Lời khiến cho khác phản bác , Tô tiểu thư cuối cùng gật đầu, “ Được, cho thời gian suy nghĩ.Suy nghĩ kỹ càng , gọi điện cho .”
Cô lấy trong túi một tấm danh , đưa qua cho .
“Tô Vân”Cố Kiêu Nam lợi dụng ánh đèn neon bên ngoài liếc xuống, “ Tên đó, nhớ .”
Anh cầm nó tay mà cho túi.
Tô Vân cũng để ý nhiều, “ Muốn , bảo tài xế đưa .”
“ Thôi khỏi , Tô tiểu thư bận như , gì dám phiền đến cô cơ chứ.” Cố Kiêu nam xong mở cửa xe xuống.
Người xe cũng miễn cưỡng, “ Vậy đợi điện thoại của .”
Sau đó lệnh cho tài xế lái xe .
Đợi đến khi chiếc xe chạy một đoạn khá xa, đàn ông tên A Không ở ghế tài xế phụ chịu mà hỏi: “ Tô tiểu thư, hiểu, thuộc hạ của chúng nhiều như , nếu như bà chủ giải quyết một , tìm một ngòai đáng tin?”
“ Mấy chục mạng đó cảnh sát nhắm đến , nếu thật sự việc cho chúng thì cũng . Nếu như thật sự thể chúng việc, thì mấy chục mạng đó c.h.ế.t cũng đáng. Nếu như thể….” Ngồi ở nghế Tô Vân liếc dáng nhỏ dần của qua kính chiếu hậu, đôi môi đỏ mọng nhếch lên một cách vô cùng lạnh lùng, “ Cũng coi như tận sức với mấy chục mạng đó .”
Vừa lâu, chiếc xe hòa dòng qua , còn bóng phản chiếu qua gương chiếu hậu cũng biến mất đường.
Lúc Cố Kiêu nam qua con hẻm ở góc phố, để đề phòng theo dõi, bắt taxi bệnh viện khi mấy vòng qua các ngõ hẻm của thành phố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-691-anh-di-dau.html.]
Sau khi xong đồ, mới theo con đường cũ phòng bệnh.
Cũng trùng hợp , cái vị nữ bác sỹ kiểm tra phòng bệnh, gặp .
“ Sao báo cáo lâu như ? còn cho rằng phòng .” Ánh mắt cô lóe sáng lên, đó vén lọn tóc lên tai vẻ ngại ngùng.
Rất rõ ràng, cô hiểu lầm Cố Kiêu Nam cố ý ở bên ngoài đợi cô .
Cố Kiêu Nam nghĩ bản trở về, cũng nên ở đây chút bằng chứng, để tránh xảy vấn đề gì, cũng biện pháp đối phó.
Cho nên, chào: “ , chuyện cần báo cáo nhiều quá, cho nên tốn một chút thời gian.”
“ Vậy thì thật sự vất vả . Vừa việc, còn chăm sóc đồng đội.”
“ Là quản giáo mà, cũng nên quan tâm đến binh lính của .”
Anh ăn một cách đầy chính trực và trách nhiệm, điều càng tăng lòng yêu nếm của vị nữ bác sỹ với .
nếu mấy lời Tần Man thấy, sợ là ngoài cái ánh mắt lạnh lùng , sẽ bổ thêm một câu: Đồ cần mặt mũi.
Mê Truyện Dịch
Chỉ là vài câu chuyện đơn giản, Cố Kiêu Nam thời gian cũng ở đây quá lâu, lấy lý do Tần Man ban đêm thể sẽ thức giấc, liền phòng bệnh.
Chỉ là mới mở cửa, thấy Tần Man đang giường bệnh, biếu cảm vô cùng lạnh lùng hỏi: “Anh .”