Công Chúa Hôm Nay Tẩy Trắng Sao - Chương 10: Xe ngựa bị cướp
Cập nhật lúc: 2025-01-25 14:24:48
Lượt xem: 103
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Ấu Quân ăn no, ở con phố đông đúc, xung quanh đám qua .
Tống Ngôn Ninh chỉ tay về con phố phía : "Hoàng tỷ, chúng cứ dọc theo con phố , một vòng về thì lúc thể xe ngựa về cung."
Vì đây là hiếm hoi ngoài chơi, Tống Ấu Quân cũng vội vã về, liền đồng ý với đề nghị của Tống Ngôn Ninh.
Con phố cổ còn hơn những gì nàng tưởng tượng. Tống Ấu Quân chợt nhớ những năm tháng khi còn nhỏ, mỗi dịp rằm tháng giêng, quê nàng sẽ tổ chức lễ hội đèn lồng ở một con phố lớn nhất. Đèn lồng đủ hình dáng bày dọc đường, cả con phố trở nên nhộn nhịp và rộn ràng, cảnh tượng nàng vẫn còn nhớ rõ.
Tuy nhiên, so với con phố mắt, thì những lễ hội đó cũng sánh bằng.
Nàng phía , Tống Ngôn Ninh bên cạnh, còn Tiết Quân và Kinh Minh Khê theo . Dọc theo con phố, mỗi khi Tống Ngôn Ninh thấy món đồ thú vị đều mua ngay, vì tay y cuối cùng cũng cầm hết, nhờ Kinh Minh Khê và Tiết Quân giúp đỡ.
Tống Ấu Quân nhịn , : "Có mấy món đồ thú vị thì thôi, mua về vứt , cầm nhiều cũng phiền."
Tống Ngôn Ninh phản bác, cũng mua thêm gì nữa, chỉ bên cạnh ngắm .
Cuối cùng, bọn họ đến một cửa hàng bán tượng đất, Tống Ngôn Ninh nhất quyết chịu , nhất định yêu cầu chủ quán làm một tượng đất cho Tống Ấu Quân.
Tượng đất ở đây khác biệt với những nơi khác, bằng phương pháp gì, chủ quán sử dụng màu bùn, tay nghề cực kỳ tinh xảo. Tượng đất nặn sinh động, giống như thật.
Tống Ấu Quân cũng cảm thấy thú vị, nên yêu cầu chủ quán làm thêm một tượng đất cho Tống Ngôn Ninh và Kinh Minh Khê. Ba liền ở cửa hàng lâu hơn một chút. Vì những tượng đất nặn tỉ mỉ, mỗi cái mất khá nhiều thời gian, khiến Tống Ấu Quân lâu đến mức chân bắt đầu mỏi.
Thế nhưng Tống Ngôn Ninh một lời kêu ca, điều khiến Tống Ấu Quân khỏi ngạc nhiên.
Khi tượng đất thành, Tống Ấu Quân thể thán phục. Tượng đất tuy nhỏ bằng bàn tay nhưng chi tiết cực kỳ rõ nét, từ sợi tóc đến hoa văn xiêm y đều khắc họa tỉ mỉ, giống như một phiên bản thu nhỏ của nàng.
Chủ quán hớn hở: "Cô nương hài lòng ?"
Tống Ấu Quân hỏi: "Lão nhân gia tên họ là gì, thể cho ?"
Chủ quán đáp: "Ta ở khu phố Thanh Liễu, thành Đông. Cô nương nếu mua tượng đất, thể đến tìm ."
Người tài hoa như mà mời cung thật là tiếc, Tống Ấu Quân ghi nhớ trong lòng, đó hiệu Tiết Quân đưa bạc cho chủ quán, mang theo Tống Ngôn Ninh và rời .
Tống Ngôn Ninh vui mừng đến mức thể giấu nổi, rõ ràng món quà mà y tâm đắc nhất trong chuyến chính là tượng đất nhỏ .
Sau một vòng dạo chơi, cả nhóm đều cảm thấy mệt mỏi, thêm đó việc làm tượng đất tốn nhiều thời gian, trời cũng tối. Họ nhanh chóng về hướng xe ngựa. Khi đến gần nơi đỗ xe ngựa, Tống Ngôn Ninh thấy bên đường một quầy bán đèn lồng, với nhiều cô nương đang chọn mua đèn lồng nhỏ. Y bỗng nổi lên ý : "Hoàng tỷ..."
Tống Ấu Quân nhận ngay, mỗi y gọi "hoàng tỷ" như thì chắc chắn là ý gì. Nàng vội xua tay: "Ngươi mua , sẽ ở trong xe ngựa đợi ngươi. Tiết Quân, ngươi cùng ."
Nàng thật sự còn sức lực để chơi thêm nữa, hai chân đau nhức, giờ chỉ về trong xe ngựa, dù còn xa nữa.
Kinh Minh Khê dám cùng Tống Ấu Quân, nên theo Tống Ngôn Ninh mua đèn lồng.
Tống Ấu Quân đến nơi đỗ xe ngựa, hai thị vệ canh xe ngựa thấy nàng đến liền chào và mở cửa xe, chuẩn xuất phát.
Nàng trong xe, thở dài một , cảm thấy ngay lập tức cởi giày và xoa bóp chân. Thật , thể của trưởng công chúa cũng rèn luyện lắm, chỉ dạo một con phố thôi mà gót chân đau nhức.
Tống Ấu Quân đang nghỉ ngơi, một tiếng hét thảm bỗng vang lên từ ngoài xe. Tiếp theo, xe ngựa rung chuyển dữ dội, một cú xóc lớn khiến nàng ngã bật xuống ghế. Xe ngựa bất ngờ lao nhanh chóng.
Tống Ấu Quân choáng váng, kịp nhận thì lập tức hiểu rằng g.i.ế.c thị vệ và đang điều khiển xe ngựa!
Con ngựa như kích động, phát tiếng kêu lớn lao với tốc độ nhanh, khiến Tống Ấu Quân thể vững .
Tống Ngôn Ninh, mới mua hoa đăng, cũng thấy xe ngựa chạy , và hai thị vệ ngã lăn đất. Y lập tức đổi sắc mặt, vội vàng đuổi theo, tay vẫn cầm đèn lồng, hét lên: “Hoàng tỷ! Hoàng tỷ!”
Tiết Quân nhận thấy tình hình , lập tức chạy tới, nhưng ngựa đang chạy như điên, tốc độ quá nhanh, chỉ cần là , dù nhanh đến cũng thể đuổi kịp.
Kinh Minh Khê chặn Tống Ngôn Ninh, vội vàng la lên: “Không đuổi kịp , chúng ngay đến hoàng cung, báo cho Hoàng thượng. Nếu Hoàng thượng tin, chắc chắn sẽ phái binh tìm Tịnh An Công chúa!”
Xe ngựa chạy với tốc độ chóng mặt, tạo một cảnh hỗn loạn lớn đường. Mọi vội vã tránh sang hai bên, phát những tiếng hét hoảng loạn. Cảnh tượng ồn ào kéo dài suốt nửa con phố. Khi xe ngựa phóng qua, Tống Tễ và Khương Nghi Xuyên từ xa thấy.
“Đây là xe ngựa của Tống Ấu Quân!” Tống Tễ biến sắc, hình động đậy, đuổi theo.
Khương Nghi Xuyên giữ , trầm giọng : “Ngươi làm gì ? Xe ngựa tốc độ như thế, ngươi đuổi kịp .”
Tống Tễ, thể kìm nén sự lo lắng, giọng trở nên cao hơn: “Xuyên ca, cưỡi ngựa xe ngựa Tiết Quân. Hoàng tỷ bắt cóc !”
Gia Vân lên tiếng: "Tam điện hạ, đừng quá lo lắng. Có thể là ngựa hoảng sợ, ai đó đến an ủi ngựa. Tịnh An Công chúa thường làm việc , đây thể là một bài học cho nàng.”
Tống Tễ lạnh lùng liếc Gia Vân, : “Đó là hoàng tỷ của , tới lượt ngươi lên tiếng.”
Gia Vân sợ hãi, vội vã im lặng và lùi hai bước.
Khương Nghi Xuyên vẫn giữ vẻ bình tĩnh, giọng vững vàng như sức mạnh trấn an khác: “Ngươi tìm quan phủ trong thành, bảo họ phái binh theo hướng xe ngựa để tìm kiếm. Ta sẽ cưỡi ngựa đuổi theo.”
Nói xong, Khương Nghi Xuyên vội vã bước , chạy nửa con phố đến chuồng ngựa của khách điếm, lấy một con ngựa và cưỡi lên, theo hướng xe ngựa mà chạy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cong-chua-hom-nay-tay-trang-sao/chuong-10-xe-ngua-bi-cuop.html.]
Xe ngựa lao nhanh khỏi thành, xung quanh tối đen như mực. Trong xe, một chút ánh sáng, chỉ bóng tối dày đặc, và Tống Ấu Quân xóc quá mạnh, thể yên, chỉ đành dựa ghế, đầu óc chóng mặt cuồng.
Ai cướp xe của nàng? Muốn mang nàng ? Nàng là của hoàng tộc, kẻ dám làm ?
Khẳng định đây là bọn cướp thông thường, chắc chắn là kẻ thù của nàng.
Tịnh An Công chúa quá nhiều kẻ thù, phạm vi quá rộng lớn, làm thể tìm ? Tống Ấu Quân chỉ một chút ký ức về một – nàng gặp tối nay ở Cẩm Vân Lâu, chính là Kỳ Nguyệt công chúa.
Công chúa đó quả thực tàn nhẫn và độc ác, hành động cực kỳ bừa bãi. Nếu cô sai tay với Tống Ấu Quân, cũng gì là lạ. Tống Ấu Quân liệu thể thoát khỏi tình cảnh .
Kỳ Nguyệt công chúa là ngoại tộc, ban đầu cô chẳng mấy quan tâm đến phận của Tống Ấu Quân. Hơn nữa, cô luôn mang theo vũ khí sắc bén, chỉ cần một lời bất đồng là sẵn sàng tay. Trên tay cô bao nhiêu mạng , loại quả thật đáng sợ.
Thật sự xui xẻo quá , Tống Ấu Quân trong lòng thầm than, mà cái phận trưởng công chúa đắc tội quá nhiều như chứ, sống tự do tự tại suốt mười mấy năm, đến lúc nàng thù hận nhắm gặp tình huống thế .
Cái xe ngựa dường như đang chạy điên cuồng, nàng cảm thấy hoảng loạn đến mức khó thở, buồn nôn, ghé ghế dựa dám cử động.
Không chạy bao lâu, đột nhiên ngoài xe ngựa vang lên tiếng vó ngựa, dần dần gần.
_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện
là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_
Tống Ấu Quân đoán ngay là cưỡi ngựa đuổi theo, chỉ với một con ngựa thì chắc chắn sẽ nhanh hơn xe ngựa nhiều. Chẳng bao lâu , tiếng vó ngựa gần như vang lên ngay bên ngoài. Nàng cố gắng thẳng lên, vén rèm lên ngoài.
Ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống, gió đêm gào thét, thổi bay tóc và áo của một thiếu niên. Tống Ấu Quân nhận ngay: "Khương Nghi Xuyên?"
Không ngờ là đuổi theo, nàng còn tưởng là Tiết Quân!
Khi thấy nàng, chỉ lộ vẻ mặt vui, ánh mắt đầy phiền phức. Hóa đến cứu nàng?
Nàng suy nghĩ một lát, thể là vì Tống Tễ. Dù thích Tống Ấu Quân, nhưng Tống Tễ là của nàng. Một khi nàng gặp chuyện, liên lụy chắc chắn ít. Khương Nghi Xuyên chắc thể thoát khỏi tai họa.
Đột nhiên, xe ngựa một cú xóc mạnh, Tống Ấu Quân ngã lăn trong xe. Cùng lúc đó, phía vang lên một tiếng la đau đớn, xe ngựa dần dừng .
Nàng chóng mặt, cảm thấy sắp nôn , cố gắng thở sâu để lấy bình tĩnh.
Khi xe ngựa dừng hẳn, nàng vội vén rèm xuống xe. hai chân mềm nhũn, nàng vững, ngã ngoài xe, lăn hai vòng tự đỡ lấy bả vai.
Khương Nghi Xuyên một bên, lạnh lùng , hề ý định giúp.
Tống Ấu Quân trông mong , tự chống xe ngựa dậy, dù đau đớn, nàng vẫn vội vã : "Cảm ơn ngươi đến cứu , chúng nhanh chóng rời , kẻ địch thể đuổi theo."
Khương Nghi Xuyên lạnh lùng nàng, đáp: "Không kịp nữa ."
Ngay đó, tiếng vó ngựa vang lên. Chẳng mấy chốc, một nhóm cưỡi ngựa xuất hiện mắt. Tống Ấu Quân cảm thấy lạnh sống lưng, rằng tình huống vô cùng nguy hiểm.
Dẫn đầu nhóm chính là Kỳ Nguyệt công chúa Trác Ương Lan, cô lớn khi thấy Tống Ấu Quân trong bộ dạng thảm hại: "Đây là Tịnh An Công chúa Nam Lung ? Sao rơi tình cảnh thế ?"
Tống Ấu Quân để ý tới lời khiêu khích của cô , ánh mắt đảo qua, thấy phía là một con suối nhỏ, nước chảy róc rách. Cũng rõ con suối sâu , nhưng dòng nước chắc chắn nông.
Trước mặt là Trác Ương Lan và một đội quân hùng mạnh, là những thị vệ khỏe mạnh, khó mà cơ hội thắng nếu đánh .
Khương Nghi Xuyên lên tiếng hỏi: "Ngươi nghĩ ?"
So với Tống Ấu Quân, vẻ bình tĩnh hơn nhiều, khóe mắt hề lộ chút lo lắng, thái độ cực kỳ khó đoán.
Trác Ương Lan hồi lâu với vẻ nghi hoặc, nhún vai : "Các ngươi rơi tay , chẳng lẽ còn thể thoát ?"
Khương Nghi Xuyên trả lời: "Nếu các ngươi làm hại Tịnh An Công chúa, các ngươi cũng đừng mong khỏi Nam Lung."
"Không ai ." Trác Ương Lan vẫn tỏ sợ hãi: "Chỉ cần g.i.ế.c các ngươi, ai mà là làm?"
Tống Ấu Quân vẻ mặt chút lo lắng của cô , trong lòng thoáng chốc nảy một ý tưởng.
Nàng vội vã tháo chiếc áo ngoài thêu vàng, ném xuống đất, cởi giày, nắm lấy vớ dài.
Khương Nghi Xuyên mặt , thì thầm: "Ngươi làm gì ?"
Tống Ấu Quân để ý đến , khi xong xuôi, nàng lớn tiếng : "Trác Ương Lan, ngươi nghĩ rằng ngươi thể g.i.ế.c ở đây mà phát hiện ? Vậy ngươi phụ là ai . Nếu gặp chuyện, ông sẽ tha cho ngươi . Và nếu ai chịu tội vì chuyện xảy đêm nay, đó sẽ là ngươi!"
Nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y Khương Nghi Xuyên, sợ sẽ thoát khỏi tay . Ngón tay nàng cứng như thép, siết c.h.ặ.t t.a.y , từ từ lùi : "Cha yêu thương , nếu chuyện, ông sẽ bỏ qua cho ngươi."
Khương Nghi Xuyên cảm nhận cái lạnh từ tay nàng, cũng hiểu nàng đang tính toán gì. Hắn tìm cách rút tay , nhưng Tống Ấu Quân càng siết chặt hơn, từ nàng sức mạnh như .
Trác Ương Lan chần chừ trong một khoảnh khắc, nhưng vẫn ngạo nghễ: "Ai bắt các ngươi? Nếu ngươi xảy chuyện, chỉ đang uống rượu trong tửu lâu, làm chứng, ai mà là làm?"
Tống Ấu Quân lùi bên bờ suối, tiếng nước chảy mạnh mẽ. Trong lòng nàng tràn đầy quyết tâm, buông tay Khương Nghi Xuyên, chỉ Trác Ương Lan, to: "Được ! Xem ai trong chúng vận khí hơn."
Ít nhất nếu nàng nhảy con suối , vẫn thể còn một con đường sống.
Nàng chỉ thể đánh cược với vận may.
Nàng Khương Nghi Xuyên một , đột nhiên nhảy vọt xuống bờ suối.