Hàn Vũ chủ động tấn công, tương đương với việc đẩy vấn đề về phía cảnh sát:   cho  một sự thật,  tin   là tùy  quyết định.
Ngô Tranh rõ ràng cũng  coi lời Hàn Vũ  là thật, ông  cho rằng Hàn Vũ chỉ đang trút giận, coi như  vượt qua cửa ải  một cách suôn sẻ.
Ông  lấy  một cuốn sổ, bắt đầu hỏi Hàn Vũ cô   gì  thời gian nào, lập dựng  dòng thời gian.
Cảnh sát dựa  camera giám sát  thể suy  thời gian cụ thể Lưu Khải mất tích nhưng điều đó   tác dụng gì bởi vì  bắt cóc Lưu Khải là , còn Hàn Vũ thì luôn ở trong tiệm,   nhiều khách hàng  thể  chứng.
Chỉ cần cảnh sát  suy  hướng đồng phạm thì bằng chứng ngoại phạm của Hàn Vũ sẽ vững chắc như núi.
Ngô Tranh cũng đưa  cùng một kết luận, đó là Hàn Vũ   điều kiện phạm tội, ông  lấy  một đôi găng tay y tế: "Cô Hàn, nếu cô  phiền thì chúng  sẽ xem xét một chút trong tiệm của cô, cô cứ yên tâm, chúng  sẽ  động  bất cứ thứ gì."
Cảnh sát lập tức bắt tay  hành động, họ lấy hơn mười túi đựng bằng chứng, thu gom cây cán bột, d.a.o  bánh, thậm chí cả d.a.o phết bơ và các vật dụng khác  khả năng là hung khí của Hàn Vũ.
Một cảnh sát cẩn thận kiểm tra kho, tủ quần áo, tủ lạnh, những nơi  thể, một cảnh sát khác cầm băng keo trong, dán qua dán   sàn nhà để thu thập tóc và dấu vân tay, còn một cảnh sát cầm gậy gõ  tường, nhấc tấm trần lên, xác nhận xem trong tiệm  góc khuất nào  thể giấu đồ  .
Ngô Tranh đặc biệt quan tâm đến chiếc lò nướng trong tiệm, ông    là  Tân Cương, trong nhà cũng  một chiếc lò nướng tương tự, bình thường dùng để nướng bánh mì dẹt và bánh bao, chỉ là kích thước nhỏ hơn nhiều: "Nhân tiện hỏi một chút, nhiệt độ cao nhất của chiếc lò  là bao nhiêu?"
"Khoảng năm trăm độ, lúc  sử dụng nhiều nhất chỉ đốt đến ba trăm độ."
Ngô Tranh gật đầu như đang suy nghĩ,  đoán chắc ông  đang tính toán xem liệu chiếc lò   thể dùng  công cụ đốt xác  .
Nhiệt độ phân hủy xương  là sáu trăm đến tám trăm độ, nếu  đạt đến nhiệt độ đó thì chỉ  thể đốt thành bộ xương cháy đen, việc xử lý  phiền phức.
   chế tạo một công cụ, tạm thời nâng cao ống khói của lò nướng, thành công  cho nhiệt độ trong lò vượt quá tám trăm độ, nhờ  mới  thể xử lý  t.h.i t.h.ể của Lưu Khải.
Sau khi lục soát xong, cảnh sát đặt  thứ về vị trí cũ, Ngô Tranh hỏi Hàn Vũ: "Ngoài tiệm  , cô còn cửa hàng, nhà kho  nhà ở nào khác  thuê hoặc  mua ?"
Hàn Vũ lắc đầu: "Không , chúng  bình thường sống ở tầng hai, vì  bánh nên ba giờ sáng  dậy nhào bột, Tiểu Kỳ lúc nào cũng phàn nàn   ngủ nướng..." Cô    đến đây thì  bắt đầu .
Ngô Tranh thở dài, vỗ vai Hàn Vũ: "Cô yên tâm, chúng  sẽ sớm trả  sự trong sạch cho cô."
Vài ngày , cảnh sát trả   thứ lấy từ tiệm Hàn Vũ về nguyên trạng, điều  cho thấy họ  tìm thấy bất kỳ điểm đáng ngờ nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/con-dao-mo-cua-tinh-yeu/chuong-4.html.]
 thở phào nhẹ nhõm, quá trình  còn căng thẳng hơn cả tưởng tượng,   mấy ngày  ngủ ngon, đầu óc  là cảnh   tống giam.
Cảnh sát  khởi tố hình sự, đó là chiến thắng của chúng ,  khởi tố hình sự thì sẽ   tạm giam, cũng sẽ   cái gọi là kỹ thuật phục hồi ký ức.
Chỉ cần Hàn Vũ thoát khỏi nghi ngờ, tiếp theo cảnh sát sẽ hướng về phía bỏ nhà  mà điều tra, trẻ em thất lạc cả nước nhiều như , Lưu Khải cũng  đủ đặc biệt để cảnh sát  dồn  lực tìm kiếm.
Còn về bố  của Lưu Khải, họ   sẽ  truy cứu đến cùng,    họ đều   tình bên ngoài, đối với con trai thì mặc kệ.
 4
Từ  khi bà nội của Lưu Khải c.h.ế.t , cặp bố  tồi tệ  mỗi ngày đều đưa cho con trai hai mươi đồng để tự sinh tự diệt,  khi Lưu Khải g.i.ế.c , họ càng lười về nhà, đều  đẩy con cho đối phương.
Bi kịch của Tiểu Kỳ, cặp bố  vô trách nhiệm   thể chối bỏ , tiếc rằng luật pháp  thể trừng trị họ.
Vài ngày , tiệm của  đột nhiên  một vị khách đặc biệt, Ngô Tranh.
Khi  phát hiện  ông , ông  đang  chuyện với vợ .
 vội vàng cầm một đĩa đồ ăn nhỏ  tới: "Lãnh đạo, gió nào đưa ngài đến đây ?"
Ngô Tranh mỉm : "Anh  cần khách sáo,  chỉ tình cờ đói bụng, ghé  ăn bát mì nhỏ thôi,  đúng ,  vợ  ,  là một sinh viên  nghiệp trường 985 ? Anh tài giỏi như    mở quán mì, thật lãng phí  ?"
  xòa đáp: "Chỉ là  dành nhiều thời gian hơn cho con cái thôi, hơn nữa, khách hàng cũng  khó chiều, sẽ   chuyện nửa đêm gọi điện mắng ."
Ngô Tranh kéo   xuống trò chuyện, ông   chuyện   trọng tâm, như thể chỉ là đến ăn một bát mì.
 quyết định thăm dò  : "Lãnh đạo,  thấy  đeo hai  bốn gạch, cấp bậc chính khoa đúng ? Sao   văn phòng mà    ngoài ?"
"Ai, đừng nhắc nữa,   hợp với chính trị, chỉ thích ở hiện trường, nghiên cứu chi tiết các vụ án thôi."
 thầm nghĩ nếu Ngô Tranh là   lên từ cơ sở để đạt  vị trí  nhờ phá án thì  nghĩa là ông   thụ lý hàng trăm vụ án và hầu như   vụ án nào   giải quyết.