Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 93:1 Cậu tìm được cái cớ chính đáng rồi sao? (2)

Cập nhật lúc: 2025-08-22 04:47:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi đến lúc Cố Kiêu Nam tỉnh , là chuyện của hơn ba giờ đồng hồ đó.

Sau khi Cố Kiêu Nam tỉnh , điều đầu tiên cảm thấy chỉ cảm thấy: Đau!

Cơn đau ở cổ lấn át cơn đau vết thương ở bên eo.

“Hí ----”

Cố Kiêu Nam nhất thời che cổ , hít một ngụm khí lạnh.

Tên nhóc xuống tay thật sự là quá độc ác !

Đoán chừng là bộ sức lực đều rơi xuống ở phía .

Cổ đau tới mức gần giống như sắp gãy .

“Anh tỉnh .”

Lúc , một giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền tới từ phía đối diện.

Cố Kiêu Nam nâng mắt lên, nheo nửa con mắt về phía bên cửa sổ.

Sắc trời của buổi sáng mùa hè sáng lên nhanh.

Ánh sáng mỏng manh của tia nắng ban mai chiếu từ bên ngoài cửa sổ.

Tần Man ở bên cửa sổ.

Dưới sự phản quang, bao phủ lên một lớp vầng sáng nhạt, nhưng mà....khí áp dường như cảm thấy chút thấp.

Sắc mặt khó coi.

Cố Kiêu Nam cảm nhận điều đó ngay lập tức, điều là cho rằng cô ở cùng một đêm, cho nên mới sẽ sắc mặt tồi tệ như .

Mê Truyện Dịch

"Tên nhóc đủ độc ác, là trút hết bộ oán hận ." Cố Kiêu Nam từ bàn phẫu thuật dậy một cách khó khăn, vê nặn cổ .

Trên mang vết thương, quấn băng ở giữa eo, đầu tóc càng lộn xộn rối bù, nhưng chỉ là khi tắm trong ánh nắng ban mai như thế, ngược thấy thảm hại, mà là tăng thêm vài phần trai phóng túng.

“Đều trút hết ngoài, c.h.ế.t .” Tần Man từ động lướt qua sự hời hợt của , sắc mặt bình tĩnh, dậy, với một câu, “Tỉnh thì nhanh chóng xuống đây, chúng nên trở về .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-931-cau-tim-duoc-cai-co-chinh-dang-roi-sao-2.html.]

“Cậu trở về thế nào?”

Lời của Cố Kiêu Nam khiến Tần Man dừng bước chân , xoay qua hỏi: “Anh thế nào.”

“Điều hỏi nha, thể phối hợp với .” Cố Kiêu Nam cong xuống, một tay chống ở đầu gối xoa nhẹ cổ , tư thế cực kỳ tùy ý.

Lời khiến Tần Man khỏi nhớ tới câu : “Cùng ở một chiếc giường..., là cùng ở một chiếc thuyền.

Nói tới cuối cùng, vẫn là lợi dụng cô, kéo cô xuống nước.

“Tách với sĩ quan huấn luyện Khổng, ở bên ngoài một đêm.” Cô .

Cố Kiêu Nam nhếch miệng , “Mặc dù cái cớ tệ, nhưng cho cô một chuyện.”

“Cái gì?” Tần Man thấy nụ mặt , luôn cảm thấy chút kỳ lạ.

“Điện thoại mở định vị, đoán chừng họ nhanh sẽ tới nơi . Cho nên..... cô nên nữa suy nghĩ một cái cớ khác .”

Vẻ mặt Tần Man chấn động.

Mở định vị?

Nếu như mở định vị, thì vị trí chính là một phòng khám.

Đây ở phòng khám ngủ một đêm, ai sẽ tin chứ!

Chết tiệt!

ngờ tới Cố Kiêu Nam mở định vị!

Chẳng trách lúc kéo lên xe hôm qua, điện thoại của tên ở trong tay.

Vừa nghĩ tới chiếc điện thoại , sắc mặt cô liền đột nhiên chút trầm mặc lên vài phần.

“Vậy tìm cái cớ gì.”

bệnh, những việc nên là cô tới suy nghĩ .” Lúc bây giờ Cố Kiêu Nam tỉnh táo , khôi phục thành bộ dạng cũ.

Tần Man nhíu mày, ở đó lạnh lùng cảnh cáo: “Anh đừng voi đòi tiên.”

Loading...