CON RIÊNG CỦA CHỒNG - Chương 19
Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:45:47
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Con Linh nghe xong thì cô thấy nó nhìn sang Minh để cầu cứu và bất ngờ hơn là chỉ nghe Minh hừ nhẹ rồi chuyển sang thái độ bực tức quay sang hướng khác. Mà thái độ vừa rồi của anh không qua khỏi được ánh mắt của Đan? Cô nhíu mày nghi hoặc, ý này là sao cô ko thể lý giải nỗi nữa rồi,theo cô biết thì cái thai của con Linh chắc chắn là của anh vì 2 người đã qua lại lâu rồi, nhưng thái độ của anh khi hay tin nó có thai thì anh lại biểu hiện hoàn toàn khác với những gì Đan đang tưởng tượng…
Con Linh bị quát, nó đ.â.m ra cay cú rơi nhìn bà chủ ấp úng mãi định nói ra hay sao đó nhưng không hiểu sao cuối cùng nó lại chọn cách im lặng,chỉ biết cúi gầm mặt xuống chắc thấy Minh phũ phàng nên nó có chút sợ chứ gì..
Cô thấy thế, cũng hả dạ lắm, nhưng cũng biết đã đến lúc mình phải lên tiếng rồi nên liền tiến lên một bước gần mẹ chồng,cô thưa..
-Thưa mẹ,con Linh nó ko nói được thì để con nói..
Đan vừa nói dứt lời vừa liếc sang chồng mình vừa hay cũng thấy anh nhìn cô trân trân,cô nhếch miệng cười cay đắng rồi nói tiếp..
-Cái thai của con Linh là của anh Minh,nó với chồng con qua lại mấy năm rồi,chuyện ra thế này con ko muốn im lặng nữa,sức chịu đựng của con quá giới hạn rồi,con Linh có thai coi như con sẽ buông,mẹ cứ tác thành cho họ,ngày mai con sẽ về nhà con,ko vương vấn gì nữa,mong mẹ thông cảm cho con..
Đan nói hết câu dù đã dặn lòng phải mạnh mẽ nhưng lại không thể kìm nén được mấy giọt nước mắt đang thi nhau rớt xuống má cô. Cô đưa tay lên lau mà lòng đau như cắt,thật sự nói ra chuyện này cô cũng chẳng sung sướng gì đâu, nhưng cứ để trong lòng lại khó chịu lắm. Có trái ngang đau xót nào bằng cảnh khi mình về đây là vợ thứ hai rồi, lại còn chứng kiến chồng mình khiến một người khác mang thai nữa, dù cô có tốt bụng đến mấy cũng chẳng thể nào bao dung nữa rồi.
Lúc này vẻ mặt bà Sáu có phần hoảng hốt bà á khẩu nhìn Minh chầm chầm ko nói nên lời nào.. chị Lài vừa kịp lúc đi vào nhà đúng lúc nghe được toàn bộ câu chuyện thì hầm hầm chạy đến tát cho con Linh mấy cái
-con láo, tao nghi ngờ mày lâu rồi mà,mày tưởng mày là ai,cóc ghẻ mà đòi làm thiên nga hả mày,từ cái ngày mợ Loan đi thì tao cũng lờ mờ đón ra rồi..ko ngờ hôm nay mày còn dùng đến chiêu này...
…
Mặc kệ họ chửi bới thế nào Đan cũng không quan tâm đến nữa. Cô dời tầm mắt nhìn sang Minh chờ đợi xem anh trả lời thế nào nhưng chỉ thấy Minh cũng đứng im lặng như trời trồng,cô ko biết anh đang nghĩ gì nhưng giờ phút này nhìn anh lửa hận trong lòng cô lại càng thêm hận,mối tình đầu cô yêu bằng sự ngây thơ trong sáng,vậy mà anh lừa dối,đem cô về làm con rối cho cái gia đình này,cô cắn chặt môi đến bật máu,cô chua xót cho bản thân cô ngu ngốc,đánh đi cả tương lại, sự nghiệp vì cái tình yêu mạt rệp này....
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/con-rieng-cua-chong/chuong-19.html.]
Bỗng cái bình nước trên bàn bị tay ai đập mạnh xuống cái xoảng,vỡ tung tóe,rồi thì tiếng bà Sáu rít lên, giọng bà cực kỳ phẫn nộ, run run chỉ tay về hướng con Linh,trong khi chị Lài và nó còn đang dùng ánh mắt xâu xé nhau
-Cái nhà này loạn rồi, mấy đứa bây gan quá rồi,tụi bây lấy tư cách gì mà thương con trai tao,còn mày,con khốn này tao ko thể để thứ nghiệp xúc đó sinh ra trong nhà này được,ngày mai đi theo tao lên huyện..nhất định...nhất định phải bỏ cái loại này đi, ko bao giờ tao chấp nhận mày, càng ko bao giờ tao để cái thai oan nghiệt đó đc sống...
Bà dứt lời thì con Linh tỏ ra hoảng hốt, vẻ mặt đắc ý bây giờ đã không còn hiện diện trên gương mặt nữa, nó khóc rống lên nó nhào lại ôm lấy chân Minh nói trong tiếng nấc
-Cậu hai cậu nói gì đi chứ,cậu nói cậu thương em mà,cậu phải bảo vệ em,bảo vệ con mình đi cậu...em ko thể bỏ con được cậu ơi?
Cô nhìn Minh đợi anh lên tiếng giải thích,mà cũng chẳng phải mình cô đâu còn có mọi người trong nhà ai cũng ngước nhìn,con Linh thì càng mong chờ hơn ai hết...
Minh chẳng quan tâm con Linh lắm , anh lạ lắm chỉ im lặng nhìn sang cô,đôi mắt anh ẩn chứa sự đau xót,tay anh nắm chặt thành nắm đ.ấ.m đập mạnh vào bức tường,đôi bàn gân guốc nổi lên phút chốc rướm cả m.á.u đó..,lại nhìn xuống con Linh đang ôm chân mình,anh cúi xuống nâng cằm nó lên rồi bóp mạnh anh gằn lên từng chữ:
-Đủ rồi,cô buông tha cho tôi được rồi.....
Minh chưa nói hết câu thì trên phòng tiếng bé Trà khóc inh ỏi làm mọi người cũng dừng lại câu chuyện. Đan nghe con bé khóc trong vô thức ko nghĩ được gì nữa,cũng chẳng quan tâm giờ phút này ai biện minh hay biện hộ điều gì cô một mạch chạy lên phòng,ôm lấy con bé đang khóc rồi dỗ dành nó.....
___
Đan dỗ con bé một lúc trong vòng tay của cô thì nó cũng ngủ lại, nhẹ nhàng đặt nó xuống giường rồi cô lặng lẽ đi ra,bên ngoài giờ cũng im như tờ,dường như mọi chuyện đã được kết thúc,bà Sáu với chị Lài đứng bên ngoài nhìn thấy Đan đi ra thì nhìn cô với ánh mắt thương cảm, họ thở dài rồi cũng đi vào phòng, chẳng ai nói với cô lời nào,dường như cô chính thức là người dưng của cái nhà này rồi.
…
..Trời khuya tối đen như mực , trong lòng Đan trống rỗng, cô đi vòng ra phía sau nhà, từ từ ngồi một gốc sau hàng rào, bỗng chốc nước mắt từ đâu tuôn thành dòng,cô đau đớn,tim cô thắt lại,cái hạnh phúc này từ đầu đến cuối chỉ là cô ảo tưởng,chỉ mình cô xem là quan trọng,Minh người cô yêu thương tin tưởng phút cuối lại giáng cho cô một sự phũ phàng mà chính cô cũng ko thể ngờ tới… Thà anh đánh đập hành hạ cho cô đau thể xác còn hơn giờ này ở đây cô chứng kiến cái chuyện phi lý này,cô là phụ nữ mà ai ko đau,ai ko ghen cơ chứ,cô cũng cần được an ủi như bao người thôi. Mạnh mẽ đến đâu thì cô cũng là phụ nữ mà, càng yêu, càng hận nhưng hận rồi cũng đâu phải là dễ dàng hết yêu . Suy nghĩ đến những gì đã trải qua, đầu Đan lại đau như búa nổ