Con gái tôi là quỷ linh nhi - Chương 45
Cập nhật lúc: 2024-05-30 21:08:33
Lượt xem: 39
Bọn họ nghe không hiểu mà chỉ thấy Phet Sủn lao vào cắt xé An Điềm, cả hai không ai nhường nào nhưng An Điềm chỉ mới hắc hóa thành Phet Kong, không đủ sức chống lại Phet Sủn được luyện bằng phương pháp nguyên thủy, hôm nay dù có thế nào thì hắn cũng phải bắt bọn Hà Ảnh chôn cùng.
Sau khi cắn nuốt xong linh hồn An Điềm, Phet Sủn lao về phía Hà Ảnh,
“Cẩn thận!!!”
Hoàng Nam kéo cô vào lòng dùng tấm thân che chắn cho cô nhưng từ bên ngoài lại có một người phụ nữ mang đồ tù nhân lao đến, trên tay cô còn bị còng bởi chiếc còng số 8.
“An Điềm!!”
Phet Sủn có chút khự lại nhưng sau đó nó vẫn lao vào cắn thẳng vào vị trí gan của cô, thể xác nó không thể tổn thương Tú Hạ quá nhiều, nhưng oán khí của nó thì có.
Tú Hạ bị oán khí nó đánh mạnh vào, thân thể cô yếu ớt không chịu nỗi mà chảy m.á.u ở 4 giác quan. Máu của Tú Hạ chảy ra từ tai, mắt, mũi, miệng thấm đẫm vào áo, ngã xuống nằm bất động. Trước khi chết, lời trăn trối của cô chỉ vỏn vẹn: “Xin lỗi, là tôi dạy con không tốt.”
Tĩnh Điềm và Hà Ảnh lao đến bên cạnh Tú Hạ, “Tú Hạ, Cẩm Tú Hạ, cậu không được ngủ, mau tỉnh dậy…”
Bọn họ cố lay người Tú Hạ, Hoàng Nam ở sau rút điện thoại ra gọi cấp cứu.
Nguyễn Khánh thấy Tú Hạ và hai quản ngục chạy ngang qua xe thì cũng lao vào theo với khẩu s.ú.n.g lục thì thấy Phet Sủn tính làm hại bọn Hà Ảnh, bên cạnh là xác của Tú Hạ.
ĐOÀNG…
Một tiếng s.ú.n.g vang lên, Nguyễn Khánh b.ắ.n vào Phet Sủn đang tính lao đến tấn công bọn họ khiến nó lùi lại rồi anh giơ cao lên trời b.ắ.n chỉ thiên. Lúc này ba mẹ Hà Ảnh cũng đã đến nơi, bà cầm một nắm bột chu sa chạy đến đập thẳng vào đầu Phet Sủn khiến nó hét lên đau đớn,
Epiphyllum
“Giết, giết, g.i.ế.c hết chúng mày…” Tiếng hét nó vang lên đinh tai nhức óc khiến mọi người có mặt ở đó phải bịt tai lại.
Linh hồn Phet Sủn lao thẳng vào Hồ Trân, nhưng đã bị bà dùng ấn đánh bay. Nó nghiến răng hét lên, Sud thấy mọi chuyện đã vượt tầm kiểm soát thì vội tìm đường chạy thoát
ĐOÀNG…
Lần này viên đạn găm thẳng vào bắp đùi của Sud. Tiểu quỷ Phet Sủn bị chu sa đánh bay mất 5-6 phần hồn ra ngoài thì ngửi được mùi m.á.u của chủ nhân làm nó chợt phấn khích không thôi. Nó lao vào cắn xé linh hồn của Sud, tiếng la hắn vang vọng cả căn xưởng, từ trong túi quần hắn rớt ra một cái chuông nhỏ, “không… Không…. Tránh xa tao ra!! Tao là chủ nhân của mày, mau buông tao ra..Á….!!!”
Sud cố với tay để lấy lại cái chuông nhưng bị chững lại vì Phet Sủn đã cắn nuốt linh hồn của hắn.
Nó đã được no nê, sức lực cũng đã tăng lên, Phet Sủn liền đổi mục tiêu, nếu không thể động đến Hồ Trân thì nó đổi người khác là xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/con-gai-toi-la-quy-linh-nhi/chuong-45.html.]
Nhìn Tĩnh Điểm đang bất tỉnh nhân sự vì quá sợ hãi, nó lao lên tính ép hồn cô ra để mình nhập vào.
Hà Ảnh vô tình nhìn thấy bên cạnh Sud có một cái chuông nhỏ và một lá bùa.
Keng…Keng…Keng,
Phet Sủn đang lao đến Tĩnh Điềm thì nghe được tiếng chuông, con tiểu quỷ hung hăng đột nhiên dừng lại động tác, linh hồn nó đứng lơ lửng giữa không trung.
Lúc này mọi người cũng đoán ra được cái chuông đó có ý nghĩa gì. Chẳng trách Sud có thể dễ dàng điều khiển chúng nó dễ dàng như vậy.
Tuy cái chuông chỉ nhỏ bằng lòng bàn tay của cô nhưng âm thanh của nó lại rất vang và thanh. Bên trong có khắc những dòng chữ tiếng Thái, còn lá bùa này cô đọc không hiểu.
Hồ Trân thấy lá bùa trong tay Hà Ảnh thì hét lên, “dán nó vào vật chứa!”
Hà Ảnh giật mình nhìn mẹ nhưng cô không hỏi nhiều mà chỉ làm theo. Ngay sau khi cô dán lá bùa lên cái xác, nó đột nhiên rít lên đau đớn, linh hồn bị ép trở lại xác. Trong lúc nó tính đứng lên lần nữa thì Hà Ảnh lại reng tiếng chuông thêm 3 tiếng nữa.
Phet Sủn ngưng lại trong phút chốc rồi ngã xuống. Hồ Trân vừa châm lửa vừa niệm chú, ngọn lửa cháy dữ dội theo từng lúc và thiêu rụi bộ xương đó.
Những người có mặt tại đó đều không khỏi bất ngờ trước cảnh này, lúc này đây, dù muốn hay không thì họ vẫn phải tin rằng thế giới này, thật sự tồn tại những loại năng lực siêu nhiên và những thực thể vô hình.
Thật may là nó đã biến mất khỏi thế giới này, nhưng Tú Hạ thì cũng đã chết. Cái c.h.ế.t như một sự chuộc lỗi và giải thoát sau những gì mà cô đã gây ra và gánh chịu. Đồng thời cũng trả đi tội nghiệt vì đã biến con mình thành quỷ linh nhi.
Sud được đưa đến bệnh viện trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê.
Khi tỉnh dậy, hắn luôn trong tình trạng điên loạn, luôn cười một mình và đặc biệt rất dễ bị kích động mà tấn công người khác. Bác sĩ y khoa không tìm ra bất kỳ điểm bất thường nào từ não bộ nhưng bác sĩ tâm lý lại đưa ra nhiều biểu hiện và triệu chứng vẫn đến kết luận, Sud đã hoàn toàn mất năng lực tự chủ hành vi và bị đưa trở về vào bệnh viện tâm thần Thái Lan.
Tĩnh Điềm vì đã gặp quá nhiều cú sốc, bác sĩ chẩn đoán cô sẽ bị câm trong một khoảng thời gian. Ba mẹ của cô quyết định sẽ dẫn cô ra nước ngoài sinh sống và điều trị, ngày cô ra sân bay cũng tròn một tuần Tú Hạ mất.
Sau khi công an thông báo về cái c.h.ế.t của Tú Hạ cho nhà ông Triệu, bọn họ đã dùng mọi cách để chiếm tiền bảo hiểm của cô, nhưng tất cả tài sản mà Tú Hạ dành dụm bấy lâu đã sớm được quyên góp từ thiện khi cô vào tù. Khi biết tin đó, đám người ấy vậy mà quyết định không nhận người thân, còn nói với cảnh sát cứ trực tiếp thiêu đi là được. Đến cuối cuộc đời mình, Tú Hạ rốt cuộc cũng được đoàn tụ bên người thân duy nhất của mình chính là ba cô ấy - Cẩm Trung Khiêm.