Công Chúa Hôm Nay Tẩy Trắng Sao - Chương 45: Hiểu lầm
Cập nhật lúc: 2025-02-19 12:37:43
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Ấu Quân cầm trong tay một viên ngọc châu nhỏ, ngẩng đầu sắc trời, nhận buổi sáng trôi qua hơn nửa.
“Hai ngày, liệu thể thu bao nhiêu viên đây?” Nàng khẽ thở dài, cẩn thận cất viên ngọc châu quý giá túi gấm mang theo bên .
Bỗng nhiên, bên cạnh vang lên tiếng va chạm nhỏ của ngọc châu. Nàng nhón chân, ngó túi gấm trong tay Khương Nghi Xuyên, tò mò hỏi: "Sao nhiều ? Ngươi bao nhiêu viên ?”
Khương Nghi Xuyên điềm tĩnh bỏ ngọc châu túi, đáp thản nhiên: "Mới mười hai.”
“Mới?” Tống Ấu Quân kinh ngạc: "Cùng thời gian mà chỉ một viên, ngươi thu mười hai? Ngươi đoạt của khác ?”
“Chưa gặp ai khác cả. Nếu gặp, chắc chắn chỉ dừng ở mười hai viên." Hắn trả lời thản nhiên. Từ khi bắt đầu, ngoài Tống Ấu Quân, gặp ai. Nếu cơ hội loại thêm vài , ngọc châu trong tay chắc chắn sẽ còn nhiều hơn nữa.
Tống Ấu Quân liếc túi gấm trong tay , thầm nghĩ: [Dù cũng là đội Giáp, càng nhiều ngọc châu thì đội càng lợi.]
Nàng nhanh chóng lấy chỉ dẫn điểm đến tiếp theo, : "Hai chúng hợp lực, đội Giáp chắc chắn nghiền nát đối thủ.”
Khương Nghi Xuyên chậm , giữ cách nửa bước phía nàng. Ánh mắt thoáng lướt qua tấm ngọc bài viền vàng bên hông nàng, khẽ nhủ: [Không rõ đồng hành thì làm mà thắng .]
Cả hai đều gợi ý địa điểm riêng, nhưng Tống Ấu Quân quyết định theo Khương Nghi Xuyên . Dù cũng là đồng đội, ngọc châu ai thu cũng là của đội Giáp.
Kinh thành tuy lớn, nhưng cách giữa các trạm kiểm soát xa. Chẳng mấy chốc, họ đến địa điểm tiếp theo: một cửa hàng điểm tâm.
Bên trong, các giá trưng bày đầy những loại bánh ngọt đủ màu sắc, tạo hình tinh tế và sống động như thật. Lượng khách trong quán khá ít, còn tiểu nhị ở cửa trông vẻ lười biếng.
Thấy hai bước , tiểu nhị lập tức tỉnh táo, tươi chào đón: "Nhị vị khách quan, mời ! Nhà đủ loại điểm tâm, các ngài ăn gì cứ chọn.”
Tống Ấu Quân những chiếc bánh ngọt tinh xảo, bụng khỏi réo lên vì đói. Sáng nay nàng ăn mấy. giờ nhiệm vụ vẫn quan trọng hơn, nàng giơ cao ngọc bài, : "Chúng tới để ăn.”
Tiểu nhị thấy ngọc bài, lập tức rạng rỡ hẳn, khom : "Mời mời, thiếu gia tiểu thư, bên ! Chúng chờ các vị từ sáng.”
_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện
là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_
Họ dẫn đến hậu viện, một căn phòng sáng sủa, thoáng đãng. Trên bàn hai chiếc lồng trúc. Tiểu nhị cẩn thận mở lồng, bên trong bày những viên bánh nhỏ xếp gọn gàng, trông hết sức mắt.
Tiểu nhị mỉm , giải thích: “Trên bàn tổng cộng năm mươi viên bột, trong đó chỉ năm viên chứa câu hỏi. Nhiệm vụ của các vị là tìm những viên bột đó và giải đáp câu hỏi bên trong. Trả lời đúng mỗi câu sẽ nhận một viên ngọc châu.”
Tống Ấu Quân liếc bột mặt, hỏi: “Có giới hạn thời gian ?”
“Không ." Tiểu nhị đáp.
Nghe , Tống Ấu Quân cảm thấy nhiệm vụ quá khó. Nàng suy nghĩ một chút đưa kế hoạch: “Ta sẽ tìm các viên bột chứa câu hỏi, còn ngươi phụ trách giải đáp. Được ?”
Khương Nghi Xuyên nhướng mày, đề nghị: “Cùng tìm cho nhanh.”
“Không cần." Tống Ấu Quân lập tức gạt . “Ngươi chỉ cần động não giải đề là . Để làm mấy việc tốn sức .”
Nàng mấy tự tin khả năng trả lời các câu hỏi hóc búa, nhưng công việc tốn chút sức lực như bóc bột thì chẳng thành vấn đề. Phân công như là hảo nhất.
Tống Ấu Quân vén tay áo lên, lộ đôi tay trắng nõn thon thả, cùng chiếc vòng ngọc đỏ hồng nổi bật cổ tay. Nàng cầm một viên bột lên, dùng lực bóp mạnh. Chất bột dẻo dính lập tức bám ngón tay, giống như ủ men xong, vô cùng mềm mịn.
Xé viên bột và nắn thử, nàng phát hiện bên trong gì. Tống Ấu Quân nản, tiếp tục bóc viên tiếp theo.
Sau khi thử đến viên thứ ba mà vẫn tìm thấy câu hỏi, Khương Nghi Xuyên kéo tay áo định giúp một tay. khi kịp làm gì, Tống Ấu Quân ngăn : “Ngươi đừng nhúng tay ! Bột dính lắm. Tay ngươi mà dính thì lát nữa giải đề thoải mái .”
Nàng cương quyết: “Một dùng đầu óc, một dùng sức. Đây mới là sự phối hợp hợp lý nhất.”
Khương Nghi Xuyên nhạt, tranh cãi thêm, để nàng tiếp tục bận rộn với những viên bột.
Thấy nàng kiên trì như , Khương Nghi Xuyên đành thu tay, sang một bên quan sát.
Tống Ấu Quân bắt đầu xé từng cục bột. Dù liên tiếp sáu cục đầu tiên đều trống , nàng vẫn tỏ vẻ nôn nóng, kiên nhẫn cầm đến cục thứ bảy.
Cuối cùng, cục bột thứ bảy giấu bên trong một chiếc túi nhỏ, bên ngoài bám một lớp bột mỏng. Nàng mở miệng túi, đưa cho Khương Nghi Xuyên: "Ngươi lấy đồ bên trong giúp .”
Khương Nghi Xuyên làm theo, rút một tờ giấy. Trên đó ghi một câu hỏi.
Hắn chăm chú câu hỏi hồi lâu mà lời nào.
Tống Ấu Quân nhịn tò mò hỏi: "Là câu hỏi gì ?”
“Bài toán Minh đề." đáp, đồng thời đưa tờ giấy mặt nàng: "Ngươi xem thử ?”
Nàng lắc đầu nguầy nguậy: "Không, xem .”
Nhớ thời tiểu học với những bài toán gà thỏ cùng chuồng, hết thảy các thầy cô dạy toán năm bốn, năm, sáu đều giảng qua, nhưng nàng suốt ba năm vẫn chẳng hiểu . Từ đó, nàng chẳng hề hứng thú với loại câu hỏi .
Nàng tiếp tục cúi đầu tìm kiếm trong các cục bột còn .
Vận may dường như mỉm với nàng. Chỉ trong chốc lát, nàng tìm thêm năm câu hỏi, thành nhiệm vụ với cục bột còn vẫn dư mười mấy cái.
Đứng sang một bên, Tống Ấu Quân chăm chú Khương Nghi Xuyên đang đắm suy nghĩ các câu hỏi.
Tay nàng lúc dính đầy bột, cảm giác nhão nhão khó chịu. Nàng cố gắng bới từng chút một tách khỏi tay nhưng mãi chẳng sạch. Cuối cùng, nàng mất kiên nhẫn, áp hai tay xoa mạnh, tạo nên âm thanh sột soạt, làm Khương Nghi Xuyên đang suy nghĩ cũng ngẩng đầu lên.
Hắn thoáng qua, thấy nàng bực bội với đôi tay phủ đầy bột, vẻ mặt khó chịu hiện rõ.
Đặt năm tờ giấy thành một xấp, bước tới giữ lấy cổ tay nàng, ngăn động tác cọ bột: "Đi theo .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cong-chua-hom-nay-tay-trang-sao/chuong-45-hieu-lam.html.]
Hai rời khỏi phòng. Tới cửa, thấy tiểu nhị đang canh, Khương Nghi Xuyên : "Chúng giải xong bộ câu hỏi. hết phiền ngươi dẫn chúng phía bếp một chút.”
Tiểu nhị ngạc nhiên tốc độ của họ, nhưng dáng vẻ ăn mặc sang trọng và thái độ đoan trang của cả hai, giống kiểu bếp để gây chuyện. Vì , tiểu nhị mỉm : "Hai vị, mời theo .”
Tiểu nhị dẫn hai đến nhà bếp phía . Do lúc quán vắng khách, các đầu bếp cũng rảnh rỗi, một nam một nữ đang trò chuyện bên bếp.
Thấy tiểu nhị đưa tới, nữ đầu bếp lên hỏi:
“Tiểu Trúc, mang hai vị khách quý đến đây làm gì?”
Chưa kịp để tiểu nhị trả lời, Khương Nghi Xuyên :
“Có thể cho mượn chút bột mì ?”
Tống Ấu Quân vốn đang đầy nghi hoặc, mờ mịt theo , thấy câu cũng hiểu rõ ý định của . Nàng còn tưởng bột mì là một loại đạo cụ cần thiết để giải đố.
Khi nữ đầu bếp ôm một túi bột mì , Khương Nghi Xuyên liếc nàng :
“Đặt tay bột xoa nhẹ, như thế sẽ làm sạch lớp bột dính tay ngươi.”
Lúc , Tống Ấu Quân mới hiểu mượn bột để giải đố mà chỉ giúp nàng làm sạch tay.
Nữ đầu bếp bật : "Tiểu công tử đây thật tinh tế. Hôm qua còn thấy một ông bán thịt heo đầu đường, tranh cãi với thê tử đến mức đánh . So với bọn họ, tình cảm của các ngươi đúng là hơn nhiều.”
Nghe , Tống Ấu Quân lập tức hiểu lầm. Hai má nàng nóng bừng, lắp bắp giải thích:
“Ta… chúng loại quan hệ như !”
Nữ đầu bếp xong chỉ lớn hơn, ánh mắt đầy vẻ ái :
“Ta đùa thôi, tiểu thư đừng bận tâm.”
Tống Ấu Quân đầu liếc Khương Nghi Xuyên một cái, thấy sắc mặt vẫn bình tĩnh, chẳng tỏ vẻ gì là bận lòng về sự hiểu lầm . Nghĩ đến đây, nàng quyết định thêm nữa, cúi đầu tập trung việc rửa tay với bột mì.
Thế nhưng ánh mắt của nữ đầu bếp và vài xung quanh như kim chích lưng nàng. Vành tai của nàng càng lúc càng ửng hồng. Trong lúc vội vàng, tay nàng xoa mạnh khiến da mu bàn tay đỏ cả lên.
Khương Nghi Xuyên nàng một lát, khẽ thở dài nhỏ, vươn tay nắm lấy tay nàng, ngăn động tác thô bạo .
“Ngươi gấp cái gì?” Hắn thấp giọng hỏi.
Tống Ấu Quân tim đập loạn nhịp, lí nhí đáp:
“Ta… gấp.”
Hắn chậm rãi mở bàn tay nàng, dùng bột mì xoa từng chỗ bùn dính, từng chút từng chút lau sạch. Động tác của cực kỳ nhẹ nhàng, khiến nàng cảm thấy như đang vuốt ve. Ngón tay lướt qua mu bàn tay nàng, để cảm giác âm ấm và mơn man.
Nàng cảm giác đầu óc nóng bừng, trái tim thì đập nhanh như trống trận.
khi liếc Khương Nghi Xuyên, nàng thấy vẫn bình tĩnh cúi đầu, gương mặt tuấn tú điềm đạm như nước, thậm chí ẩn hiện chút dịu dàng dễ nhận trong ánh mắt.
Nàng lập tức ngây , đến mức vì chút ích kỷ của bản mà lúc thể lời từ chối.
Hai vị đầu bếp mỉm , như ngầm hiểu, ai thêm lời nào. Căn phòng trở nên yên tĩnh đến kỳ lạ.
Khương Nghi Xuyên từ quen với sự thiếu kiên nhẫn của nàng. Hắn chậm rãi, cẩn thận lau sạch lớp bột tay nàng, từng chút một cho đến khi còn vương gì nữa. Xong xuôi, khẽ : "Đi rửa tay , rửa xong là sạch sẽ thôi.”
Tống Ấu Quân khẽ gật đầu, đôi tai đỏ lên, bước nhanh đến chỗ vòi nước. Nàng rửa sạch bộ lớp bột tay, lúc mới nhận đôi tay lau kỹ càng đến mức chẳng còn chút bẩn nào sót .
Sờ lên bàn tay còn đỏ, nàng như vẫn cảm nhận ấm từ đầu ngón tay Khương Nghi Xuyên.
“Đi nhanh thôi, chúng mau đến chỗ kế tiếp.” Nàng cố che giấu sự bối rối của bằng cách đổi chủ đề: "Những câu hỏi nãy, ngươi đều giải xong cả chứ?”
Khương Nghi Xuyên gật đầu: "Đều chỉ là những câu đơn giản thôi.”
Tống Ấu Quân thầm nghĩ: [Có Khương Nghi Xuyên bên cạnh, quả nhiên chuyện trở nên dễ dàng hơn.]
Hai tìm tiểu nhị, đưa bộ câu hỏi cùng đáp án. Đổi , họ nhận năm viên ngọc châu.
Khương Nghi Xuyên xoay , đặt tất cả ngọc châu tay Tống Ấu Quân.
“Đưa ?”
“Đây là phần của ngươi, ngươi xứng đáng nhận.”
Nghĩ , nhiệm vụ đúng là phần lớn công sức đều do Tống Ấu Quân bỏ , từ việc tìm câu hỏi đến rửa tay. Dù cả hai cũng cùng một đội, ai cầm ngọc châu cũng khác biệt. Hơn nữa, túi gấm của nàng hiện chỉ duy nhất một viên trông thật đáng thương.
Nàng mỉm nhận lấy: "Vậy khách sáo nữa.”
Trước khi rời , Khương Nghi Xuyên mua mấy miếng bánh ngọt đưa cho nàng. Hai bước ngoài thì đúng lúc trông thấy Tống Ngôn Ninh từ phía bên đường tới, dáng vẻ vô cùng thoải mái.
Trước mặt y là một chú heo con đang tung tăng chạy nhảy.
Tống Ấu Quân nhíu mày kỹ, phát hiện Tống Ngôn Ninh đang cầm trong tay một sợi dây thừng, đầu dây buộc cổ con heo.
Nàng kinh ngạc đến mức thể tin nổi: Người khác đang vội vã gom ngọc châu, còn y thản nhiên dắt heo giữa phố? Có cần vô tri đến thế ?