Nghe hấp dẫn. Nhập Thất cam đoan sẽ học hành chăm chỉ. Sợ ngại, Nguyễn Khanh quyết định trốn thư phòng: “ khéo chút việc xong, học của , việc của .”
Nhập Thất : “Cô cứ việc .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bộ phim hoạt hình ấu trĩ, nhưng Nhập Thất hề thấy phiền. Hắn cho rằng suy nghĩ của Nguyễn Khanh đúng đắn, qua là tư duy của học thức. Nếu là chữ dạy học, chắc sẽ chỉ cái bàn cái ghế mà dạy "đây là cái bàn, đây là cái bát". Người học mới bắt đầu từ con chữ, nắm giữ công cụ, như mới khả năng tự học và ngừng mở rộng kiến thức.
Hiện giờ đang ăn nhờ ở đậu, chỗ ở thế giới một ngàn năm thì cần sự giúp đỡ của Nguyễn Khanh, nhưng nghĩa là ỷ nàng mãi.
Bộ phim hoạt hình chia nhiều tập, mỗi tập chỉ dạy vài chữ cái, thời lượng quá mười phút, tự động phát liên tục. Nhập Thất học xong ba tập, đang học đến tập thứ tư thì tiếng gõ cửa.
Hắn dậy thì Nguyễn Khanh lê dép chạy nhanh từ thư phòng : “Để , để .”
Nhập Thất xuống mà đó cửa. Cửa mở, ai bước , chỉ tiếng Nguyễn Khanh “Cảm ơn”, thấy nàng xách một túi nilon . Cũng giống như lúc nhận cơm hộp buổi trưa, chỉ khác là đồ bên trong giống.
Nguyễn Khanh mở túi, lôi một vật cuộn tròn, cắt dây nhựa trải một tấm bảng giấy to, cứng, in đầy màu sắc rực rỡ. Trên đó in là chữ cái.
“Cái cho ?” Nhập Thất là hiểu ngay.
Nguyễn Khanh bảo: “Anh ấn thử xem.”
Nhập Thất theo, ấn chữ “a”, tấm bảng bỗng phát tiếng “A ——” chói tai.
Nhập Thất: “...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-xuyen-kim-thang-nam-em-dem-cua-chang-dao-khach/chuong-44.html.]
Hắn ấn chữ “o”, tấm bảng kêu ré lên: “Oa ——”
Nguyễn Khanh hài lòng: “Dùng đúng ? Cái cho dùng.”
Ngoài còn một bộ thẻ ghép vần giống bài poker, cùng bút và vở. Nhập Thất nhận lấy, khựng một chút.
Nguyễn Khanh nhận ngay, thẳng: “Có gì hỏi ? Tình huống của đặc biệt, vấn đề gì cứ hỏi thẳng, giải đáp bất cứ lúc nào.”
Nhập Thất liền hỏi: “Mấy thứ là gọi tiểu nhị trong quán mang đến ? Cơm trưa cũng thế. Là gọi cái ‘điện thoại’ để gọi ? Ta thấy cô chuyện với ai cả.”
Thế giới khác xa ngàn năm . Thời của cũng dịch vụ giao hàng, nhưng cần chạy việc. Người hầu hoặc phu chạy vặt sẽ truyền lời, trong quán nhận đơn mới phái đưa tới. Thế giới thứ “điện thoại” cực kỳ tiện lợi, Nhập Thất thể đoán việc gọi đồ ăn thể đơn giản hóa bằng một cuộc gọi. kỳ lạ ở chỗ, thấy Nguyễn Khanh chuyện. Cơm trưa thể là do nàng gọi khi về, nhưng lúc nãy nàng về gấp gáp như , hẳn là thể ung dung nhớ mà gọi mấy thứ .
Nguyễn Khanh hiểu sự hoang mang của .
“Suy nghĩ của logic. thời đại gọi điện thoại qua , giờ là thời đại internet và thông tin.” Cô móc điện thoại lắc lắc, “Anh thấy màn hình ngoài biểu tượng gọi điện và chụp ảnh còn nhiều hình vẽ nhỏ khác ? Mỗi cái đều tác dụng riêng. Nhìn cái màu xanh nhé, đây là ứng dụng chuyên gọi đồ ăn, cần gọi điện thoại, chỉ cần thao tác màn hình là .”
“Cho nên vì bảo học ghép vần, bởi vì học xong chỉ để mặt chữ, mà còn học cách gõ chữ phiên âm. Nắm cái , cầm điện thoại là nhiều việc.”
“Cố lên nhé, cụ ông.”
Nguyễn Khanh còn dạy Nhập Thất cách dùng bút bi.
“Cái dùng là , hiện tại trừ lúc ký tên thì thật sự ít cơ hội dùng bút tay.” Nguyễn Khanh .
Nhập Thất hỏi: “Đều dùng cái máy tính ?”
Nguyễn Khanh giải thích: “Cần in ấn mới dùng đến máy in, còn phần lớn giải quyết trực tiếp qua điện thoại, máy tính và mạng internet.”
Chỉ cần tốc độ xe cộ, độ cao của các tòa nhà, chức năng của điện thoại là thể tưởng tượng những đổi mà từng trải qua. thế giới một ngàn năm hóa còn nhiều thứ vượt quá sức tưởng tượng của hơn nữa, bởi vì những thứ dường như ẩn giấu trong cái gọi là “Internet”, mắt thường thể thấy.