Mẹ chồng cả nấu cơm nữa, hễ rảnh là ngoài tìm thật sự thể giúp bà . Ba bữa một ngày đều do chính tay , đương nhiên đều những món nhất. Đáng tiếc là dù cho chăm sóc tận tình, chồng cũng khá hơn.
Không đợi đến lúc chồng móc tiền , chồng phát điên. Khi chúng phát hiện chồng, bà đang co ro trong tủ quần áo, hai tay ôm chặt lấy thể, môi tái nhợt.
"Nó đến tìm ... Nó đến đòi mạng ..." Mẹ chồng vô hồn lẩm bẩm: "Không... nó, là bọn chúng… Là đáng đời... Ha ha ha ha, ai thoát ."
Dáng vẻ của chồng dọa chồng sợ hãi, lúc mới nhận đây là trò đùa của chồng, càng là chuyện đùa.
Chúng vội vàng đưa chồng đến bệnh viện địa phương, kết quả chẩn đoán là – tâm thần phân liệt. Tin tức như tiếng sét đ.á.n.h ngang tai, hai chân chồng mềm nhũn, ngã vật xuống ghế dài.
"Sao như ... Sao nông nỗi ?" Anh ôm chặt lấy , hốc mắt nóng ướt.
Tiếp theo đó là chi phí y tế và điều trị đắt đỏ, chỉ một đêm, chồng mọc thêm nhiều tóc bạc.
nhẹ nhàng ôm : "Không , còn em đây."
Rất nhanh thôi sẽ đến lượt .
Sau khi chồng , lập tức chăm sóc chồng, nhưng dường như bà sợ . Bà ngoan ngoãn hợp tác uống thuốc, hễ thấy là bà liên tục ném đồ về phía .
"Mày đừng qua đây, tao hại mày... Không tao!"
Mỗi ngày đều xuất hiện thêm một hai vết sẹo. Chồng thấy thì đau lòng, nhưng cũng chỉ : "Lần cẩn thận, bây giờ là bệnh nhân, khó tránh khỏi việc xúc động."
hiểu chuyện như , đương nhiên sẽ so đo. Chỉ là ở nơi thấy, nhẹ nhàng trừng phạt chồng.
Để cho chồng hại khác, mỗi ngày đều nhốt bà trong phòng. Ngoại trừ ăn uống vệ sinh, thời gian còn đều ngoài.
Lúc trong phòng khách, điện thoại bỗng reo. Sau khi cúp điện thoại, khóa cửa phòng chồng cẩn thận xong về phía quán rượu.
Lần đầu bỡ ngỡ, hai quen.
Nhân viên phục vụ thấy thì tươi : "Chị Phùng, bà chủ đang đợi chị ở lầu."
gật đầu, mỉm với cô .
Khi bước văn phòng, Lâm Thanh xúc động chạy về phía .
"Niệm Niệm, con tiện nhân đó đặt lịch phẫu thuật . Quả nhiên bọn chúng cần cái đứa con hoang đó!"
vỗ tay cô : "Đứa bé luôn vô tội."
Cô bĩu môi: "Chỉ trách nó đầu thai nhầm chỗ."
Nghe lời , mắt bỗng đỏ lên.
Lâm Thanh cũng nhận điều , vội vàng : "Tớ ý đó... Niệm Niệm, giống !"
khổ. Chẳng gì khác biệt cả...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-dau-long-xavj/chuong-8.html.]
"Lần cứ giữ thai , là cuối cùng ."
ngoài cửa sổ, mùa đông lạnh giá sắp qua , liệu mùa xuân tới hơn ...
Lâm Thanh gật đầu lia lịa: "Tớ , chuyện cũng nên kết thúc ."
"Niệm Niệm... Đợi chuyện kết thúc, chúng rời khỏi Bắc Thành , đến Phấn Thành định cư." Lâm Thanh nắm lấy tay .
cong khóe môi: "Được."
Đây là đầu tiên dối cô .
Ngày đại hội biểu dương trường, đến trường. Những học sinh chạy ngang qua đều nở nụ rạng rỡ.
"Cô Phùng, chào cô ạ! Lâu lắm gặp cô!"
"Cô Phùng vẫn xinh như !"
"Cô Phùng, chúng em nhớ cô lắm, cô giáo dạy Hóa mới hung dữ quá, vẫn là cô nhất."
nhịn , rời xa trường học lâu như mà vẫn còn nhớ đến … Có lẽ đây chính là ý nghĩa của nghề giáo.
Đại hội biểu dương bắt đầu, đeo kính râm ở một góc xa, lặng lẽ chờ đợi vở kịch diễn .
"Người đạt giải giáo viên xuất sắc của năm chính là cô Đỗ Yến của chúng !"
Giữa tiếng vỗ tay rầm rộ, Đỗ Yến bước lên sân khấu. Không hổ là cô Đỗ… Mới hôm qua phá thai xong, hôm nay hăng hái như thường.
Cô Đỗ khẽ duyên, bài diễn văn chuẩn từ .
"Trong năm qua, cô Đỗ cần cù dạy dỗ học sinh, chúng một đoạn phim ngắn, hãy cùng xem những đóng góp của cô Đỗ nhé!"
Cô Đỗ với nụ môi lùi về phía cánh gà. xoa tay, thể đợi thêm nữa.
Video bắt đầu. Nửa đầu video vẫn bình thường nhưng đó màn hình bỗng tối sầm , khi sáng lên nữa thì hiện cảnh mật giữa cô Đỗ và chồng . Âm thanh thể tả nổi truyền qua loa phóng thanh lan khắp cả trường học.
Sắc mặt cô Đỗ trắng bệch trông thấy, hình vốn yếu ớt suýt chút nữa vững. Ngoại trừ khuôn mặt tái xanh của các vị lãnh đạo trường, tất cả khác đều sôi trào.
"Người đàn ông là thầy Vương ? Trời ơi! Cả đầy mỡ, ghê tởm quá."
" thầy Vương và cô Đỗ luôn đưa đẩy ánh mắt mà, các còn tin. Giờ thì tin chứ?"
nhịn , ngẩng mắt chồng . Anh hoảng loạn, đỏ bừng mặt, cúi đầu tìm chỗ trốn.
Các vị lãnh đạo trường lập tức bước lên sân khấu, lớn tiếng ngăn chặn sự ồn ào phía , Đại hội biểu dương cũng kết thúc sớm hơn dự kiến.
Những học sinh ngang qua vẫn nở nụ rạng rỡ, coi đây như một câu chuyện .