CON ĐƯỜNG LÀM QUAN CỦA PHU QUÂN ĂN CHƠI TRÁC TÁNG - CHƯƠNG 113
Cập nhật lúc: 2024-11-09 06:18:19
Lượt xem: 1,212
---
Ngày hôm sau, Chu Khoáng tìm đến Tạ Thiệu, không cần hỏi, nhìn sắc mặt của hắn, liền biết Tạ phó xạ đã báo cáo chuyện lệnh điều động cho Chu phu nhân.
Ngoài dự đoán, Chu Khoáng không hề oán trách, chỉ cười nói: "Người hướng chỗ cao, nước chảy chỗ trũng, Đại công tử muốn đến nơi rộng lớn hơn để thi triển tài năng, là chuyện tốt. Phụ vương sẽ không ngăn cản, mẫu phi và ta cũng sẽ không." Rồi thở dài: "Phải trách thì trách Tĩnh vương phủ chúng ta hiện tại vẫn chưa có bản lĩnh đó, khiến người ta cam tâm tình nguyện liều mình vì chúng ta."
Tạ Thiệu kinh ngạc nhìn hắn, quả nhiên đã trưởng thành hơn không ít.
Con người sẽ trưởng thành, theo sự trưởng thành của trí tuệ, sự thay đổi của lòng người cũng là điều khó tránh khỏi.
Đại phòng Tạ gia là Đại phòng Tạ gia, không liên quan gì đến hắn Tạ Thiệu, Chu Khoáng vươn tay hào sảng vỗ vai Tạ Thiệu, nói: "Tạ huynh không cần phải lo lắng chuyện này, bất kể lúc nào, ta đều tin tưởng Tạ huynh."
Bên này Tạ Thiệu lại đột nhiên lùi lại hai bước, cung kính hành lễ với hắn: "Đa tạ sự tin tưởng của Thế tử."
Từ khi Tạ Thiệu theo Tạ phó xạ trở về Phụng Thành, hai người liền vì tính cách hợp nhau, gặp nhau thấy hợp, trở thành bạn tốt không rời. Ngày thường quen đùa giỡn, ồn ào, Tạ Thiệu còn ra tay đánh người.
Đột nhiên thấy hắn làm vậy, Chu Khoáng ngẩn người, đ.ấ.m vào n.g.ự.c hắn một cái: "Tạ huynh khách sáo với ta làm gì?" Rồi tiến lên ôm cổ hắn, nửa kéo nửa đẩy lôi hắn ra khỏi vương phủ: "Đi thôi, hôm nay ta vừa xin được tiền tiêu vặt từ mẫu phi, mời ngươi uống rượu."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
---
Đợi đến khi Tạ Thiệu tan làm trở về vào buổi trưa, tin tức Đại công tử Tạ gia sắp đi Đông đô nhậm chức đã lan truyền khắp phủ, từ Đại phu nhân cho đến người hầu trong Đại phòng, không ai là không vui mừng.
Bên lão phu nhân, sáng sớm Tạ đại gia và Đại phu nhân đã tự mình đến báo tin vui, lão phu nhân nghe xong im lặng một lúc, chỉ hỏi Tạ đại gia một câu: "Thật sự đã nghĩ kỹ rồi, muốn thả nó ra ngoài?"
Tạ đại gia gật đầu: "Trong cung đã ban bố lệnh điều động, chức Gián nghị đại phu, quan tứ phẩm, cũng không uổng công Thừa Cơ nỗ lực bao nhiêu năm qua, mẫu thân yên tâm, bên Chu phu nhân, con đã báo cáo rồi, Chu phu nhân đồng ý, còn thưởng cho Thừa Cơ bạc."
Lão phu nhân liếc nhìn vẻ vui mừng trên mặt hai người, im lặng một lúc, cuối cùng cũng không nói gì thêm, nói: "Nếu đã như vậy, hôm nay cứ tổ chức tiệc tiễn cho nó đi."
Tạ Thiệu trở về, phủ đang lúc náo nhiệt, không ít bạn bè của Đại công tử, đều đến phủ chúc mừng.
Trên đường gặp vài người quen, chào hỏi lẫn nhau, bước chân không dừng lại, đi thẳng về Ngự Hoa viên. Vừa vào sân, liền thấy tiểu nương tử đang kéo nha hoàn của mình, vừa kiễng chân vừa vươn cổ nhìn ra ngoài tường: "Có phải tiếng kèn không?"
Tường Vân vểnh tai lên: "Hình như là vậy."
Tiểu nương tử đột nhiên đưa tay ra, nhẹ nhàng phẩy một cái, quạt gió bên ngoài vào, hít hít mũi, không hề biết có người đứng sau lưng: "Ngửi thấy chưa?"
Chưa đợi Tường Vân trả lời, lang quân phía sau đã tiến lại gần, tò mò hỏi: "Ngửi thấy gì?"
"Mùi thịt rượu đó." Phản ứng lại, quay đầu nhìn lang quân trước mặt, vẻ mặt vui mừng, hoàn toàn quên mất người này hôm qua đã cướp đi trong sạch của nàng, còn bị nàng đá một cái, vội vàng kéo tay áo hắn nói: "Lang quân sao giờ mới về, ta đợi chàng lâu lắm rồi, tiệc sắp bắt đầu rồi, lang quân mau chóng sửa soạn, chúng ta đừng đến muộn."
Tạ Thiệu: ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-113.html.]
Cánh tay bị tiểu nương tử kéo, lôi thẳng về phòng Tây, trong lòng không khỏi nghi hoặc, quay đầu hỏi nàng: "Mời nàng rồi sao?"
Nàng nhiệt tình như vậy, người ta chưa chắc đã hoan nghênh.
"Mời rồi." Tiểu nương tử vui vẻ ra mặt, không hề coi mình là người ngoài: "Chuyện vui lớn như vậy, người ngoài đều đến chúc mừng, sao có thể thiếu chúng ta được."
Buổi chiều Bích Vân quả thực có đến một chuyến, nói với Ôn Thù Sắc: "Hôm nay Đại phu nhân tổ chức tiệc tiễn cho Đại công tử, Tam công tử và Tam thiếu phu nhân nếu muốn góp vui, thì cứ đến sân góp vui, nếu có việc bận, Đại công tử cũng sẽ không trách, sẽ ghi nhớ tâm ý của hai vị."
Ý tứ là hai người tốt nhất đừng đến.
Nhưng nàng không có việc gì phải bận, không quên việc đến dự tiệc, lang quân cũng đã tan làm trở về, đều không bận.
Tạ Thiệu vốn không định đến đó tự rước lấy nhục, nhưng thấy tiểu nương tử có vẻ rất hào hứng, nghĩ đến chắc là những ngày này nàng cũng buồn chán, hôm nay tiệc rượu không thiếu đồ ăn thức uống, thật sự không nỡ để tiểu nương tử chảy nước miếng cả đêm, vào phòng thay bộ quần áo khác, dẫn nàng đến dự tiệc tiễn Đại công tử Tạ gia.
Phụng Thành rất ít khi giới nghiêm, hôm nay Tạ gia có việc vui, từng chiếc đèn lồng được treo cao, người người qua lại, khắp nơi đều là tiếng cười nói, náo nhiệt không kém gì chợ Cầu bên ngoài.
Còn chủ nhân của sân, Đại công tử đã bị một đám người vây quanh chúc mừng.
Hai người không chen vào góp vui, xác định mục tiêu của mình, chỉ vì đồ ăn thức uống.
Chọn một chỗ ngồi ở góc vừa ngồi xuống, còn chưa kịp bày bàn, Nam Chi đột nhiên đi tới, thấy Ôn Thù Sắc, thở phào nhẹ nhõm: "Tam thiếu phu nhân, lão phu nhân đang tìm người."
Ôn Thù Sắc nhìn người hầu đang bày bàn bên cạnh, có chút không rời mắt: "Lão phu nhân lúc này tìm ta có chuyện gì?"
Nam Chi vội vàng nháy mắt với nàng: "Chắc là muốn hỏi Tam thiếu phu nhân về mấy vị thuốc trị đau đầu lần trước mua."
Ôn Thù Sắc nhận được ám hiệu của nàng ta, lập tức đứng dậy.
Đi được một đoạn, thấy bên cạnh không còn ai, mới nhịn không được hỏi Nam Chi: "Có tin tức từ Đông đô rồi sao?"
Nam Chi mỉm cười với nàng, gật đầu: "An thúc vừa mới gửi tin về, người đông mắt tạp, Tam thiếu phu nhân vào trong nói chuyện trước đã."
---
Vốn là đến để thỏa mãn cái bụng của tiểu nương tử, bây giờ tiểu nương tử đã đi rồi, chỗ này chỉ còn lại một mình hắn Tạ Thiệu, bản thân hắn không phải là người tham ăn, hơn nữa hôm nay đã cùng Chu Khoáng ăn uống no say, không còn hứng thú gì với thịt rượu nữa.
Sợ lát nữa bị người ta phát hiện, suy đoán lung tung, định quay về đợi tiểu nương tử, còn chưa kịp đứng dậy, liền thấy đối diện có một lang quân mặt đen mặc áo tay rộng đi tới, phẩy tay với hắn, gọi một tiếng "Muội phu" vô cùng tự nhiên.
Quả nhiên đến rồi.
Tạ Thiệu đành phải ngồi lại.