Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 79:1 Phải chú ý dốc sức vì việc quan trọng

Cập nhật lúc: 2025-08-22 04:29:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Man ép buộc nhưng chống đối nên cô đành theo Cố Kiêu Nam đến văn phòng của Lục Giang thôi.

Lục Giang đang tan hai họ chặn ở cửa văn phòng.

“Có chuyện gì ?” Lục giang một nữa trở bàn việc , thần sắc chút kiên nhẫn.

Cố Kiêu Nam cửa trả lời: “Đến tìm xin nghỉ.”

“Xin nghỉ? Xin nghỉ vì lý do gì?”

Thật sự Lục Giang thấy mặt Cố Kiêu Nam chút nào cả, bây giờ chỉ mong đợt lính mới thể kết thúc huấn luyện thật nhanh thì vị tổ tông mới nhanh , đừng ở đây tạo thêm phiền phức cho nữa.

“Tần Man đến ngày tháo bột , tìm xin nghỉ ngoài mà.”

Lục Giang thấy liền nhíu mày, “Tần Man là lính của thì dễ mà, ngoài thì ký tên cho .”

Cố Kiêu Nam nhún vai, trả lời là vô tội: “ đưa bệnh viện, vì chỉ thể đưa sang đây tìm thôi.”

“Cái gì mà đưa bệnh viện? Cậu là huấn luyện viên, quyền lệnh, còn đến lượt đưa yêu cầu với chứ?!” Lục Giang giả vờ quát thật to để đuổi hai nay .

Cố Kiêu Nam trả lời: “ cảm thấy cũng lý, vì cũng chỉ thể dẫn sang đây thôi.”

“Nói lý hả? Có thể đạo lý gì ở đây?”

“Điều thì hỏi thôi.”

Cố Kiêu Nam chỉ dùng một câu ném hết chuyện sang cho Tần Man.

Ánh mắt của Lục Giang cũng di chuyển đến Tần Man.

Khi đối mặt với “lính mới” Tần Man, Lục Giang vẫn uy nghiêm của lãnh đạo.

vấn đề là, vị là lính mới đơn giản, khi cô còn ở trong quân đội thì nhiều thấy các vị lãnh đạo , sợ một đại đội trưởng nho nhỏ ?

im một chỗ giống như thấy, biểu cảm vẫn sự đổi nào, căn bản sợ uy quyền của Lục Giang.

“Mình thì bệnh viện .” Tần Man bình tĩnh trả lời.

Lục Giang cây nạng chống nửa của cô, nhưng gương mặt vẫn tỏ nghiêm túc như cũ, “Vậy tìm một đồng chí khác cùng là .”

Tần Man lắc đầu, “Không , bệnh viện ở trung tâm thành phố, cũng mất một ngày trời, sẽ chậm trễ huấn luyện.”

Lục Giang xong liền hừ một tiếng, “Huấn luyện viên của cùng cũng mất một ngày, đến lúc đó sẽ là cả lớp chậm trễ .”

“Không , huấn luyện viên dạy dạy xong thì quản chúng nữa, vì cho rằng sẽ ảnh hưởng đến .”

Lời của Tần Man rõ ràng thọc một đau Cố Kiêu Nam, cho hai trong đều giật .

Tuy nhiên Cố Kiêu Nam chẳng thấy hết, dù thì ngày đầu tiên đến đây Lục Giang việc nghiêm chỉnh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-791-phai-chu-y-doc-suc-vi-viec-quan-trong.html.]

khuôn mặt khôi phục biểu cảm bình thường, thậm chí còn cảm thấy thú vị nên cứ liên tục liếc hai bọn họ.

Thế mà dám mách lẻo mặt chính chủ và .

Cách nào thật sự táo bạo và trắng trợn đấy.

Tuy nhiên, so với Cố Kiêu Nam thì Lục Giang liền cảm thấy mất mặt.

Mê Truyện Dịch

Đều dạy dỗ , thể quản lý cấp của ?

Cho nên, gương mặt đột nhiên cứng ngắc.

Lục Giang khẽ ho vài tiếng, cố căng da đầu mà , “Huấn luyện viên Cố đang huấn luyện lớp các khả năng tự chủ và phối hợp đoàn đội đấy.”

“Cho nên đủ đủ thời gian đưa thôi bệnh viện.

Tần Man ý nhưng vẫn trả lời cho Lục Giang chặn họng luôn.

Quả đúng là do Cố Kiêu Nam dạy dỗ, miệng lưỡi sắc bén y như .

Lục Giang tạm dừng một lúc lâu mới : “…… Không , dù thì huấn luyện viên Cố cũng là huấn luyện viên chính, trong lớp xảy chuyện gì đều cần giải quyết, thể tùy tiện rời .”

hoat động tiện thể ngoài một .” Tần Man nhắc nhở một nữa.

Lục Giang chân cô đang bó thạch cao, đó cầm lấy điện thoại bàn gọi Khổng Nghĩa văn phòng, đó bảo với Khổng Nghĩa: “Sáng mai đưa Tần Man bệnh viện gỡ thạch cao.”

“Vâng!”

“Không !”

Khổng Nghĩa và Tần man cùng mở miệng ngay một lúc.

“Tại ? Huấn luyện viên Khổng thời gian đầy đủ để cùng .” Ánh mắt nghiêm túc của Lục Giang tỏ vui.

Tần Man ngẫm nghĩ một lát mới : “Huấn luyện viên Khổng thích hợp cùng .”

“Tại thích hợp cùng ?”

Mới đầu thì từ chối thẳng mặt, giờ thích hợp, nếu đại đội trưởng mặt thì Khổng Nghĩa dạy dỗ cô cho trò .

Tần Man im lặng một chút, cô trả lời ngay lập tức.

Bộ dáng cô cụp mắt xuống lời nào dừng trong mắt của Lục Giang như là đang giấu giếm gì đó.

“Tần Man, thật , bảo qua đây đúng .” Lục Giang hỏi thẳng.

Tần Man trả lời: “Không , là tự đấy.”

Lục Giang bàn việc hừ một tiếng: “Có thật là tự nghĩ ? Nếu khác bảo tới thì so đo với gì nhưng nếu là do tự nghĩ thì nhất đưa cho một lý do, nếu ……”

Loading...