Lúc Miêu Thải Ngọc rửa rau trong sân, Trình Tư Niệm từ trong phòng , hỏi Thải Ngọc cần hỗ trợ .
“Được, em cùng chị rửa rau nhé, hai chúng cùng rửa sẽ nhanh hơn." Miêu Thải Ngọc khách sáo chút nào.
Sau khi Tư Niệm gả nhà, cuộc sống trong nhà càng thoải mái hơn, Tư Niệm sẽ chủ động hỗ trợ việc nhà.
Không giống cô, đến phiên việc nhà thì tuyệt đối chủ động giúp đỡ.
Trước khi Tư Niệm gả đến đây, cô và chồng cần việc nhà, khi đó cô tâm trạng giúp đỡ, hiện tại bắt đầu việc nhà, một chút cũng giúp đỡ.
Cô hiện tại thật sự xem cha chồng và các em trai em gái là ngoài, Tư Niệm mới nhà nửa năm, còn quen từ từ.
Lúc các cô rửa rau xong, hai con Hoa Bình trở về, Miêu Thải Ngọc đợi chồng trở về phòng mới tìm Hoa Bình, buổi chiều cô tìm cô vài lời.
Miêu Thải Ngọc: "Không việc tìm em, chỉ chuyện phiếm tâm sự với em chút thôi, dặn em thành phố chú ý những gì, mặc dù chị từng sống trong thành phố, nhưng chị từng cãi với nhiều , chị sẽ dạy em cách ứng phó với những như thế nào.”
Trên đời , cũng , chua ngoa và tính tình kém......
Khó đối phó nhất vẫn là tính tình kém, đạo lý, ví dụ như cô lúc cãi .
Cô tổng kết cho Hoa Bình chút kinh nghiệm.
Tiết Hoa Bình: "Được.”
Trình Tư Niệm do dự vài giây mở miệng: "Em thể cùng ?”
Cô vì né chồng dính , là quả thật một chút, cùng trò chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-nha-nong-thap-nien-70/chuong-200.html.]
Miêu Thải Ngọc: "Được, hai cùng .”
Tiết Hoa An đang nhóm lửa vợ : "Thải Ngọc, em mở lớp giảng bài ?”
"Coi như em đang khai giảng , học sinh chỉ giới hạn trong nhà, Hoa Bình Tư Niệm, Hoa An là sư của hai em, sư hai em lanh lẹ, mong hai tiểu sư các em cố gắng học tập, lên lớp nên chuyện riêng."
Tiết Hoa Bình và Trình Tư Niệm lời của cô chọc , Tiết Hoa An xong lời của vợ, ngầm thừa nhận lanh lẹ.
Kinh nghiệm của Thải Ngọc ở thích hợp.
…
"Hoa Bình, chị thể cho em mượn vở ? Em chép , ngày mai trả cho chị." Trình Tư Niệm lên lớp nhưng ghi chép, Hoa Bình ghi chép, cô mượn vở của Hoa Bình để chép .
Bài học hôm nay hữu dụng, lợi nhỏ.
Cô giáo Miêu uống một ngụm , đến chuyện ngoài giờ học: "Hoa Bình, lúc đội sản xuất cho nghỉ phép chị rảnh rỗi sẽ dẫn Hoa An thăm em, nếu Hoa An phụ nhà khác việc, chị sẽ gọi Tư Niệm hoặc Viên Viên cùng thành phố thăm em, Bánh Bao Đậu lớn lên từng ngày, Viên Viên cần mỗi ngày ở bên cạnh thằng bé.”
“Em chuyện phiền lòng thì với bọn chị là , về nhà nghỉ ngơi thì ở bên .”
Trình Tư Niệm: "Có mấy lời tiện với , sẽ lo lắng, với bọn em ."
“Sau khi Viên Viên kết hôn sinh con, mỗi chúng gặp chị luôn kể khổ, những lời chị thể mặt cha , cha chỉ trách chị hiểu chuyện, với bọn em, bọn em sẽ ngại phiền.”
Miêu Thải Ngọc: "Hoa Bình, em yên tâm, bọn chị sẽ mang theo lương khô, đợi em ăn cơm trưa sẽ tìm em, sẽ lỡ công việc của em .”
Thỉnh thoảng chị em kể khổ còn , mỗi ngày , ai chịu nổi?
“Ừm, em cũng cảm giác chuyện gì cũng thể với ." Cô quyết định ở trong thành phố là do thuyết phục.