Con Dâu Trà Xanh Trị Mẹ Chồng Giả Trân - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-06-01 06:50:53
Lượt xem: 1,910
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Vì con không có tiền, không có tiền được chưa!!!" Sử Văn Bác quát lên.
Trong xe không ai nói thêm lời nào.
17
Chưa đầy một tháng mẹ chồng đến, nhiều lần gây chuyện nhưng đều bị tôi dẹp tan.
Bà ta tức tối, bực dọc lắm!
Tôi và bà ta đẩy xe đưa con đi chợ.
Một bà mẹ trẻ đi ngang qua, trên khuôn mặt trắng trẻo có ba nốt tàn nhang.
Chỉ ba nốt, tôi nhìn rất rõ.
Mẹ chồng nhân cơ hội nói: "Đàn bà mà mặt có tàn nhang là xong rồi, xấu lắm."
Nắng hè còn không độc bằng miệng mẹ chồng.
Bà ta đang chế giễu tôi!
Sau khi sinh con, mặt tôi nổi nám, mãi không hết.
Không đấu được, định chuyển sang công kích cá nhân?
Mẹ chồng chỉ dám nói bóng gió, còn tôi thì thẳng thừng.
"Cũng không sao, vẫn hơn cái mặt đầy thịt như mẹ, nhìn đã thấy ngán!"
Mặt mẹ chồng nhiều thịt thế này, cắt ra đủ xào hai đĩa.
"Tao có nói mày đâu, mày nóng cái gì!" Mẹ chồng quát lên.
"Con cũng chỉ nói đùa thôi, mẹ lại nghiêm túc thế!" Tôi đáp lại nhạt nhẽo.
"Đồ mất dạy, ai lại nói chuyện với mẹ chồng như thế!" Giọng lớn của mẹ chồng thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.
"Chắc mẹ có dạy đó? Có dạy sao lại chê người ta sinh con xong mà có tàn nhang xấu xí?" Vừa nói tôi vừa chỉ vào bà mẹ trẻ đang đứng xem.
Người phụ nữ đó hiểu ra, lập tức liếc mẹ chồng một cái đầy khinh bỉ.
Mẹ chồng thấy tôi làm bẽ mặt bà, liền tức giận bỏ về một mình.
Khi tôi mở cửa vào nhà, mẹ chồng đã khóc lóc với Sử Văn Bác.
Nhìn tình trạng này, đã đến lúc thu hoạch rồi.
18
Thực ra ngay từ đầu, khi mẹ chồng đến giúp trông cháu, tôi đã biết bà không có ý tốt.
Vì vậy việc đồng ý để bà đến, tôi cũng có ý đồ riêng.
Bà chỉ muốn ghi công để sau này dùng tình cảm và đạo đức trói buộc chúng tôi, cố gắng tranh lợi cho em trai chồng.
Còn tôi muốn Sử Văn Bác qua thời gian này nhìn rõ bản chất của mẹ, dứt khoát buông bỏ mối quan hệ này.
Tôi biết suy nghĩ này rất đen tối.
Tôi không ưu tiên cảm nhận của con, sự có mặt của mẹ chồng khiến Mễ Bảo chịu thiệt thòi rất nhiều.
May mắn duy nhất là, ý đồ của mẹ chồng đúng như tôi dự đoán.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Vì vậy mỗi lần bà gây chuyện, đều đẩy tình huống theo hướng có lợi cho tôi.
Càng chọc giận, càng đòi tiền, Sử Văn Bác càng chán ghét bà ta.
Đàn ông đều lười để ý, họ không muốn tốn sức vào những mâu thuẫn gia đình.
Và mẹ chồng, trong lúc tạo ra mâu thuẫn, đã dần dần làm cạn kiệt sự kiên nhẫn của Sử Văn Bác.
Chắc hẳn nhìn mẹ mình liên tục gây rối, Sử Văn Bác cũng hối hận.
Hối hận vì đã mời bà đến, hối hận vì sao không thuê người giúp việc ngay từ đầu.
Cuối cùng, việc gì có thể giải quyết bằng tiền đều không đáng kể.
Nhà tôi nhỏ, không chứa nổi tượng Phật này, vậy chỉ con cách mời bà đi thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/con-dau-tra-xanh-tri-me-chong-gia-tran/chuong-6.html.]
19
Tôi bước vào nhà, đưa con cho Sử Văn Bác, rồi bắt đầu tranh luận với mẹ chồng.
"Từ khi mẹ đến, lúc nào cũng gây chuyện!”
"Vốn định khi mẹ về sẽ chuyển tiền, nhưng mẹ không nhịn được, coi chồng con như cây ATM, ngày nào cũng kiểm tra số dư!"
Gặp cao thủ, không cần diễn nữa.
Mẹ chồng cũng xé mặt.
"Tao tiêu tiền của con tao, mày không có quyền xía vào!"
Bà ta quay sang mắng Sử Văn Bác xối xả.
"Xưa tao đã không đồng ý mày lấy nó, nó đúng là con quỷ cái!”
"Nó ngồi lên đầu lên cổ tao không dám hé răng!"
"Mẹ không dám nói? Vậy giờ mẹ đang làm gì? Xì hơi à?!"
Cơn giận dồn nén lâu nay của tôi cũng đến lúc bùng phát.
Tôi đá bay thùng rác, chỉ thẳng vào mặt bà ta: "Tôi không hối hận vì lấy ai, tôi chỉ muốn bà hối hận vì đã rước sai người vào nhà!”
Khi tức giận, người ta có thể tự chửi chính mình.
Mẹ chồng tức điên, xông đến đẩy tôi, tất nhiên tôi phản kháng, đẩy mạnh khiến bà ngã vào cửa.
Mễ Bảo khóc thét, Sử Văn Bác ôm con chạy đến can, cảnh tượng hỗn loạn vô cùng.
Cuối cùng anh ta kéo mẹ vào phòng.
Tôi ôm con vào phòng ngủ.
Tối hôm đó mẹ chồng thu dọn đồ đạc, sáng hôm sau bà khóc lóc xách túi, được Sử Văn Bác đưa lên tàu.
Tôi không cảm thấy mình thắng lợi.
Vì mẹ chồng khóc lóc ra đi, điều này rất khó chịu đối với một người con.
Dù Sử Văn Bác biết lỗi thuộc về mẹ, nhưng anh ta vẫn sẽ nghĩ, tại sao tôi không nhẫn nhịn?
Đó là cách suy nghĩ của đa số đàn ông.
20
Mẹ chồng khóc lóc rời khỏi nhà tôi, chắc chắn đã gieo mầm mống bất hòa giữa tôi và Sử Văn Bác.
Dù không nói ra, nhưng anh ta sẽ không trách mình vì sao lại đón mẹ đến, mà chỉ trách tôi vì sao lại ép mẹ đi.
Từ góc nhìn của anh ta, anh sẽ nghĩ tôi quá mạnh mẽ, không đủ bao dung với mẹ.
Quả nhiên, sau khi mẹ chồng đi, Sử Văn Bác tự dọn ra phòng nhỏ ngủ.
Anh ta dùng cách này để nói với tôi: anh không hài lòng về tôi.
Bên nhau lâu như vậy, Sử Văn Bác có thể quan tâm cảm nhận của tôi trong mọi chuyện, chỉ trừ việc cha mẹ anh đối xử tệ với tôi, anh đều có thể chịu đựng.
Nhưng anh chịu được, còn tôi thì không.
Đến lúc thử thách thật sự, thái độ của Sử Văn Bác lộ rõ: cha mẹ là trên hết.
Câu "cha mẹ không bao giờ sai" chính là châm ngôn của Sử Văn Bác.
Người trưởng thành không dễ thay đổi lựa chọn của bản thân.
Thà chủ động phá b.o.m ngay còn hơn chờ nó nổ bất ngờ.
Tôi tự thuê người giúp việc chăm Mễ Bảo, giải quyết xong việc con cái mới yên tâm xử lý Sử Văn Bác.
Mấy ngày nay anh ta như bị sương đánh phải, bèo nhèo ủ rủ.
Tôi không còn tâm trạng quan tâm cảm xúc của anh ta, vì xảy ra tình huống hiện tại, anh ta phải chịu trách nhiệm.
Anh ta biết rõ mẹ mình là người thế nào, lại còn đúng lúc này mời bà đến, không giúp được gì mà còn khiến nhà cửa rối ren. Anh ta có nhiều cơ hội nhắc nhở mẹ đừng gây chuyện với tôi, nhưng anh đều không làm.