Tần Man dường như phản xạ điều kiện mà vội vàng một câu, “Con còn việc, cúp .”
Sau đó, cô định thừa dịp Cố Kiêu Nam chú ý, lặng lẽ rời .
mới đến cửa hành lang, Cố Kiêu Nam liền khỏi văn phòng, hơn nữa còn liếc mắt một cái liền thấy cô.
“Tần Man? Cậu ở chỗ gì?” Lúc thấy Tần Man thì lập tức chút sửng sốt, dường như chút ngoài ý với sự xuất hiện của cô.
Bị bắt ngay tại trận, Tần Man chỉ cảm thấy vận năm nay của may mắn.
Tại mỗi cho dù ở bất cứ chỗ nào, chạy trốn thì đều thể Cố Kiêu Nam bắt ?
“ tìm Hứa Cảnh Từ chút chuyện, bọn họ với , ở chỗ .” Tần Man vô cùng trấn định trả lời.
Cố Kiêu Nam cúi đầu chân bó bột của cô, “Từ ký túc xá đến nơi cũng xa, xem khôi phục tồi.”
“ cũng cảm thấy như .” Tần Man lạnh nhạt lên tiếng.
Cố Kiêu Nam liếc xéo cô, , “Vậy cần đưa về ?”
Tần Man lắc đầu, “Không cần, tự về.”
“Vậy thôi.”
Cố Kiêu Nam cũng kiên trì, tại chỗ, cứ như cô bước thấp bước cao chậm rãi về phía .
Tần Man một đoạn, thấy theo, cô khỏi đầu về phía , “Anh ?”
“ thích xem đường như , giống như vịt con, lắc trái lắc .”
“……”
Mê Truyện Dịch
Tần Man thật sự vô cùng hối hận khi tự nhiên chuyện gì dừng hỏi , quả thực là…… bệnh!
Cô lập tức lạnh mặt tiếp tục về phía , tiếp tục để ý đến Cố Kiêu Nam nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-732-loi-noi-vo-nghia-2.html.]
Mà Cố Kiêu Nam ở đó vẫn luôn bóng lưng cô rời đến khi nhỏ bé, đột nhiên trong.
“Huấn luyện viên Cố, còn việc ?” Tên lính trực ban thấy Cố Kiêu Nam , liền hỏi một câu.
“Lúc ngoài, phát hiện thiếu một phần văn kiện. Có các quên đưa cho ?” Cố Kiêu Nam chỉ văn kiện trong tay , hỏi.
“Thiếu một phần? Sẽ , đưa tất cả văn kiện cho .” Tên lính trực ban lật lật văn kiện trong tầm tay, xác định để sót, báo cho Cố Kiêu Nam.
“Vậy ? Vậy xem.” Cố Kiêu Nam lật mấy văn kiện một , nhíu mày thầm, “Chẳng lẽ phần văn kiện đặt ở văn phòng?”
“Nếu gọi điện thoại hỏi một chút? Dù nam binh cũng dùng xong điện thoại , bên trong ai.” Tên lính trực ban kiến nghị, hỏi một câu.
Khóe miệng Cố Kiêu Nam chậm rãi cong lên, “Cũng , như cũng đỡ cho chạy qua chạy .”
Nói xong, liền buồng điện thoại ở đối diện, gọi điện thoại đến văn phòng.
Binh lính trực ban cũng để ở trong lòng chuyện , tiếp tục việc tay .
Không bao lâu , Cố Kiêu Nam từ bên trong, biểu cảm dường như chút bất đắc dĩ : “Văn phòng hình như ai, về xem một chút.”
“Được.” Binh lính gật đầu .
Nói đơn giản mấy câu, Cố Kiêu Nam cầm mấy phần văn kiện rời .
Đoạn nhạc đệm ngắn ngủn cứ kết thúc như .
Ai cũng để ý, đó rốt cuộc cái gọi là văn kiện ở .
Cũng ai xác nhận, rốt cuộc cuộc điện thoại gọi đến văn phòng .
Càng ai phát hiện, trong phần lịch sử thêm bản ghi truy vấn điện thoại……
------ Chuyện ngoài lề ------
Canh hai kết thúc! Hôm nay cập nhật sớm hơn để tránh cho các bạn buổi tối ngủ quá muộn!
PS: Nhớ rõ ngủ sớm một chút! —— nhắc nhở đến từ cha nghiêm túc.