Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CON ĐƯỜNG LÀM QUAN CỦA PHU QUÂN ĂN CHƠI TRÁC TÁNG - chương 79

Cập nhật lúc: 2024-11-09 05:40:37
Lượt xem: 1,320

Mí mắt Tạ Thiệu giật giật.

Tiểu nương tử nói tiếp, "Thiếp nghe Phương cô cô nói, lang quân thích nhất đến Túy Hương Lâu, hôm nay thiếp đem hết trang sức đi cầm, cố ý đến Túy Hương Lâu mua thịt bò khô cho lang quân, đúng rồi, còn có rượu nữa." Tiểu nương tử vẻ mặt vui mừng, cúi đầu xuống như biến ảo thuật, lại từ trong tay áo rộng lấy ra hai bầu rượu. Bầu rượu bằng sứ trắng tinh xảo lắc lư trước mắt hắn, cười với hắn khoe khoang, "Lang quân có biết đây là rượu gì không? Người chạy bàn của Túy Hương Lâu nói, đây là loại rượu ngon nhất tửu lâu của bọn họ, tên là 'Túy Tiên'. Thiếp đã thử qua, quả thực rất thơm, chỉ là giá cả hơi đắt một chút, một bầu phải một trăm lượng bạc. Nhưng hôm nay bạc thiếp cầm được vừa đủ..."

Hai ngày nay bị kích thích quá nhiều, chân Tạ Thiệu đều mềm nhũn.

Đêm qua hắn ôm trong lòng hai ba lượng bạc, lang thang ngoài đường cả đêm, không có tiền mua rượu ngon, nàng lại mua về rồi.

Hai trăm lượng bạc.

Thêm một miếng thịt bò khô.

Quả nhiên là có bao nhiêu dùng bấy nhiêu.

Lúc trước mình bị mù mắt thế nào, mới thấy nàng có thể quán xuyến gia đình chứ? Khả năng phá gia của vị tiểu nương tử trước mắt này, hắn sợ là tự thấy hổ thẹn không bằng.

Nhưng dù sao cũng là bán trang sức của nàng, hắn không có tư cách lên tiếng, "Nàng ăn đi, ta ra ngoài một lát."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Cứ tiếp tục thế này cũng không phải cách, trước tiên đi tìm Thôi Gia, xem có thể tìm được việc gì làm không.

Nhưng tiểu nương tử nhất quyết muốn cùng hắn đồng cam cộng khổ, người đã đi rồi, còn hướng về phía bóng lưng hắn nói một cách kiên quyết, "Lang quân không ăn thiếp cũng không ăn, thiếp đợi lang quân về."

Không biết chủ tử trong lòng nghĩ như thế nào, Mẫn Chương lại bị cảm động, quay đầu nhìn Tạ Thiệu, nói ra câu nhận xét đầu tiên của mình về vị tân phu nhân này, "Chủ tử, nương tử là người trọng tình trọng nghĩa."

Chỉ là tiêu tiền hơi phóng tay, vậy mà còn hơn cả chủ tử.

Hơn hai trăm lượng bạc đó, trên người chủ tử mới có chưa đến một lượng...

Tạ Thiệu đã không còn tâm trạng để nói chuyện, bị mùi rượu thịt quen thuộc kia hun đến choáng váng, tay chân bủn rủn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-79.html.]

Bóng dáng chủ tớ hai người biến mất không thấy đâu, Tường Vân mới vội vàng lui về sau hai bước, vừa bịt mũi vừa ôm bụng, ngửa đầu trợn trắng mắt, "Nương tử mau gói lại đi, nô tỳ không chịu nổi nữa, quá no rồi, ngửi không nổi mùi dầu mỡ này."

Hôm nay Ôn Thù Sắc đúng là đã về Ôn gia, cũng đúng như nàng đã nói, ở Ôn gia một miếng cơm cũng không ăn được.

Tin tức nhị phòng Tạ gia phá sản vừa ra, An thị đại phu nhân Ôn gia liền ngây người.

Chuyện Ôn Thù Sắc mua lương thực mấy hôm trước, bà ta đều biết, cũng biết Ôn Thù Sắc đã đem mấy gian trà lâu của Ôn nhị gia thế chấp cho Thôi gia. Giá lương thực tăng lên sau đó, phản ứng của An thị và đại phu nhân Tạ gia giống nhau, ngày nào cũng tính toán xem nên đòi lão phu nhân bao nhiêu bạc để đến Đông Đô mua nhà cửa. Đang định tìm cơ hội gặp đại phu nhân Tạ gia, hỏi thăm dự định của bà ta, nào ngờ bên này còn chưa hẹn được, qua một đêm, trà lâu và cửa hàng của Ôn gia đều không cánh mà bay, ngay cả tiền để dành ban đầu Ôn lão phu nhân định cho bà ta cũng không còn.

Nhiều lương thực như vậy đều bị tên phá gia chi tử kia đem đi quyên góp cho chiến trường.

An thị tức đến mức hai mắt tối sầm, mắng Ôn Thù Sắc hai ngày. Hôm nay thấy người trở về, còn chưa kịp chất vấn nàng, nàng lại hay rồi, lại đi hỏi vay tiền. Trong lòng đại phu nhân vốn đang nghẹn một bụng khí, vừa nghe xong lửa giận bốc lên ngùn ngụt, mặc kệ Ôn lão phu nhân đang ở đó, liền sa sầm mặt mày mắng người, "Ta đã sớm biết nhị nương tử nhà chúng ta rộng rãi, trước kia của hồi môn của đại nương tử cũng bị nàng ta tiêu hết. Mẹ lo lắng tính nàng ta tiêu xài hoang phí, sợ sau này gả không được nhà tốt, không tiếc cướp mất hôn sự của đại nương tử, kết quả thì sao? Làm mẹ lo lắng một trận, mới gả đi chưa đầy một tháng, không chỉ tiêu hết tiền của nhà chồng, còn có bản lĩnh làm nhà mẹ đẻ cũng phá sản theo. Chi tiêu của lão phu nhân và mọi người trong phủ sau này, ta cũng không biết phải làm sao đây, ta lấy đâu ra bạc mà cho ngươi mượn? Nhị nương tử nếu còn nhớ đến nhà mẹ đẻ, thì làm ơn đi, đừng có liên lụy chúng ta."

Cha và tam ca bao nhiêu năm nay không biết đã tiêu tốn bao nhiêu bạc nuôi ra một đám người vong ân bội nghĩa.

Bây giờ mình gặp nạn, đổi lại chỉ là một câu liên lụy.

Tuy rằng đã sớm biết bọn họ là loại người gì, nhưng hôm nay tận tai nghe được những lời này, vẫn thấy đau lòng.

Càng thêm kiên định lựa chọn của mình là đúng đắn, Ôn Thù Sắc bình tĩnh nói, "Đại bá mẫu chắc là nhầm rồi, thứ cha mang về cho ta, sao lại thành của hồi môn của đại tỷ tỷ được? Đại tỷ tỷ có cha có mẹ, thúc thúc không có nghĩa vụ phải chuẩn bị của hồi môn cho tỷ ấy. Cho dù ta có phá gia thì cũng là phá bạc cha kiếm được, cha trách ta thì được, không đến lượt đại bá mẫu thay ta đau lòng. Hôm nay trở về hỏi người mượn bạc, là vì ta cảm thấy cha và tam ca những năm nay không ít lần nuôi các người, bây giờ con gái ông ấy gặp nạn, các người cũng nên giúp đỡ một chút. Nhưng rõ ràng là ta đã nghĩ quá đơn giản, không phải ai cũng giống cha và tam ca, thật lòng coi chúng ta là người nhà."

Thất vọng và đau lòng, Ôn Thù Sắc không muốn ở lại thêm một khắc nào nữa, "Bá mẫu yên tâm, hôm nay ta sẽ không lấy của người một đồng nào, ta đã mua cho cha và tam ca mỗi người một chức quan, từ nay về sau, chúng ta mỗi người làm quan một nơi, mỗi người tự kiếm tiền, tốt nhất là phân chia rõ ràng..."

Không đợi đại phu nhân Ôn gia kịp phản ứng, Ôn Thù Sắc nói xong liền đứng dậy rời khỏi Ôn gia.

Phía sau An thị hoàn hồn, vẻ mặt tức giận khó hiểu, quay đầu liền mách lẻo với Ôn lão phu nhân, "Mẹ xem, nhà cửa đều bị nàng ta phá hết rồi, nàng ta, nàng ta còn lên mặt dạy đời."

Ôn lão phu nhân vẻ mặt nhàn nhạt, "Đã không cho nàng ta vay một đồng nào, ngươi nói nhiều như vậy, không thấy chột dạ sao?"

 

Loading...