nhướng mày: "Ối dào, bố con hào phóng ghê ha, ngay cả giường  cứng  tàu chậm cũng  nỡ mua cho con."
"Im !" Nó đá mạnh  cái cặp, "Bố cố gắng hết sức , bố còn  nuôi gia đình, chứ  như , chỉ  khoanh tay  con chịu khổ! Ít nhất bố còn quan tâm con,  đúng là  đàn bà độc ác   lương tâm!"
Nó  , ánh mắt như tẩm độc, "Mẹ còn trông cậy  con phụng dưỡng lúc già,  dám đối xử với con như ?!"
 xua tay: "Đừng,  già  thì  viện dưỡng lão,   nữa, thì  cứ thế mà kết thúc cuộc đời, đằng nào  cũng sống đủ ."
Mặt con gái vặn vẹo như  lao  , "Không dựa  con phụng dưỡng,  lắm! Đây là   đấy nhé. Mẹ đợi đấy mà xem!"
Con bé kéo lê cái ba lô lao  phòng, đóng sầm cửa ầm ĩ.
Sáng sớm mai, tiêu điểm giải trí sẽ phanh phui tin Giang Tử Diệu nắm tay fan nữ bí ẩn cùng về khách sạn  khi kết thúc Concert.
 lấy điện thoại  gọi cho Trần Tường: "   công tác vài ngày,  qua đón con bé về ở ."
Trần Tường ấp úng: "Mấy ngày nay  bận lắm, công ty  dự án quan trọng..."
  khẩy: "Vậy  đưa con bé về chỗ bà nội nhé? Dù  bà cụ cũng suốt ngày  nhớ cháu gái."
Đầu dây bên  lập tức căng thẳng: "Thôi thôi thôi,  qua đón, sáng sớm mai  qua đón."
Ngày hôm , trời  hửng sáng,  kéo vali chuẩn   cửa thì đột nhiên một tiếng hét thất thanh từ phòng con gái vọng .
「A!!!!!!!!!」
 dừng bước, khóe môi bất giác cong lên, tiếng gì mà tuyệt vời thế chứ.
Kiếp , cái tin  khiến nó suy sụp  , nó xé tan nát giấy báo trúng tuyển Trường 211  cuối cùng đẩy  xuống lầu.
Đời ,   để bố nó cũng nếm trải cho kỹ "đặc ân" của .
 
05.
   bãi đỗ xe  định lên xe thì phía   vang lên tiếng bước chân dồn dập.
「Lưu Trân! Nhìn !!」
  đầu , con bé đuổi theo, tóc tai rũ rượi, mắt đỏ ngầu như dã thú.
Nó đột ngột túm chặt lấy cánh tay , lực mạnh đến nỗi gần như ấn sâu  da thịt .
Tay  nó điên cuồng rung lắc điện thoại,  màn hình là tin tức giải trí "náo loạn" Top tìm kiếm: "Top streamer Giang Tử Diệu nắm tay fan nữ bí ẩn cùng về khách sạn  khi kết thúc Concert".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/con-gai-toi-du-idol/chuong-4.html.]
Trong ảnh, idol của nó ôm một cô gái, hai  trông cực kỳ  mật.
「Chính là vị trí !」 Nó hét lên, ngón tay run rẩy phóng to ảnh, 「Hàng thứ tư ghế 12, khu Khách VIP mà đáng lẽ  con  mua!」
Ngón tay nó lướt  màn hình, lật  một đống ảnh so sánh: váy, kiểu tóc,  ghế, phân tích cứ như thám tử.
「Đáng lẽ  đó  là của con!!」 Nó đột nhiên gào lên mất kiểm soát, nước mắt nước mũi tèm lem khắp mặt, 「Nếu  cho con tiền, bây giờ   cạnh   chính là con! Chính   hủy hoại cơ hội của con!!」
「Con sống còn  ý nghĩa gì nữa? Con  c.h.ế.t đây!」
 lạnh lùng  nó, cảnh tượng kiếp  thoáng qua: nó xé nát giấy báo trúng tuyển Trường 211, gào thét  mặt , đẩy  xuống lầu,  , cái kiểu điên khùng của nó vẫn là chiêu cũ rích.
 thong thả : "Chết? Thế thì  . Con mà c.h.ế.t thật thì ai  con giơ bảng đèn cổ vũ cho " "? Đừng để con fan nữ  độc chiếm " " chứ."
Câu   như đổ thêm dầu  lửa.
「Bà còn là  ?!」 Nó đột ngột đẩy  một cái, lưng  đập  cửa xe, đau điếng, 「Từ nhỏ đến lớn bà ngoài việc ép  học  còn   gì?! Bố   đúng, bà chính là đồ tiện nhân, chính bà  cướp  khỏi bố. Bà sinh mà  nuôi, nếu  theo bố, sớm   sống sung sướng ,   chịu khổ với bà!」
  thẳng , giơ tay tát nó một cái.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
「Chát!」
Tiếng chát chúa vang vọng trong bãi đỗ xe.
Nó ôm mặt, kinh ngạc trợn tròn mắt: "Bà dám đánh ?"
Từ nhỏ đến lớn,  luôn kiên nhẫn dạy bảo, dịu dàng khuyên nhủ nó,  bao giờ động tay động chân.
「Tát mày, cái đứa con bất hiếu , còn  chọn ngày ?」  lạnh lùng , 「Tao sinh mày nuôi mày mười tám năm,  bằng  lạ  mày một cái. Cái tát , tao lẽ   tát từ lâu !」
「Bà  bậy!」 Nó hét lên định lao tới, 「Bà căn bản  hiểu.....」
「Chát!」
Cái tát thứ hai còn mạnh hơn, tát nó lệch cả đầu .
「Cái tát ,」  túm lấy cổ áo nó, 「tát mày cái tội  ngu  ác. Mày thật sự nghĩ rằng bỏ  tám nghìn tệ mua một chỗ  là  thể lọt  mắt xanh ? Ngày xưa tao tiết kiệm từng li từng tí để cho mày đu idol, mày còn lấy  mạng sống của tao, mà đến nửa cái liếc mắt cũng  đổi .」