Công Chúa Hôm Nay Tẩy Trắng Sao - Chương 47: Luôn có một người bị che giấu
Cập nhật lúc: 2025-02-19 12:37:46
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Ngôn Ninh cầm ngọc bài, lặp lặp nghiên cứu, nhưng trong đầu đang tự hỏi điều gì.
Y nhíu mày nghi ngờ, trầm tư suy nghĩ, cuối cùng, vẻ mặt bừng tỉnh như hiểu : "À, ! Chắc chắn là ngươi đoạt từ những thành viên ám bài.”
Khương Nghi Xuyên chỉ lặng lẽ , gì.
Tống Ngôn Ninh tiếp tục: "Xuyên ca, ngươi tùy tiện đóng dấu như chứ? Chuyện là trò đùa , chúng đều là phận rõ ràng, thể làm loạn như !”
Y định dùng ngón tay xóa con dấu, nhưng thành công. Y thở hổn hển: "Chết , c.h.ế.t , cái xóa .”
Khương Nghi Xuyên chỉ nhẹ nhàng đáp: "Tất nhiên thể xóa.”
“Ý là ? Ý là ?” Tống Ngôn Ninh tức giận: "Ngươi tại làm với ? Ngươi làm cùng đội với ? Ngươi sợ sẽ kéo chân đội ? Ngươi và hoàng tỷ liên kết lừa gạt mấy hạt châu, lợi dụng xong thì bỏ rơi ?”
Rồi òa lên : "Ta bảy viên hạt châu !”
Khương Nghi Xuyên khẽ nhíu mày: "Vì nghĩ linh tinh như ? Đừng tự tưởng tượng đủ thứ chuyện.”
Tống Ngôn Ninh suy nghĩ đến cảnh lừa suốt cả buổi sáng, thêm cả việc hoàng tỷ và Xuyên ca liên kết gạt , lòng đầy tức giận và thất vọng. Y giơ tay về phía Khương Nghi Xuyên: "Vậy thì, Xuyên ca, ngươi đưa con dấu cho , giúp các thành viên ám bài một chút!”
Nói xong, y gầm lên: "Các ngươi mất , một viên đại tướng, là tổn thất lớn đấy!”
Chưa đầy một lát, sắc mặt Tống Ngôn Ninh chuyển từ đỏ sang tái, nước mắt còn lưng tròng. Khương Nghi Xuyên bất đắc dĩ thở dài: "Ngươi đúng là khiến khó xử.”
Hắn lấy ngọc bài từ eo và đưa cho Tống Ngôn Ninh: "Nhìn kỹ mặt trái của nó.”
Tống Ngôn Ninh hiểu chuyện, cầm ngọc bài lên, lật mặt trái một cách nghiêm túc và phát hiện một ký hiệu ám mà rõ ràng. Y vuốt ve tay qua đó, sắc mặt đổi, ngẩng đầu lên :
“Ngươi thật , thực lực mạnh mẽ, cho nên mới kéo làm thành viên, cho một viên ám bài.”
Khương Nghi Xuyên thu ngọc bài, trong lòng bắt đầu nghi ngờ liệu việc kéo tên nhóm là quyết định đúng đắn .
Khương Nghi Xuyên :
“Không lộ ngoài, ám bài thể để khác .”
Tống Ngôn Ninh vô cùng vui vẻ:
“Vậy ba chúng liên thủ, đánh bại hai đội Giáp Ất, chiến thắng gì cản nổi.”
Khương Nghi Xuyên đáp:
“Hoàng tỷ ngươi còn .”
Tống Ngôn Ninh ngừng , mặt tỏ vẻ ngạc nhiên:
“Hả? Muốn lừa hoàng tỷ ?”
Khương Nghi Xuyên giật , thấy Tống Ấu Quân từ trong tiệm cầm theo túi thơm bước . Hắn thấp giọng :
“Chỉ cần nàng hỏi, chúng cũng đừng , cái gọi là lừa.”
Tống Ngôn Ninh xong thấy lý, nghĩ thầm y cố ý giấu giếm, chỉ đợi hoàng tỷ hỏi thì sẽ thật.
Lúc , Tống Ấu Quân trở vui vẻ, tay cầm túi thơm, phân cho Khương Nghi Xuyên một cái, mang một cái, đưa Tống Ngôn Ninh hai cái, y mùi quá, nên cần mang thêm một cái cho thơm tho.
Túi thơm hương nhẹ nhàng, dễ chịu với mùi hoa thoang thoảng.
Tống Ấu Quân lấy mảnh giấy nhắc nhở lúc , :
“Giờ ba chúng cùng , nơi làm nhiệm vụ thể sẽ nhiều hơn, là chọn cái gần nhất .”
Tống Ngôn Ninh mất tự nhiên, chớp mắt một cái.
Tống Ấu Quân chú ý thấy y vẻ lạ, liền hỏi:
“Ngươi ? Vừa ?”
Tống Ngôn Ninh vội vàng dụi mắt:
“Không , thể là lúc nãy gió lớn, cát bay mắt thôi.”
Tống Ấu Quân vẫn quan tâm hỏi thêm:
“Không , . Đây cát mắt? Ai làm khó dễ ngươi ? Là Khương Nghi Xuyên ?”
Hai tại đó một lúc.
Khương Nghi Xuyên vẻ thản nhiên, giống như đang khiêu khích Tống Ngôn Ninh.
Tống Ngôn Ninh hỏi, đưa lý do gì, đành tìm đại một lý do: "Ta chỉ là nhớ lúc nãy, nắm heo lâu quá, tiếc nỡ chia tay. Dù đây là con heo ngoan nhất mà từng thấy.”
Tống Ấu Quân y với ánh mắt kỳ lạ: "Ngươi như khiến khó xử, làm thể nhận ngươi là chứ?”
Tống Ngôn Ninh lập tức nghẹn lời, ánh mắt cầu cứu Khương Nghi Xuyên.
Khương Nghi Xuyên thể khoanh tay , chỉ đáp: "Chúng tiếp đến địa điểm tiếp theo thôi.”
Tống Ấu Quân liền bỏ qua cơ hội làm rõ sự thật , : "Tờ giấy đánh dấu yêu cầu kiểm tra cao độ, chúng thử xem, chắc chắn sẽ thưởng nhiều ngọc châu.”
Khiêu chiến ở các trạm kiểm soát yêu cầu cao hơn sẽ mang phần thưởng lớn hơn. Dù , Khương Nghi Xuyên vẫn mức yêu cầu cao nhất là gì, những trạm kiểm soát đơn giản hạn chế khả năng của , còn lãng phí thời gian.
Ba tiếp tục đến một võ quán và dẫn lên lầu hai.
Lầu hai rộng rãi, mười mét vuông, bày các hình bia bằng rơm ngay ngắn. Ở gần cửa sổ một dải dây, trong võ quán giới thiệu: "Bắn trúng bia ở nửa trượng sẽ một viên ngọc châu, b.ắ.n trúng một trượng sẽ hai viên, ba trượng là năm viên, bốn trượng là mười hai viên.”
Trên mỗi hình bia, phần đầu đều treo một mảnh vải trắng, vẻ như đó là tiêu chuẩn để tính điểm khi b.ắ.n trúng.
Loại thử thách b.ắ.n cung , rõ ràng là dành cho Khương Nghi Xuyên, bởi vì Tống Ấu Quân năng lực đó.
Tống Ngôn Ninh ban đầu cũng thử, nhưng võ quán tổng cộng chỉ ba cơ hội bắn, vì Tống Ấu Quân cảm thấy an nhất là giao hết cho Khương Nghi Xuyên.
Khương Nghi Xuyên nhận lấy cung và tên, vô tình hỏi: "Nếu b.ắ.n trúng bia ở xa nhất, sẽ nhận bao nhiêu hạt châu?”
Người của võ quán một cái, chút ngạc nhiên, đáp: "Bia đó khó b.ắ.n trúng…”
Tống Ấu Quân ngay lập tức hỏi: "Vậy thể nhận bao nhiêu hạt châu?”
“Mỗi mũi tên là hai mươi hạt châu.” Người đó trả lời: "Hiện tại ai b.ắ.n trúng, thử , ba mũi tên đều thất bại.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cong-chua-hom-nay-tay-trang-sao/chuong-47-luon-co-mot-nguoi-bi-che-giau.html.]
Khương Nghi Xuyên cầm cung lên, dáng vẻ uyển chuyển và mắt, nhắm mục tiêu và chỉ cần một cái chớp mắt, mũi tên vút , chỉ thấy một tiếng vèo, mũi tên cắm đầu hình thù ở xa nhất.
Tống Ngôn Ninh vui mừng kêu lên: "Xuyên ca thật lợi hại!”
Y còn nhớ rõ đây, khi bao nhiêu , chính cũng từng kéo cung b.ắ.n tên bọn cướp.
Khác với , khi nghiêm túc và nhắm chuẩn mới bắn, nhưng bây giờ Khương Nghi Xuyên b.ắ.n một cách nhẹ nhàng, tựa như một động tác hề căng thẳng.
Khương Nghi Xuyên đổi nét mặt, tiếp tục b.ắ.n mũi tên thứ hai, trúng ngay vị trí mũi tên đầu tiên.
Khi kéo cung lên để b.ắ.n mũi tên thứ ba, của võ quán ngăn : "Không cần b.ắ.n nữa, chúng còn ba mươi lăm viên ngọc châu, bộ sẽ dành cho ngươi.”
Nói xong lấy, để ba đợi một lát.
Tống Ngôn Ninh cầm cung tên, tay chân múa may, cảm thán ngừng. Tống Ấu Quân cũng nhịn mà vỗ tay khen ngợi.
Mặc dù Khương Nghi Xuyên là một xạ thủ tài ba, nhưng mỗi kéo cung, khí thế xung quanh đều khiến Tống Ấu Quân cảm thấy mê hoặc, như thể thứ xung quanh đều trở nên mơ hồ và huyền ảo khi .
Nàng bên cửa sổ, nghĩ thầm rằng Khương Nghi Xuyên mới chỉ mười bảy tuổi mà bản lĩnh như , sẽ mạnh mẽ đến mức nào. Càng nghĩ, nàng càng hiểu lý do tại sẽ trở thành chiến thần thể ngăn cản chiến trường.
Nàng khỏi liên tưởng đến câu chuyện trong sách, nữ chính cũng là dấn chiến trường, Khương Nghi Xuyên truyền dạy võ nghệ. Trong đầu nàng thoáng hiện lên hình ảnh của cô gái làn da rám nắng, nụ rạng rỡ ánh mặt trời, luôn cột tóc gọn gàng, làm việc gì cũng quyết đoán và dứt khoát.
Nàng tự hỏi cô gái đó giờ , liệu cha cô khỏe mạnh , và liệu cô còn lang bạt ở đó như trong truyện? Dù thì, sự đổi đó cũng là lý do khiến nàng gặp gỡ Khương Nghi Xuyên.
Trong nguyên tác, nữ chính sẽ xuất hiện ở kinh thành trong vòng hai ngày, vướng chuyện minh oan và gặp Khương Nghi Xuyên. Tống Ấu Quân tự hỏi liệu sự việc xảy như .
_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện
là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_
Khi đang đắm chìm trong suy nghĩ, Khương Nghi Xuyên thấy nàng im bên cửa sổ, nàng đang suy nghĩ gì, bèn bước đến gần và hỏi:
“Công chúa giúp đỡ ?”
Tống Ấu Quân giật khi thấy giọng đột ngột bên cạnh, hoảng hốt:
“Cái gì?”
Nhìn theo ánh mắt , nàng nhận Kinh Minh Khê đang phố, vây quanh bởi mấy , sắc mặt khó coi như thể đang vướng một tình huống khó xử.
Tống Ấu Quân kỹ và cảm thấy điều , liền hỏi:
“Có bọn họ đang cướp ngọc bài của ?”
Tống Ngôn Ninh thấy liền cũng tò mò ngoài, ngay lập tức :
“Đó là Kinh Minh Khê cùng ở Thái Bình thư viện.”
Tống Ấu Quân nhíu mày, :
“Chẳng lẽ bọn họ đang bắt nạt trong nhà của ?”
Khương Nghi Xuyên bên cạnh, nhẹ nhàng :
“Không cần cảm thấy như . Họ khả năng tự bảo vệ .”
Tống Ấu Quân phản ứng ngay, :
“Cũng thể chỉ như , Kinh Minh Khê mất từ nhỏ, gia đình ai che chở, tính tình như cũng thể hiểu .”
Khương Nghi Xuyên lên tiếng nữa, ánh mắt sâu thẳm, trầm ngâm.
Tống Ngôn Ninh thể yên, :
“Không thể để Thái Bình thư viện bắt nạt của chúng , xuống đó xem !”
Tống Ấu Quân vội vàng ngăn , nhưng kịp, cũng theo xuống . Tuy nhiên, nàng thấy Khương Nghi Xuyên cầm lấy cây cung, kéo mũi tên, chuẩn hành động.
Nàng hoảng hốt: "Ngươi làm gì ?"
"Giúp ngươi hiểu rõ về cách xử lý những ." Khương Nghi Xuyên trả lời bằng giọng trầm.
Sau một lúc ngắn, buông tay b.ắ.n tên, mũi tên vút với tốc độ nhanh chóng, xuyên qua khí, trúng chiếc gỗ đỏ treo bên hông một trong những thiếu niên, làm vỡ vụn nó.
Những thiếu niên hoảng sợ đến mức vội vàng đầu , chỉ thấy Tống Ấu Quân và Khương Nghi Xuyên đang cạnh cửa sổ, họ từ cao với vẻ mặt lạnh lùng.
Tống Ấu Quân kinh ngạc trong lòng lộ vẻ mặt đầy sát khí, nhe răng hét lên: "Còn mau biến ?"
Ngay lúc đó, Tống Ngôn Ninh chạy tới, đẩy một trong những thiếu niên, tỏ ngang ngược.
Làm một tiểu ác bá, y quả thật điêu luyện.
Mấy thiếu niên hoảng loạn bỏ chạy, để Kinh Minh Khê ngây .
Tống Ngôn Ninh dẫn Kinh Minh Khê võ quán, lúc thấy trong võ quán trao ba mươi lăm viên ngọc châu cho Khương Nghi Xuyên, và Khương Nghi Xuyên chuyển chúng cho Tống Ấu Quân.
Tống Ngôn Ninh vô thức bên hông Tống Ấu Quân, phát hiện ngọc bài của nàng viền vàng, đôi mắt mở to về phía Khương Nghi Xuyên, chợt nhận , hóa Khương Nghi Xuyên sớm là một phần của đội ngũ, và giờ đây sẽ bắt đầu thu lợi về .
Không hoàng tỷ khi sẽ thế nào.
Dù , hiện tại nàng vẻ vui vẻ, trong mắt chỉ niềm vui.
Tống Ấu Quân thu ngọc châu, mỉm với Kinh Minh Khê, theo võ quán ngoài đài ghi chép, ghi tên Khương Nghi Xuyên và lượng ngọc châu nhận .
Ba thiếu niên bên cạnh, Kinh Minh Khê đầy kính phục : "Cảm ơn Khương công tử tay cứu giúp, tài b.ắ.n cung xuất thần nhập hóa, kính phục."
Khương Nghi Xuyên kịp gì, Tống Ngôn Ninh : "Tiểu Khê ca, gia nhập đội ngũ chúng ."
Kinh Minh Khê vội vàng đáp: "Cầu mà ."
"Vậy thì đưa ngọc bài phận cho xem." Tống Ngôn Ninh làm bộ nghiêm túc : "Ta kiểm tra xem ngươi là ám bài ."
Kinh Minh Khê lập tức tháo ngọc bài treo bên hông, đưa để chứng minh sự trong sạch của .
Tống Ngôn Ninh nhận lấy và lập tức đưa nó cho Khương Nghi Xuyên. Khương Nghi Xuyên chỉ giơ tay lên, chọc nhẹ ngọc bài.
Tống Ngôn Ninh vô cùng đắc ý, khúc khích trả ngọc bài cho Kinh Minh Khê, :
“Kiểm tra xong , bây giờ ngươi là thành viên của đội chúng .”
Kinh Minh Khê ngọc bài và thấy ký tự “Ám” khắc đó, mắt lập tức trợn tròn.
Kinh Minh Khê trong lòng thầm nghĩ: [Lại ổ sói .]