Những lời khiến cho Vinh Phi ngơ tại chỗ.
Anh vẫn đang giữ nguyên tư thế điện thoại, gương mặt tràn đầy vẻ khó tin, vô ý : “ Cậu cái gì?”
Người thủ hạ đó chạy vội vàng, ngắt quãng, chỉ tay cửa : “ Cảnh sát… cảnh sát đến!Bọn họ chuyện tìm , bây giờ cửa phòng khách .”
Vinh Phi tại đó, mất mấy giây mới định thần .
Sau đó bật khỏi ghế một cách đột ngột.
Lúc , ngay cả ý ý nghĩ tranh cãi với Dư Hướng Trung cũng còn nữa, cúp luôn điện thoại.
“ Cậu thật? Cảnh sát đến ? Bọn họ đến đây cái gì? Bọn họ đến đây?”
Vinh Phi một tin bất ngờ kịp chuẩn cho ngơ cả .
“ Không, ạ….bọn họ đột nhiên đến đây.”
Vinh Phi thấy , lập tức quan tâm đến cái gì cả, vội vàng đến phòng khách.
Lúc đó, trong đầu ngừng nghĩ chuyện, trong quãng thời gian bản chuyện gì, mà để cảnh sát chú ý đến .
nghĩ kỹ chăng nữa, hình như chỉ trừ lô hàng đó, căn bản kịp việc gì cả.
Mà lô hàng đó cũng đến từ chỗ của .
với bản lĩnh của bản , nhất định thể dễ dàng phát hiện như mới đúng.
Vậy đám cảnh sát đó đến đây cái gì?
Vinh Phi cứ suy nghĩ hết cả đoạn đường, lúc đến phòng khách, thấy 7-8 mặc đồng phục cảnh sát, trong lòng chút lo lắng chột .
Người cảnh sát đầu mở cửa là thấy liền lý do hôm nay đám bọn họ đến đây.
“ Vinh , chúng thuộc phân bộ của thành phố C, họ Mã, thể gọi là cảnh sát Mã. Chúng nhận tin, một con tàu đáng ngờ chỉ dừng ở chỗ các , Vinh , chúng cần khám xét nhà của và cả bến tàu của nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-721con-tau-kha-nghi.html.]
Vinh Phi chút chột , nhưng gương mặt vẫn giả bộ gì, “ Con tàu khả nghi?Khả nghi cái gì cơ?”
“ Chuyện khám xét xong mới , mong Vinh thể hợp tác với phía cảnh sát.” Cảnh sát Mã hai câu mập mờ, khiến cho Vinh Phi lo lắng.
Vì , chỉ thể giả vờ khó chịu để che giấu sự lo lắng của , “ mà là cảnh sát thật giả chứ? Nhỡ như là giả, tào lao !”
“ Đây là lệnh khám xét, và cả thẻ chứng nhận của .” Viên cảnh sát Mã giống như chuẩn từ , đưa bộ giấy tờ mặt , đó hỏi: “Bây giờ còn vấn đề gì ?”
Lúc mà Vinh Phi thấy lệnh khám xét dấu đỏ, và cả thấm thẻ chứng nhận nữa, nghi vấn ở trong miệng đều nuốt ngược trở .
đó kìm mà : “ Vậy cũng thể cứ khám xét là khám xét ,các một chút dấu hiệu về việc cũng , bến tàu của bao nhiêu công việc, các định trì hoãn tát cả ?”
Vậy mà, với vấn đề , viên cảnh sát Mã chỉ một câu: “Nếu như Vinh hợp tác, chúng sẽ cưỡng chế thực hiện, sợ rằng đến lúc đó càng trì hoãn hơn thôi.”
Ý nghĩa trong câu của quá rõ ràng, khiến Vinh Phi kích động mà hét lên một tiếng: “ Các dám!”
Vừa vội vàng chặn mặt bọn họ.
Cảnh sát Mã thấy cản trở công vụ theo cách , ánh mắt trở nên lạnh lùng và sắc bén, “Chúng đang đúng theo quy trình bình thường, nếu như Vinh vẫn cứ ngăn cản như , chúng chỉ thể mời đến cục cảnh sát để hỗ trợ.”
Dưới cái khí bức ép , Vinh Phi thể trì hoãn .
“ Bây giờ còn gì hỏi ?” Viên cảnh sát Mã lành lùng hỏi một câu.
Vinh Phi thấy chuyện đến mức , rõ đám bọn họ chuẩn mà đến.
E rằng nếu trì hoãn lâu hơn, ngược sẽ khiến bản đưa nhanh hơn.
Mê Truyện Dịch
Cuối cùng, thể cam tâm tình nguyện mà để bọn họ , “ Nếu như các như , các khám , nhưng nếu như tìm cái gì, thì đừng trách khiếu nại!”
Cảnh sát Mã vô cùng nghiêm túc, “ Chúng chỉ theo lệnh mà thôi, nếu như cảm thấy chúng ở đây là đúng, thể khiếu nại chỉ điểm.”
Sau đó bảo mấy viên cảnh sát ở phía tiến trong căn nhà khám xét tất cả chỗ.
Đồng thời cũng gọi điện thoại cho phía cảnh sát ở bến tàu tiến hành khám xét.
Vinh Phi ở một bên đám bọn họ khám xét trong ngoài, trong lòng tự nhiên càng ngày càng thấy lo lắng căng thẳng.