Con gái tôi là quỷ linh nhi - Chương 44
Cập nhật lúc: 2024-05-30 21:07:38
Lượt xem: 30
Phet Sủn như ngửi được mùi của con người khác, Sud cũng phát giác ra điều gì đó nhưng hắn không nói mà chỉ nhìn hai cô gái rồi cười một nụ cười bí hiểm.
Hà Ảnh nhìn hành động của Sud và Phet Sủn cũng biết có người đến cứu họ nhưng trừ khi là thầy cao tay ấn, hay mẹ cô đến, nếu không cũng chẳng khác nào là dâng đầu cho giặc. Hai tiểu quỷ này quá mạnh, nếu là người thường, e rằng sẽ bị nó làm cho đầu óc điên loạn, dính vận xui, nặng hơn thì bị rút hết tuổi thọ mà chết.
Cô nhìn Sunny bên cạnh thều thào nói với nó, “em dẫn mẹ đến đây được không?”
Sunny nhìn cô đầy lo lắng rồi meo một tiếng, nó quên mất hai người họ đuổi theo không kịp nó. Lúc nãy nó lo cho Hà Ảnh quá nên đã chạy thẳng đến đây mà không để ý hai ông bà đang ở sau.
Trên đường đi nó vô tình lướt qua xe Hoàng Nam, bọn họ đi theo nó nên mới tới được đến đây.
“Đi mau.” Sunny xông ra ngoài bị Sud giữ chặt, nó quay lại cào rách một mắt hắn ta.
Hắn đau đớn thả Sunny xuống, nó nhân cơ hội đó chạy thẳng ra ngoài.
Hà Ảnh để ý lúc Sud bị chảy máu, Phet Sủn và An Điềm đã có d.a.o động. Mặc dù chưa nuôi bao giờ nhưng cô nghe nói loài kuman này rất thèm khát m.á.u của chủ nhân nó, nghĩa là cô có cơ hội sống.
Ở bên ngoài, Nguyễn Khánh và Hoàng Nam vẫn đang đợi thời cơ, nói đúng hơn là đang đợi mẹ Hà Ảnh và cảnh sát.
“Hà Ảnh, cô đoán xem lần này Phet Sủn của tôi sẽ thắng hay mẹ cô sẽ thắng đây?”
Sud ngồi xổm xuống trước mặt Hà Ảnh nhìn cô đầy hứng thú, sau đó hắn đột nhiên với tay kéo tóc Tĩnh Điềm lôi mạnh đi về phía máy cắt. Tĩnh Điềm hét lên đầy đau đớn: “ Á Á buông ra, thả tôi ra.”
“TĨNH ĐIỀM!” mồ hôi của Hà Ảnh chảy khắp cơ thể, chân tay cô lạnh buốt, gương mặt trắng bệch không còn chút máu. Cô lê cái chân tàn này kéo Tĩnh Điềm lại nhưng hai con tiểu quỷ đó dễ gì tha cho cô.
Nó liên tục bay đến cắn mạnh vào cơ thể cô dù cô có hất nó ra biết bao nhiêu lần, Hà Ảnh bây giờ thân thể toàn m.á.u trông rất thê thảm. Cô cố hất nó ra lần nữa nhưng dường như lại không hiệu quả chút nào.
Hoàng Nam nghe tiếng hét của Hà Ảnh thì không còn suy nghĩ được gì nữa, anh đứng lên lao thẳng vào cửa sổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/con-gai-toi-la-quy-linh-nhi/chuong-44.html.]
Tiếng cửa kính vỡ vụn vang lên, phía đối diện, Tĩnh Điềm đang bị kéo lại gần cái máy cắt . Ánh mắt cô tuyệt vọng, cô còn rất nhiều thứ chưa thể làm được, cô không cam tâm chết. Tĩnh Điềm cố hết sức vùng vẫy trong vô vọng.
“Đến giờ ăn rồi đây!” Sud vừa nói vừa giữ chặt Tĩnh Điềm chuẩn bị băm vằn cô ra làm thức ăn cho Phet Sủn và An Điềm.
Nguyễn Khánh ở bên ngoài đang cầm bộ đàm trên xe thông báo đến các đồng chí khác, “mục tiêu đang nắm giữ tính mạng con tin, các đồng chí hoạt động nhanh chóng. Hết.”Rồi anh cũng lao vào nhà kho nhưng mất thời gian rất nhiều.
Hoàng Nam chạy đến đá vào thân của Phet Sủn, An Điềm thấy vậy liền chuyển mục tiêu bay đến hút sinh khí trên người anh.
Hoàng Nam không giống như Hà Ảnh, không có linh khí bảo vệ cũng không có phương pháp thoát khỏi xú uế dày đặc đang bao vây. Nhưng lí trí của một người đàn ông có thể giúp anh chống đỡ được trong giây lát. Anh không thể chạm vào được linh hồn của nó nhưng anh có cách, lá bùa mà mẹ Hà Ảnh cho, anh mang theo rất nhiều.
Tay anh mò vào túi áo rút ra một lá bùa vo tròn ném thẳng vào người nó, An Điềm bị bỏng nhảy ra khỏi người Hoàng Nam.
Thấy thần sắc Hà Ảnh đã kém hơn trước rất nhiều, Hoàng Nam không nghĩ nhiều mà tháo chiếc vòng gỗ trầm trên tay ra đeo vào cho cô, anh hy vọng cái này có thể giúp được cô thoát nạn.
An Điềm và Phet Sủn thấy anh không còn đồ bảo hộ thì lao thẳng vào anh, mặc dù anh đã rất nhanh tay lôi đống bùa kia ra nhưng có vẻ như chúng nó đã phòng hờ được nên đã dùng ảo cảnh che mắt anh.
Thần trí anh trong giây lát đã không còn tỉnh táo, Hà Ảnh vừa được đeo vòng liền chắp tay xin ấn từ ngài Đệ Tam Giám Sát, cô nhẩm một loạt ngôn từ, dù có mời được hay không thì cũng đã đến bước đường cùng rồi. Một c.h.ế.t hai sống, phải thử mới biết.
Ngay khi vừa dứt câu, một luồn khí thanh khiết tràn đầy bao quanh Hà Ảnh khiến Phet Sủn đang lao đến cô cũng phải lui xa.
Đầu Hà Ảnh lúc này thanh tỉnh hơn bao giờ hết, sắc mặt cô biến đổi, có phần dữ tợn nhưng tràn đầy sức sống. Cô phi đến bóp chặt cổ An Điềm đập nó xuống dưới đất, nó hét lên đầy đau đớn và uất hận, Hà Ảnh kéo nó đến chỗ Phet Sủn rồi ném hai tiểu quỷ về phía Sud, mọi thứ diễn ra chưa đầy 2 phút khiến hắn trở tay không kịp hứng trọn một luồn khí âm mạnh mẽ từ hai tiểu quỷ mà phun ra một ngụm máu.
Tĩnh Điềm nhân cơ hội đứng dậy chạy đến bên Hà Ảnh.
Hà Ảnh đi đến chỗ Hoàng Nam thì cởi vòng ra mang lại vào tay anh rồi nhéo tay anh một cái. Cơn đau từ thể xác truyền đến khiến não anh đột nhiên tỉnh lại.
Epiphyllum
“AAAA” Sud thấy mình đang bị yếu thế thì hy sinh An Điềm, hắn dùng thanh sắt cắt vào lòng bàn tay, miệng niệm câu tiếng Thái gì đó.