Thường Minh Tùng tức đến thổ huyết, gằn giọng: "Các đúng là đánh một cái âm mưu như ý! Muốn tiền tuất và tiền lương của Lan Chi, còn , em mà tránh , đánh cả em luôn!"
"Đánh em ? Anh đánh , đánh , đánh ..."
Thường Bổn Hoa vung hai tay, túm lấy mặt Thường Minh Tùng mà cào cấu tới tấp, cào cho Thường Minh Tùng chạy trối chết.
Thường Minh Tùng trở về, mặt và cổ thêm mấy vết đỏ, qua là móng tay cào, Lý Lan Chi ngạc nhiên hỏi: "Xảy chuyện gì ?"
Thường Minh Tùng chút ngượng ngùng : "Bổn Hoa cào đấy."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Vừa là Thường Bổn Hoa, Lý Lan Chi liền im lặng, đến tủ năm ngăn kéo lấy thuốc đỏ giúp Thường Minh Tùng bôi vết thương.
Thường Minh Tùng đau đến hít hà, cơn giận nguôi : "Từ nay về , đừng để hai cái đồ khốn kiếp Bổn Hoa và Vĩnh Khang đó nhà, cứ coi như cái mối quan hệ họ hàng ."
Lý Lan Chi trong lòng mong cái mối quan hệ họ hàng lắm, nhưng thể hiện , chỉ thể hiện , mà còn hòa giải khuyên nhủ: "Đừng mấy lời trẻ con như thế, em ruột thịt nào thù qua đêm ?"
Thường Minh Tùng thấy cô bênh Thường Bổn Hoa , trong lòng càng thêm hổ thẹn, nhưng tiện những lời vợ chồng Thường Bổn Hoa với cô: "Nếu em thấy tin đồn gì bên ngoài, em đừng để trong lòng."
Lý Lan Chi thở dài : "Những tin đồn em thấy từ lâu , em thì , chỉ là liên lụy cùng em chịu khổ."
Thường Minh Tùng nắm tay cô : "Liên lụy gì mà liên lụy, chúng là vợ chồng, tự nhiên cùng hoạn nạn. Vả sợ gì tin đồn, họ thì cứ , mất miếng thịt nào , em yên tâm, dù khác gì, vẫn tin em."
Lý Lan Chi rút tay về : "Vừa nãy Văn Kiệt đến, bố em bảo cuối tuần chúng về nhà một chuyến."
Văn Kiệt là em trai cùng cha khác của cô, mối quan hệ giữa hai chị em họ lắm, đúng hơn, là là ghét.
Điền Hồng khi về vợ, lượt sinh Văn Tuấn và Văn Kiệt hai đứa con trai, chỉ là Văn Tuấn năm tuổi thì kẻ bắt cóc mang , vì chuyện , Điền Hồng hận Lý Lan Chi thấu xương, cho rằng là do cô trông chừng em trai cẩn thận, mới để kẻ buôn cơ hội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/con-cai-nam-thanh-thap-nien/chuong-83.html.]
Lý Lan Chi cũng vì chuyện mà bố cô đánh gãy hai chân, cô giường hơn nửa năm mới khỏi, bây giờ tuy vấn đề gì, nhưng hễ trời gió mưa thì hai chân đau đớn chịu nổi.
Thường Minh Tùng : "Đáng lẽ đến thăm từ sớm , hai ngày nay tìm cách nhờ kiếm hai chai rượu ngon và một điếu thuốc ngon, lát nữa tiệm bánh mua vài hộp bánh điểm tâm, ngoài những thứ , em xem còn cần mua thêm gì nữa ?"
Lý Lan Chi : "Rượu ngon thì cần, mua một bao t.h.u.ố.c lá Trung Hoa và vài hộp điểm tâm là , dù chúng mang núi vàng núi bạc đến, họ cũng sẽ hài lòng."
Theo lẽ thường, hai đăng ký kết hôn thì đáng lẽ đến nhà thăm hỏi, nhưng cô rõ nhà đẻ sẽ dễ dàng để cô lấy chồng, họ nắm giữ tiền lương và tiền tuất của cô, lấy chồng, cũng chỉ thể gả cho mà họ chọn.
Lý Lan Chi họ kiểm soát cuộc đời , vì dùng chiêu tiền trảm hậu tấu, khi bố cô chuyện, để Văn Kiệt đến mắng cô, cứ coi như từng sinh đứa con gái , thế là hai bên cứ thế giằng co.
Không vì bảo họ về, chỉ sợ chuyện gì .
Ba kẻ cứng đầu của đại viện gây chuyện , Thường Hoan, Tô Chí Huy và Tiền Quảng An ba tụ tập , lẽ vì quá buồn chán, nên một đứa nhét bi thủy tinh lỗ mũi, một đứa nhét hạt ngô tai, một đứa kẹt đầu hàng rào sắt.
Ba kẻ cứng đầu lóc ầm ĩ, khiến lớn đều giật .
Cuối cùng hai đứa đầu đưa đến bệnh viện, còn đứa thì lớn mang mỡ heo, dầu hạt cải, xà phòng và các loại chất bôi trơn khác, khó khăn mới kéo đầu nó khỏi hàng rào sắt, nhưng tai xước chảy máu.
Đứa nhét bi thủy tinh lỗ mũi là Thường Hoan, khi ăn cơm, Lâm Phi Ngư luôn kìm mà lỗ mũi cô bé, trong lòng cảm thấy vô cùng khó tin.
Viên bi thủy tinh to như , rốt cuộc cô bé nhét nó bằng cách nào?
Cô bé cảm thấy Thường Hoan thật dũng cảm, điều mà cô bé luôn nhưng dám , tuy nhiên là ảo giác của cô bé , cô bé cảm thấy lỗ mũi của Thường Hoan trông như biến thành một bên to một bên nhỏ.
Ăn cơm xong, Thường Minh Tùng bảo ba đứa trẻ ở , Lâm Phi Ngư liền cảm thấy chuyện gì .
Ngay đó, Thường Minh Tùng công bố một tin mà là tin – của chúng thai .