Đặng Tiểu Quang thấy, khỏi chút cảm thấy kỳ lạ, “Vì ?”
Tần Man rũ mắt, : “Hàng của Vinh Nhị rõ ràng là giao cho đại ca, đại ca lén tìm chú ba hợp tác, còn đánh mất. Một khi ầm ĩ, tội danh của đại ca càng nghiêm trọng.”
“Hả? Vậy đây!” Đặng Tiểu Quang lập tức chút nóng nảy.
“Tất nhiên là lập tức bảo đại ca dừng việc tìm , tận lực áp chuyện xuống. Huy ở đây, cố ý ai thể nghĩ đến điều .” Tần Man xong lời , bất động thanh sắc mà Đặng Tiểu Quang. Ngay đó, cô lạnh lùng , “ nếu ngược mà nghĩ thì đây là một cơ hội thượng vị .”
Đôi mắt của Đặng Tiểu Quang lập tức sáng lên.
“Nói như thế nào?”
Tần Man mở miệng, “Anh Huy ở đây, bên cạnh đại ca ai giải quyết. Hiện giờ ai thể giải quyết, tất nhiên đại ca sẽ coi trọng đó.”
Đặng Tiểu Quang càng càng cảm thấy đạo lý, liên tục gật đầu.
Sau đó, liền nghĩ tới gì đó, đột nhiên ngẩng đầu, Tần Man : “Vậy Mãn lên ! Đây chính là cơ hội !”
“Anh Huy thích , đại ca tất nhiên cũng thế, cho nên thể.”
Lời của Tần Man khiến Đặng Tiểu Quang lập tức chút mất mát, “Ồ……”
ở chỗ Tần Man thấy, trong mắt xẹt qua một tia tính kế.
Sau đó, thừa dịp Tần Man nhắm mắt nghỉ ngơi, trộm ngoài.
Tần Man ở giường chợp mắt, tiếng khoá cửa nhẹ nhàng, lúc cô mới chậm rãi mở mắt.
Mê Truyện Dịch
Cô ngẩng đầu trung màu xám bên ngoài khung cửa sổ nhỏ, trong mắt cô lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
Hy vọng Đặng Tiểu Quang sẽ cô thất vọng.
……
Mà thực tế, Đặng Tiểu Quang cũng thật sự cô thất vọng.
Chỉ một giờ ngắn ngủi.
Tần Man liền thấy một trận tiếng vang ầm ĩ truyền đến từ cửa cầu thang.
“Anh Quang lợi hại.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-641-khong-che-hau-truong-tot-hon-2.html.]
“ , Quang, rốt cuộc thuyết phục đại ca, để chúng em đòi ?”
“ , Quang truyền thụ hai chiêu cho chúng em .”
Trong cuộc đối thoại săn đón, liền thấy giọng tràn đầy đắc ý của Đặng Tiểu Quang, “Chiêu của ông đây là tuyệt mật, dễ dàng truyền ngoài.”
Kết quả khiến cho một đám ồn ào.
“Ồ ồ ồ, Quang, keo kiệt, đều là em, chứ.”
“ , . Nháy mắt sắp thượng vị thành công , cũng truyền thụ mấy chiêu cho các em .”
“Muốn ……”
Đặng Tiểu Quang cố ý trêu ngươi, dẫn tới sôi nổi duỗi dài cổ chờ.
Trùng hợp lúc Tần Man mở cửa .
Khi một khuôn mặt lạnh nhạt xuất hiện mắt Đặng Tiểu Quang, nụ ban đầu của Đặng Tiểu Quang lập tức cứng đờ, thậm chí trở nên chút co quắp bất an.
“Anh Quang, mau ……”
“ , trêu ngươi .”
Đám bên cạnh phát giác Đặng Tiểu Quang chột , chỉ một mặt thúc giục.
Điều khiến càng thêm hổ, lập tức trở nên kiên nhẫn, “Đi , chỉ là đùa thôi, chủ yếu vẫn là chủ ý của đại ca mà thôi, nhanh giải tán .”
Người xung quanh thấy đột nhiên đổi sắc mặt, thấy như , nhịn chút nhàm chán mà giải tán.
Chỉ để một Đặng Tiểu Quang lo lắng ở đó, yếu ớt gọi một tiếng, “Anh Mãn……”
Tần Man chỉ gọi một tiếng, “Anh Quang.”
Tiếng gọi khiến trái tim của Đặng Tiểu Quang run lên, sợ đến mức toát mồ hôi lạnh.
Cậu Tần Man thấy những lời .
Vì thế vội vàng xua tay, “Đừng đừng đừng, Mãn đừng…… đừng gọi em như , em…… em hoảng……”
“…… Cậu hoảng cái gì.” Tần Man xong, liền trở về phòng.