Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Công Chúa Hôm Nay Tẩy Trắng Sao - Chương 51: Cành vàng lá ngọc

Cập nhật lúc: 2025-02-21 04:02:09
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Ấu Quân tức giận đến mức mặt đỏ tía tai, trong khi Tống Ngôn Ninh vẫn nhảy nhót vui mừng như một đứa trẻ thể kìm hãm .

Nàng tức giận hỏi: "Ngươi vui mừng cái gì?”

Tống Ngôn Ninh hắc hắc: "Hoàng tỷ, chuyện vốn định giấu, chỉ là tỷ quá sơ ý, mãi nhận thôi.”

Tống Ấu Quân bắt đầu cảm thấy gì đó , đột nhiên nhớ lời Tống Ngôn Ninh , kinh ngạc hỏi: "Ngươi cũng là thành viên ám bài đội ?”

Tống Ngôn Ninh cố gắng giải vây cho : "Ta ban đầu , nhưng Xuyên ca sớm định thành viên ám bài, che giấu phận, lừa thành một đội thôi.”

“Vậy là hai các ngươi luôn lừa ?” Tống Ấu Quân thể tin nổi, nàng luôn tin tưởng hai , giờ mới nhận rằng luôn mang theo nguy hiểm nhất.

“Tại gọi là lừa?” Tống Ngôn Ninh lý luận hùng hồn: "Nếu hoàng tỷ hỏi, sẽ sự thật, nhưng hoàng tỷ bao giờ hỏi .”

Tống Ấu Quân xong liền đây chắc chắn là Khương Nghi Xuyên dạy cho Tống Ngôn Ninh cách lý luận. Với đầu óc của Tống Ngôn Ninh, kiểu lý do làm thể qua mắt nàng.

Nàng từ trong mũi hừ một tiếng: "Ngươi giỏi thật đấy, Tống Lục.”

Tống Ngôn Ninh sắc mặt nàng, lo lắng hỏi: "Hoàng tỷ sẽ giận chứ?”

Tống Ấu Quân trêu: "Tự về cung .”

Nói xong, nàng vung tay áo dậy, để một đám ồn ào phía , rời .

Lễ Bộ ngay lập tức cấp cho Khương Nghi Xuyên phần thưởng từ hoàng đế, bao gồm thẻ nhậm chức và miễn tử, Khương Nghi Xuyên chọn lấy thẻ miễn tử.

Món đồ dù ai đều giữ gìn cẩn thận như báu vật gia truyền, nhưng Khương Nghi Xuyên mấy quan tâm đến nó. Bên cạnh đó, các phần thưởng khác cũng phong phú, và vì thấy Tống Ngôn Ninh đóng góp lớn, Khương Nghi Xuyên quyết định chia một phần thưởng, đó là một thanh kiếm chuôi ngọc thượng phẩm.

Khi hai nhận thưởng xong, cả Khương Nghi Xuyên và Tịnh An Công chúa đều vô tình cùng lúc quyết định rời , Tống Ngôn Ninh.

Sau khi kỳ thi kết thúc, lời đồn đại về Khương Nghi Xuyên và Tịnh An Công chúa trong kinh thành lập tức bùng nổ.

Mười năm , ai ai cũng rằng Tịnh An Công chúa cực kỳ ghét Khương Nghi Xuyên, mỗi gặp mặt là xung đột, nhiều gây khó khăn cho trong các dịp lớn nhỏ. Vì Tịnh An Công chúa sủng ái vô cùng, trong kinh thành, ngay cả những cận cũng cẩn trọng, tránh đắc tội với nàng. Lúc , ít dám thiết với Khương Nghi Xuyên vì sợ liên lụy.

khi Tịnh An Công chúa rơi xuống nước, chuyện đổi. Nàng như khác, đổi tính cách và trở nên gần gũi với Khương Nghi Xuyên hơn, thậm chí tuyên bố ai đối đầu với Khương Nghi Xuyên sẽ qua nàng. Giờ đây, mối quan hệ của họ thiết, Tịnh An Công chúa thậm chí còn tự nguyện giao ngọc bài phận của để giúp Khương Nghi Xuyên giành chiến thắng.

Khương Nghi Xuyên giờ đây trở thành "tân sủng" của Tịnh An Công chúa, chỉ , ngay cả Lục Điện hạ cũng vây quanh . Từ đó, vị trí của Khương Nghi Xuyên trong kinh thành tăng vọt, cũng bắt đầu xúm chúc mừng, cố gắng lấy lòng .

Khi Tống Ấu Quân những lời đồn , nàng gần như tức giận đến bùng nổ. Tân sủng? Tự nguyện giao ? Rõ ràng là Khương Nghi Xuyên đang trả thù, kết quả truyền thành một câu chuyện ngọt ngào. Cả Tống Ấu Quân đều cảm thấy tức tối.

Ngày hôm , khi thứ trở bình thường, Tống Ấu Quân dậy sớm và đến Duyệt Văn Điện, bàn đu dây, tay chầm chậm đẩy.

Tống Ngôn Ninh và Khương Nghi Xuyên đến đó, từ xa thấy bóng dáng Tống Ấu Quân trong chiếc váy trắng, tóc đen dài nhẹ nhàng buông xuống, khuôn mặt nàng như một đóa hoa nở rộ.

Tống Ngôn Ninh vui mừng, nhanh chóng bước về phía nàng chào hỏi: “Hoàng tỷ, hoàng tỷ!”

Tống Ấu Quân liếc hai , thấy tiếng gọi của Tống Ngôn Ninh, nhưng nàng đầu mà chỉ vặn , khẽ thở hắt : "Hừ!”

Tống Ngôn Ninh lập tức dừng , chút ngây ngô đầu Khương Nghi Xuyên như thể đang cầu cứu.

Cách mười bước, Khương Nghi Xuyên yên, ánh mắt chăm chú quan sát Tống Ấu Quân, từ chiếc trâm cài đầu nàng, dọc theo cổ áo nhỏ, cuối cùng dừng ở những đóa hoa vàng váy nàng.

Hắn bước tới gần, bình thản : "Tịnh An Công chúa, đến sớm .”

“Không còn sớm ." Tống Ấu Quân mở miệng thể hiện rõ vẻ vui.

Khương Nghi Xuyên để ý đến sự khó chịu của nàng, tiếp tục: "Mùa đông đến gần, gió lạnh, công chúa nên mặc thêm chút áo ấm.”

“Đây là y phục , thích mặc.” Tống Ấu Quân đáp, thái độ phần cứng rắn.

“Mặc như dễ cảm lạnh lắm.” Hắn khuyên nhủ thêm.

“Ta chẳng lo gì về lạnh.” Tống Ấu Quân đáp , chịu thua.

Khương Nghi Xuyên ngừng , tiếp tục: "Công chúa quý giá như , thể chịu lạnh.”

“Được , , .” Tống Ấu Quân cố tình cãi : "Ta thích mặc gì thì mặc, mặc nhiều ít là quyền của .”

Lúc , Tống Ngôn Ninh thể nhịn nữa, chen : "Hoàng tỷ, Xuyên ca đúng, y phục tuy nhưng cần mỏng manh như . Tỷ mặc gì cũng như tiên, ai ở kinh thành thể sánh với tỷ?”

Tống Ngôn Ninh khoe khoang như thế khiến Tống Ấu Quân phản bác cho , cứ đó một lúc.

Tống Ngôn Ninh tiếp tục: "Mau trong điện , ngoài gió lạnh lắm.”

Tống Ấu Quân nâng cằm lên, kiêu ngạo : "Ta .”

Nàng thẳng lưng, hai nữa.

Khương Nghi Xuyên một chút, nhẹ nhàng với Tống Ngôn Ninh: "Công chúa thích bàn đu dây, vì mỗi ngày nàng mới đến sớm thế . Nếu còn chút thời gian rảnh, để công chúa thêm một lát .”

Tống Ấu Quân , lập tức nhảy xuống khỏi bàn đu dây, tức giận : "Ta mới thích !”

Nói , nàng hậm hực về phía trong điện.

Khương Nghi Xuyên bóng dáng nàng rời , trong mắt hiện lên một nụ bất đắc dĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cong-chua-hom-nay-tay-trang-sao/chuong-51-canh-vang-la-ngoc.html.]

Biết nàng đang giận, cố tình đối đầu, thêm dầu lửa, chỉ im lặng trong điện và hề tiếp tục trò chuyện với Tống Ấu Quân.

Tống Ngôn Ninh cũng dám lỗ mãng, liên tục ngoái đầu về phía Tống Ấu Quân, nhưng dám thêm lời nào.

Tống Ấu Quân chịu yên, tìm Kinh Minh Khê để trò chuyện.

Mặc dù tính cách Kinh Minh Khê kín đáo, nhưng với Tống Ấu Quân, y vẫn thoải mái trò chuyện. Y chữ, trả lời những câu hỏi của nàng.

“Ban đầu cũng gì, chỉ là thấy lục điện hạ đưa cho thẻ phận, Khương công tử đóng dấu, mới hiểu rằng Khương công tử là thành viên ám bài.”

“Vậy nghĩa là ngươi cũng giấu suốt?” Tống Ấu Quân đối diện, tay cầm cây bút của y để ngắm nghía.

Kinh Minh Khê vội vã đáp: "Ta làm dám giấu hoàng tỷ.”

“Vậy ngươi cho ?” Tống Ấu Quân hỏi , ánh mắt chút nghi ngờ.

“Mới đầu, cũng tưởng rằng Khương công tử cố ý giấu diếm công chúa, lặng lẽ lấy ngọc bài, định tìm cơ hội cho công chúa . đó phát hiện, chuyện như .” Kinh Minh Khê nghiêm túc : "Ta nhận rằng dường như gì đặc biệt với ngọc bài, chỉ luôn ở bên công chúa, thực hiện những nhiệm vụ kiểm tra, xong việc thì đem ngọc châu giao hết cho công chúa. Thực tế, nhiều cơ hội để thể lấy thẻ phận, nhưng bao giờ động .”

“Tất cả chỉ là để phút cuối lừa gạt lấy ngọc bài thôi." Tống Ấu Quân với giọng bực bội.

dù thế nào, công chúa cuối cùng cũng sẽ phận của Khương công tử. Vậy thì việc lấy ngọc bài từ đầu cuối khác gì?” Kinh Minh Khê hỏi.

Tống Ấu Quân lập tức chặn , trong chốc lát thể trả lời.

Câu hỏi khiến nàng suy nghĩ suốt ba ngày. Tháng mười hai, ngày mùng hai là sinh nhật Tịnh An Công chúa.

Sinh nhật thứ mười bảy, một độ tuổi cần suy nghĩ về chuyện hôn nhân.

Mỗi năm, Tịnh An đều tổ chức một buổi tiệc lớn, nhưng vì nàng nhiều kẻ thù, nên buổi tiệc chỉ dành cho những quan chức văn võ bá quan trong kinh thành và bạn bè cùng lứa tuổi thiết. năm nay khác biệt, Hoàng đế mời các con cháu thế gia trong thành, những độ tuổi phù hợp và kết hôn, đến tham gia tiệc sinh nhật .

Tống Ấu Quân ăn tối xong, Hòa Nhi liền hỏi: "Điện hạ, ngày mai là tiệc sinh nhật, xiêm y trang sức đều chuẩn xong, cần kiểm tra ?”

Tống Ấu Quân tin tưởng mắt của Hòa Nhi, lo lắng về những việc nhỏ . Thấy trời vẫn tối hẳn, nàng : "Ta ngoài một lát.”

Bữa tối xong, mặt trời vẫn lặn, ánh sáng hồng hắt lên bầu trời, dải mây như một bức tranh cuộn tròn, tạo nên cảnh sắc tuyệt mỹ.

Tống Ấu Quân mặt đất, tường cao chắn tầm , thể thấy bộ cảnh tượng phía , vì nàng quyết định leo lên tường. Thị vệ lập tức hành động, nhẹ nhàng đỡ nàng lên, một đám cung nhân bên hô lớn: "Công chúa cẩn thận!”

Tống Ấu Quân nhẹ nhàng leo lên tường, vóc dáng nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc đỉnh tường.

Tầm mắt nàng lướt qua, ngắm hoàng hôn kéo dài như một cây cọ vẽ bầu trời, cảnh sắc như dát vàng. Tống Ấu Quân hít một thật sâu, xuống, tầm mắt mở rộng, tâm trạng cũng nhẹ nhõm hơn.

Nàng ngẩng đầu lên thì thấy tiếng của Khương Nghi Xuyên từ tường vọng lên: "Công chúa, leo cao như ?”

Tống Ấu Quân ngạc nhiên , thấy Khương Nghi Xuyên một dựa tường, khuôn mặt nghiêng về phía nàng, ánh mắt chăm chú ngước lên.

“Ngươi làm ở đây?” Nàng hỏi.

Khương Nghi Xuyên đáp: "Mới từ ngoài cung về.”

Tống Ấu Quân chỉ "Ờ" một tiếng, quan sát trong bộ quần áo xanh đen, sợi dây màu hồng lam cột tóc và chiếc khăn đen buộc quanh tóc, gió thổi qua làm lay động tà áo của , mang đến cảm giác lạnh lùng nhưng đầy vẻ quyến rũ.

Khương Nghi Xuyên ánh nắng chiều, như một bức tranh vẽ tỉ mỉ mắt nàng.

“Mặt trời lặn, công chúa xuống .” Hắn lên tiếng, làm bức tranh tưởng tượng trở nên sống động hơn bao giờ hết.

Tống Ấu Quân đầu: "Ta xuống , thích , để gió thổi mặt.”

Khương Nghi Xuyên bất đắc dĩ: "Ngày mai là sinh nhật của ngươi, nếu tối nay cảm lạnh, làm tham dự ?”

“Không tham gia cũng chẳng ." Tống Ấu Quân hừ nhẹ: "Chắc là mấy đó tác hợp với cái tên tiểu nhân , cần gợi ý nữa .”

Khương Nghi Xuyên suy nghĩ một lát, : "Tiểu Tống công chúa, ngươi xuống , một món quà tặng ngươi.”

_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện

là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_

Tống Ấu Quân chút hoài nghi: "Ngươi lừa ?”

Khương Nghi Xuyên lắc đầu.

Nàng suy nghĩ một chút quyết định xuống, hy vọng thị vệ sẽ giúp nàng khi nhảy xuống. Tường cao lắm, dù ai đỡ thì cũng chỉ đau chân một chút, nhưng nàng vẫn dám thử.

Khương Nghi Xuyên tiếp nàng vững vàng, đôi tay ôm chặt lấy hông nàng, nhẹ nhàng đặt xuống đất.

Tiếng hô hoán của thị vệ và cung nữ vang lên từ phía bên tường, còn bên ai khác ngoài hai , tạo thành một sự đối lập rõ rệt.

“Ta , các ngươi cần la lên như !” Tống Ấu Quân đầu kêu lên về phía tường.

Khi nàng , nàng thấy Khương Nghi Xuyên trong tay cầm một chiếc hộp dài, cúi đầu nàng: "Món quà sinh nhật tặng công chúa.”

Tống Ấu Quân ngạc nhiên một chút, nghĩ rằng sẽ tặng quà.

Nàng nhận lấy hộp và mở , bên trong là một cây trâm tinh xảo. Thân trâm làm bằng vàng, dáng vẻ như một nhánh cây, với hoa văn tinh tế mặt, đầu trâm treo những viên ngọc tua. Những chiếc lá làm từ ngọc tuyết trắng, khi cầm lên, chúng va phát âm thanh trong trẻo.

Ngọc tuyết trắng sáng lấp lánh, chút tì vết, tựa như một món đồ vô cùng quý giá.

“Đây là quà cho ?” Tống Ấu Quân cây trâm, cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Từ thủ công cho đến thiết kế, trâm vàng óng ánh hợp với ngọc tuyết trắng, một món quà độc đáo đến lạ.

“Kim chi ngọc diệp." Khương Nghi Xuyên gương mặt đang mỉm của nàng, giọng nhẹ nhàng: " là xứng với ngươi, cành vàng lá ngọc.”

Loading...