Con Gái Gả Xa – Tuyển Tập Án Sinh Tử 22 - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:30:24
Lượt xem: 350

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Viên cảnh sát mỉm đầy ẩn ý: “Cô cũng y hệt như bà: ‘Đừng tin lời . Mẹ tất cả chỉ để bảo vệ . Không nào thể đứa con gái duy nhất của tù mà khoanh tay cả.’”

 

“Cô chính mua t.h.u.ố.c độc, là thạch tín (As₂O₃) và cũng chính cô bỏ t.h.u.ố.c thức ăn.”

 

để ông hết phản bác: “Nó bậy! Ai bán t.h.u.ố.c độc mà tên khoa học dài ngoằng đó chứ? Là thạch tín, là thứ t.h.u.ố.c độc chí mạng gặp m.á.u sẽ nguy hiểm !”

 

“Nó là đứa học, nghiệp đại học danh tiếng, chỗ nào bán loại t.h.u.ố.c đó ? Chỉ như , lăn lộn chợ búa kiếm sống mới tìm ở mà mua.”

 

Cảnh sát gấp gáp hỏi: “Thế bà mua nó ở ? Ở quê bà , ở Hoa Thành? Giao dịch thế nào? Ai bán cho bà?”

 

“Người bán chỉ đưa nguyên liệu thôi. Trước khi đến Hoa Thành ý định g.i.ế.c cả nhà họ .”

 

“Nguyên liệu là gì?”

 

“Chất bảo quản, t.h.u.ố.c diệt cỏ, t.h.u.ố.c trừ sâu.”

 

“Bà cách chiết tách ? Thế thì con gái bà càng khả năng hơn.”

 

cứng họng. 

 

nhanh, phản ứng : “Nếu các khẳng định con gái là kẻ hạ độc, thế hỏi gì nữa?”

 

“Các đang gài bẫy ?”

 

“Cảnh sát mà điều tra án kiểu ?”

 

Ông thật lâu chậm rãi: “Cố Gia Nguyệt mua t.h.u.ố.c độc, bà cầm d.a.o g.i.ế.c , hai việc đều chứng cứ. Bà còn cần giả vờ gì nữa?”

 

“Hai con bà cố tìm cách gánh tội cho , nhưng gánh là .”

 

“Hãy nghĩ đến đứa nhỏ năm tuổi Tiểu Quýt . Nó mất cha, mất ông bà nội. Giờ và bà ngoại đều thẩm vấn. Một đêm thôi mà của nó đều biến mất. Các để nó sống nổi?”

 

Nghe đến tên Tiểu Quýt, đứa bé nuôi từ khi còn đỏ hỏn, lòng bỗng chùng xuống.

 

cố kìm nhưng nước mắt cứ trào , từng giọt lăn ướt mặt.

 

ông đầy van xin.

 

Xin hãy tha cho chúng .

 

Pháp luật bảo vệ chúng khi chúng giày xéo, giờ trừng phạt khi chúng chỉ phản kháng?

 

Ánh mắt ông cũng d.a.o động vài giây tránh .

 

cúi đầu, thở dài nặng nề: “ .”

 

14

 

Hôm đó, vội vàng đến Hoa Thành, thấy mặt Nguyệt Nhi vết thương, liền cãi một trận lớn với nhà họ Tống.

 

Tống Viễn ban đầu còn xin , nhất thời nóng nảy, bây giờ hối hận, cầu xin khuyên con gái từ bỏ ý định ly hôn, vì tình nghĩa bao năm, vì con gái nhỏ, hứa rằng sẽ bao giờ như nữa.

 

ngờ đồng ý ly hôn.

 

nghĩ sống trong một gia đình độc hại thế , Tiểu Quýt cha cũng chẳng bằng .

 

Thấy van xin , Tống Viễn liền đe dọa: “Muốn ly hôn cũng , nhưng con để cho . Cô việc , thu nhập, nhà, tài sản, tòa chắc chắn sẽ xử quyền nuôi con cho .”

 

Nguyệt Nhi cãi : “Căn nhà hơn nửa tiền là do bỏ mua, còn thu nhập khi cưới đều là tài sản chung. Anh , cha ghét con gái, đưa con cho ai chăm?”

 

Lúc đó chúng mới , nhà họ Tống ngay từ đầu phòng , bộ tiền lương của đều chuyển dần sang tên cha .

 

Nếu ly hôn, con gần như trắng tay.

 

Cũng chính khi , lòng hận trong bùng lên.

 

Nguyệt Nhi vẫn tỉnh táo hơn , nó chỉ ly hôn, dẫn con thật xa, rời khỏi gia đình độc ác .

 

Tình hình như thế, ly hôn hợp pháp là điều gần như thể.

 

Chúng bàn rằng giả vờ hòa giải, chờ tìm việc mới kiện .

 

Thế là nó tạm thời nhún nhường: Không ly hôn, , thậm chí đồng ý sinh thêm con, chỉ cần sống chung với cha chồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/con-gai-ga-xa-tuyen-tap-an-sinh-tu-22/chuong-6.html.]

 

Đó là giới hạn cuối cùng của nó.

 

Cha Tống Viễn tất nhiên phản đối, nhưng nhanh trí đưa phương án thỏa hiệp là thuê một căn hộ khác trong cùng khu cho cha gần gũi tiện chăm sóc, vợ hài lòng.

 

Nguyệt Nhi đồng ý.

 

Cha cũng thấy chẳng thiệt gì, tin chắc chẳng bao lâu nữa sẽ cháu trai.

 

Thế là cả nhà vui vẻ, tưởng như thật sự hòa thuận.

 

15

 

Ngày hôm cũng là ngày xảy án mạng, Nguyệt Nhi đề nghị nấu một bữa cơm đàng hoàng, coi như giảng hòa, hướng về tương lai.

 

Giữa với , chỉ cần ai đó chịu nhịn, thì bề ngoài lúc nào cũng yên ấm cả.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Cả nhà họ Tống mừng rỡ.

 

Trần Cúc Phượng tưởng tượng cảnh sắp cháu trai, hứng khởi đến mức tự tay g.i.ế.c gà, còn đích xuống bếp.

 

Để tỏ thiện, cũng phụ giúp.

 

vui mừng đến quên cả trời đất.

 

thì rõ, họ chẳng hề ý định dọn như hứa, trái , bà nôn nóng rời khỏi nhà.

 

chiều theo, ăn xong bữa sẽ , thế là bà càng hồ hởi, nấu nướng hăng say hơn.

 

Giữa buổi sáng, Tiểu Quýt đột nhiên sốt cao.

 

Nguyệt Nhi lo lắng đưa con bệnh viện, tất nhiên cũng cùng.

 

Tống Viễn sẽ lái xe đưa, từ chối: “Con ở nhà nghỉ ngơi , việc vất vả mãi , hiếm khi ngày rảnh.”

 

Bọn họ ngờ chúng định bỏ trốn, rời khỏi Hoa Thành.

 

Không mang theo giấy tờ, cũng mang theo tiền, Nguyệt Nhi cố tình để cả điện thoại để nghi ngờ.

 

Kế hoạch là đón xe khỏi thành phố, tàu cao tốc về quê, giấy tạm thời ở ga.

 

bao xa, sắc mặt nó tái nhợt.

 

nghĩ nó còn vương vấn, nên an ủi: “Chỉ khi cắt đứt hẳn quá khứ, con mới tương lai hơn.”

 

Một lúc , nó run run : “Mẹ, con sợ. Con… mua một gói t.h.u.ố.c độc, giấu trong hộp trang điểm. Nếu họ phát hiện chúng , nhất định sẽ lục tung cả nhà lên. Nếu họ thấy , họ sẽ báo cảnh sát, khi đó những mà còn…”

 

hoảng hốt: “Con mua t.h.u.ố.c độc gì?”

 

Nói đến đây, bật , nước mắt kìm nổi tuôn rơi: “ hiểu con gái . Nó mua t.h.u.ố.c độc để g.i.ế.c , mà để tự tử.”

 

Nỗi đau nó chịu đựng, vượt xa tưởng tượng của .

 

chỉ thể nhà, nếu họ hỏi, sẽ về lấy thẻ bảo hiểm y tế của Tiểu Quýt.

 

khi trở , ba họ ăn cơm, uống canh gà, vẻ như độc phát tác.

 

chắc cảnh sát sẽ cuộc, chuyện Nguyệt Nhi mua t.h.u.ố.c độc chắc chắn sẽ lộ.

 

Đến lúc , dù nó thế nào, cũng thể giải thích nổi.

 

Vì thế, chỉ còn một cách để hàng xóm trông thấy dùng d.a.o g.i.ế.c , như nghi ngờ sẽ dồn hết lên .

 

nức nở : “ thật ngu dại.”

 

“Cảnh sát , con gái là một đứa trẻ . Dù khổ đến nó cũng thể g.i.ế.c . Nó mua t.h.u.ố.c chỉ để kết thúc bản thôi.”

 

“Có lẽ là bà Trần Cúc Phương nhầm lẫn, tưởng đó là gia vị nên bỏ nồi canh gà. Con gái hại ai cả!”

 

Người cảnh sát vẫn lạnh băng, lâu hỏi chậm rãi: “Có ai với bà rằng t.h.u.ố.c độc bỏ canh gà ?”

 

Khoảnh khắc , đầu “ong” lên, như thể cả bầu trời sụp xuống, nặng nề đến mức gần như nghiền nát .

 

Loading...