Công chúa giá đáo! Mê hồn phách của tỷ tỷ lớn tuổi - Chương 34: Ca ca tiếp chiêu, nụ hôn đầu, đánh đổ hũ giấm (1)
Cập nhật lúc: 2025-03-02 18:15:09
Lượt xem: 6
Cứ như vậy không biết qua bao lâu, Tuyết nhi từ từ mở mắt. Nàng còn đang nghĩ, từ bao giờ chiếc giường này lại ấm áp dễ chịu đến thế?
Nào ngờ một khuôn mặt phóng đại đang ở ngay trước mắt, Tuyết nhi giật mình lùi lại, nhìn kỹ mới nhận ra đó là gương mặt của Tuyết ca ca.
Nàng dụi dụi đôi mắt còn ngái ngủ, cẩn thận quan sát Lăng Ngạo Tuyết. Đôi mắt hắn đầy tơ máu, quầng thâm to tướng, hai mắt trợn tròn, chắc chắn là thức trắng đêm.
"Tuyết ca ca, sao huynh lại ở trên giường của muội? Sao lại không ngủ?"
Con người ta, khi ngốc nghếch lên thật sự có thể làm người ta tức chết.
Ngạo Tuyết không nói gì, từ từ thả lỏng cơ thể cứng đờ, ngồi dậy.
"Tuyết nhi, muội ngủ có ngon không?"
Diệu Diệu Thần Kỳ
Hắn vẫn nhìn Tuyết nhi từ trên cao như vậy, nhưng khác biệt là trong mắt tràn đầy sự dịu dàng, ngay cả giọng nói cũng ôn nhu.
Tuyết nhi nhanh chóng xoay chuyển ý nghĩ. Thì ra Tuyết ca ca sợ muội ngủ không ngon, cả đêm không dám di chuyển, để muội thoải mái ngủ một giấc trong lòng huynh ấy. Nhưng sao huynh ấy ngốc đến mức không ngủ vậy?
Tuyết nhi vốn mang theo tư tưởng của một sát thủ hiện đại, xuyên không đến thế giới cổ đại này. Từ nhỏ đến lớn chưa từng có ai xem nàng là người, thậm chí có ai đối xử tốt với nàng?
Nàng chưa từng dám nghĩ tới.
Đột nhiên hiểu ra, nước mắt cứ thế lặng lẽ rơi xuống.
Nước mắt lã chã rơi đầy mặt. Đã khóc thì khóc cho đã, nàng ôm chầm lấy Ngạo Tuyết, nước mũi nước mắt thi nhau dính hết lên người hắn.
Lăng Ngạo Tuyết nhất thời không hiểu chuyện gì, bị Tuyết nhi làm cho trở tay không kịp.
Khuôn mặt Lăng Ngạo Tuyết lộ vẻ lo lắng, quan tâm:
"Tuyết nhi, sao vậy? Ca ca làm sai chuyện gì sao?"
Hai người nhìn nhau, im lặng ba giây...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-34-ca-ca-tiep-chieu-nu-hon-dau-danh-do-hu-giam-1.html.]
"Là huynh làm tốt quá!"
Tuyết nhi thấy Ngạo Tuyết nghe xong câu này liền ngẩn người. Có một thoáng chốc, nàng xem Ngạo Tuyết như một người đàn ông, một bờ vai vững chắc. Hai tay nhỏ bé vòng lên cổ Lăng Ngạo Tuyết, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi anh tuấn của hắn.
...
Lúc này, Tuyết nhi hoàn toàn xem mình là nữ nhân lớn hơn Lăng Ngạo Tuyết mười mấy tuổi. Nàng bỗng có cảm giác như trâu già gặm cỏ non, làm vấy bẩn tâm hồn thuần khiết của thiếu niên này, trong lòng dâng lên sự hối hận.
Nàng buông lỏng hai tay đang ôm lấy Lăng Ngạo Tuyết, khuôn mặt phóng đại dần thu nhỏ lại, lúc này mới nhìn thấy Ngạo Tuyết đang mặc y phục cổ trang.
Nàng chợt nhớ ra hiện tại mình chỉ mới 5 tuổi, còn Ngạo Tuyết trong thiết lập cổ đại của nguyên chủ, chính là ca ca ruột cùng cha cùng mẹ với nàng.
Thế là nàng tự gõ đầu mình một cái. Có phải kiếp trước, thân thể và tư tưởng của mình quá không trong sạch, nên mới có những suy nghĩ hỗn độn như vừa rồi hay không? Xem ra mình thật sự vô phương cứu chữa rồi.
Đã quyết định từ khi trăm ngày tuổi sẽ sống lại một lần nữa, vậy thì hiện tại mình chính là đứa trẻ 5 tuổi.
Đúng vậy, 5 tuổi! Hành động của một đứa trẻ 5 tuổi thì ai lại xem là thật chứ?
Nghĩ đến đây, Tuyết nhi ngây ngô cười ngốc một hồi lâu.
Hàng loạt hành động và biểu cảm của Tuyết nhi thật sự dọa Lăng Ngạo Tuyết sợ hãi. Nhưng điều khiến chàng sợ nhất chính là tiếng tim đập bên trái cực nhanh, cực mạnh. Ngạo Tuyết không dám đưa tay lên n.g.ự.c mình, nhưng vẫn cảm nhận rõ ràng sự khác thường này.
Dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ, bây giờ chỉ có thể giả ngốc đến cùng. Chắc hẳn Tuyết ca ca cũng chỉ là yêu thương muội muội mà thôi, làm sao ca ca có thể có tình yêu với mình được?
Chỉ có tình thân và sự cưng chiều mới đúng!
Giống như phụ hoàng và mẫu phi, giống như vậy.
Tuyết nhi ra sức thuyết phục bản thân, nụ cười ngốc nghếch dần dần thay đổi, giọng điệu cũng trở nên léo nhéo.
"Tuyết ca ca, Tuyết ca ca, huynh đang nghĩ gì vậy?"
Một bàn tay nhỏ vỗ lên vai Ngạo Tuyết, không ngừng xoa xoa, cũng kéo hồn phách đang phiêu lãng của Ngạo Tuyết trở về.