CON RIÊNG CỦA CHỒNG - Chương 28
Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:46:07
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vô thức Đan rơi nước mắt, bờ vai cô run lên với những gì cô vừa nghĩ đến, nhưng rồi cô nhanh tay đưa lên mặt và lau đi. Bởi vì cái đau lòng của cô sẽ chẳng là gì cả khi cô nghĩ đến những gì chị Loan đã chịu đựng.
Đan hít một hơi cho tâm trạng mình ổn định sau đó cô bảo anh xe ôm chạy thẳng qua nhà máy. Đan xuống xe, đặt vào tay anh xe ôm những tờ tiền còn lại mà lúc sáng Minh có đưa cho cô giữ để chuẩn bị đi tìm Khôi. Ghé sát tai anh xe ôm Đan nói nhỏ mấy câu rồi cả hai tạm biệt nhau.
Sau khi chờ Minh giải quyết xong việc của người công nhân bị tai nạn thì chiều muộn hai vợ chồng cùng nhau trở về nhà. Tuyệt nhiên câu chuyện của chị Loan Đan vẫn giữ kín và không hề kể cho Minh nghe. Anh hỏi cô chỉ nói cô có lên phố tìm nhưng không gặp được Khôi mà thôi. Vì Đan còn muốn điều tra cho rõ cuối cùng là chị Loan đang ở đâu vì theo như con Linh nói với Khôi nó đã cùng mẹ chồng cô giấu chị Loan ở một nơi rất bí mật. Chỉ cần Khôi không xuất hiện thì chắc chắn đến lúc nó lấy được tất cả tài sản nhà Minh bằng đứa con nó mang trong bụng thì lúc đó bọn nó sẽ gom tất cả mà rời đi.
Minh chở Đan về , vừa vào đến nhà đúng lúc chị Lài đang đút cơm cho bé Trà ăn ngoài sân,thấy Đan và Minh về con bé chạy nhào tới nó vòng tay ôm lấy cô rồi gọi
-Mẹ...Mẹ....
Đan khá bất ngờ với hành động này của Trà,động tác bước chân ngừng lại. Tim cô đập mạnh liên hồi khi từng cảm xúc khó tả đang dâng trào trong lòng mình. Minh bên cạnh cũng sững người theo,ánh mắt anh nhìn chầm chầm con bé xong dang tay bế nó lên anh nhẹ giọng hỏi nó:
-Trà nè ! Con vừa gọi ai là mẹ nói ba nghe đi Con!!
Con bé nghe anh hỏi thì nhe răng ra cười , đôi môi hồng chúm chím tô điểm cho gương mặt bầu bĩnh thêm dễ thương, ngón tay bé xíu chỉ về hướng Đan gọi mẹ..mẹ lần nữa.
Đan lần nữa lúng túng đến mức cứ đứng đực ra ko biết nói ra sao,tình huống này bất ngờ cô chưa chuẩn bị kịp mà, vì vốn dĩ con bé từ đầu đã bị mẹ chồng Đan không cho tiếp xúc với cô và luôn nói những lời không tốt về cô cho con bé nghe nên tự dưng Trà có hành động này Đan không thể tin được.
Minh với cô nhìn nhau ngỡ ngàng đúng lúc trong nhà bà Sáu lúc này đang bước ra.
Bà mỉm cười , nụ cười lúc này có vẻ rất thân thiện. Bà nói với Minh
-Không cần ngạc nhiên,là mẹ dạy nó đó, Đan giờ cũng là vợ con rồi,cũng nên để con Trà gọi mẹ cho quen,sau này lớn nó đi học cũng ko phải mặc cảm..
bà nhìn sang Đan nói tiếp..
-Mẹ chỉ cần con từ nay về sau yêu thương con bé thật lòng là mẹ vui rồi,con đồng ý ko Đan?
Đan nghe mẹ chồng nói hết câu ,mắt cô hơi sũng nước,cô ko nghĩ có ngày bà chấp nhận cho bé Trà ở gần cô,còn cho con bé gọi cô một tiếng mẹ thân thương thế này,cô vui,cô cảm động xém chút là ôm lấy bà luôn rồi...thế nhưng trái ngang thay ngày bà thay đổi cái nhìn với cô thì bà đâu biết Đan lại đang từng bước sẽ đưa bà vào vòng vây lao lý.
Tâm trạng đầy hỗn loạn, nhưng không thể để bà phát hiện ra sự mưu tính của Đan nên cô đành tiếp tục giả vờ vui vẻ trước mặt bà, cúi đầu cảm ơn bà đã chấp nhận cô và cho cô từ nay được yêu thương con bé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/con-rieng-cua-chong/chuong-28.html.]
Đan quay sang Minh chìa tay ra bế lấy bé Trà,con bé được cô bế nó vui,ôm chầm cô luôn,dù ko phải là con ruột của cô nhưng
với bé Trà tình cảm cô dành cho nó đều là thật lòng.
Bên này bà Sáu , chị Lài và cả Minh, họ nhìn Đan gần gũi với Trà ai ai cũng xúc động đến rơm rớm nước mắt, và người vui nhất có lẽ chính là Minh. Từ ngày Loan đi, Anh luôn mong sẽ có người thay anh chăm lo cho con gái,giờ đây còn vui hơn khi anh nhìn thấy được tấm chân tình của Đan dành cho hai cha con anh, và bé Trà cũng đã hiểu chuyện mà chấp nhận gọi Đan là mẹ.
...Loay hoay trời cũng bắt đầu sụp xuống núi, con Linh nó về từ khi nào Đan cũng không để ý, chỉ đến khi xuống bếp chuẩn bị bữa tối Đan mới thấy nó mà thôi. Nhưng cô vẫn tỏ ra rất bình thường và coi như mình chưa biết chuyện gì, cô phụ con Linh nấu cơm rồi dọn cơm lên bàn ăn, dù là những gì nó làm Đan cảm thấy rất ghê sợ nhưng để không phải bứt dây động rừng thì cô đành phải chịu đựng cảnh hằng ngày đối diện với nó một thời gian nữa.
Con Linh do được bà Sáu chấp nhận nên hiển nhiên nó được lên ngồi ăn chung bàn với mọi người. Lúc ngồi bàn ăn Minh cứ gắp hết món này đến món khác cho vào chén của cô mà ko đếm xỉa gì đến con Linh cả tự nhiên nó bỗng buông đũa ngồi khóc rấm rứt..
Bà Sáu đang ăn dở nhìn thấy thái độ của nó như thế bà khó chịu liền cau có quát lên tiếng lớn với
-Mày nhắm mà ăn được thì ăn còn ko thì cút xuống,nhà này chưa có ai chet đâu mà ngồi đó khóc. Hay mày muốn trù cho tao chet sớm.
Con Linh không nghĩ bà Sáu lại chửi nó nên không những nó không nín mà lại càng khóc to lên. Nó ấm ức nói trong tiếng nấc
-Bà ơi,bà đã chấp nhận con thì bà cũng phải thương con chứ ạ. Bà nhìn đi con ngồi đây nè mà anh Minh không coi con ra gì hết. Con đang cực khổ mang thai cháu của bà thế mà anh Minh lại cứ quấn quýt với chị Đan trước mặt như thế thì con hỏi bà làm sao con chịu được...chắc con ko sống nỗi nữa bà ơi...huhu…
Bà Sáu nghe xong chỉ biết nguýt dài rồi đá mắt sang bảo Minh xử lý.
Minh nghe nó khóc anh lại càng bực bội hơn, cả ngày xử lý chuyện công nhân bị tai nạn, ra cả khối tiền để lo thuốc thang cho họ. Đang điên cả đầu lại nghe trách móc anh càng điên tiết hơn nên sẵn giọng trả lời với nó
-Mày sống không nổi thì mày cứ c.h.ế.t đi, khóc khóc khóc suốt ngày chỉ biết khóc chứ chẳng ra được tích sự gì?
-Cậu....cậu....
Bà Sáu lại nói thêm vào
-Ai bảo mày ngủ với con tao rồi giờ mày than, ngu thì chet. Biết thân biết phận thì im họng ăn đi,ko thì đi xuống...
Đan nãy giờ ngồi im lặng xem kịch, đến lúc mọi chuyện đẩy đến cao trào cô mới lên tiếng nói vào