnh là sẽ ngã bệnh. Dù cơ thể nàng mảnh mai thật, nhưng cũng đến mức mong manh đến thế.

Nhìn ly còn bốc , nàng nhạt:

"Để nguội bớt uống."

Khương Nghi Xuyên lập tức phản đối:

"Trời đông đừng uống lạnh, cho sức khỏe."

Tống Ấu Quân tranh cãi thêm, đành miễn cưỡng vươn tay lấy ly . chiếc áo choàng dày cộp khiến nàng khó cử động thoải mái, bèn tháo nó , ném sang một bên.

Thấy , Khương Nghi Xuyên nhíu mày, nhắc nhở:

"Trong xe ngựa lò sưởi, đôi khi gió lạnh thổi . Công chúa đừng tháo áo choàng ."

Tống Ấu Quân cuối cùng nhịn , bực bội bật :

"Ngươi đúng là lắm lời quá, tiểu Khương công tử!"

Loading...