, Tần Man chẳng để tâm đến chuyện .
Mỗi ngày, cô hết huấn luyện, ăn cơm, còn thêm một tiết mục nữa là hai vị huấn luận viên cãi tay đôi với .
Xem tới xem lui, cô tin chắc hai sẽ để cô yên.
Nghĩ như thế, qua hai ngày, thì scác tân binh lượt bắt đầu báo cáo cho cô.
Quân dự cũng bắt đầu ồn ào.
Không giống như đội tân binh, quân dự ít nữ binh. Các nữ binh tóc ngắn thể thấy khá nhiều.
Nhìn mấy cô gái , Tần Man trong gương nhiều thêm một chút.
Làn da trắng hồng, mặt mày xinh dẹp, môi hồng nhạt, xinh xắn, nhưng chỉ tiếc, tóc cắt ngắn nhiều.
Dù tới mức ngắn quá, nhưng so với mấy nữ binh thì tóc cô ngắn thật.
vì thế, càng khiến cho sự nữ tính của cô bật lên cái khí khái của một lính, thêm phần tuấn.
Thật , trong trí nhớ Tần Man, cơ thể ngày là một cô gái mái tóc dài mềm mại, vì Hứa Cảnh Từ mà cắt mái tóc dài, biến thành một thằng nhóc quân đội.
Một câu chuyện nữ truy đầy lãng mạn. Chỉ tiếc cuối cùng chẳng là một câu chuyện HE.
tới lui cũng trách Hứa Cảnh Từ. Tình cảm mà, là , là . Dù cố ép buộc, thì cũng chỉ khiến cho thấy phản cảm mà thôi.
“Cộc cộc cộc!”
Tiếng gõ cửa cắt ngang suy nghĩ của cô.
Cô dậy, mở cửa.
Vừa mở cửa thì thấy Từ Đại Hồ và Hứa Cảnh Từ cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-92-trong-ngoai-khong-yen3.html.]
Tự nhiên cô thấy may!
Mê Truyện Dịch
ở bên ngoài, hai huấn luận viên cho cô yên. Trong kí túc xá thì hai , e răng những ngày hai tên cũng chẳng để cô yên.
Từ Đại Hồ cô nghĩ gì, thấy cô kích động.
“Òa, Anh Man, cùng kí túc xá với chúng , trùng hợp thế!”
Nói xong thì lao tới, cầu một cái ôm.
Tần Man nhích chân, né qua một bên.
Bị ôm hụt, Từ Đại Hồ âu sầu, “Anh Man, thế thấy tổn thương quá!”
“Không thì đóng cửa!”
Tần Man nhắc, Từ Đại Hồ quan tâm đến cái ôm mà xách đồ .
Chờ khi trong phòng, mới , “Anh Man, đến hồi nào ? Lúc đó goi điện thoại cho , để ba đứa cùng , nhưng điện thoại gọi !”
“Điện thoại hết tiền nên !” Tần Man lấy nón giường đội lên đầy, dọn tư trang.
“Hèn chi gọi , còn máy!” Từ Đại Hồ soạn đồ đạc, ngẩng đầu lên thấy cô ăn mặc chỉnh tề, vội hỏi, “Anh Man, thế?”
“chạy hai vòng!”
Nghe thế, Từ Đại Hồ cũng phản ứng gì. Dù lúc còn tân binh, Tần Man thường xuyên xuống lầu chạy bộ, tập mãi thành thói quen.
Anh gạt đầu, nhắc nhở, “À, , nhớ về sớm, cùng canteen ăn cơm!”
“Nói !”
Tần Man đáp ứng, chỉ sương mờ cửa xuống lầu.