Lục Giang ở đầu di động quả nhiên cảm giác giọng điệu lộ sự nguy hiểm.
Trong lúc nhất thời, nên trả lời vấn đề như thế nào.
Anh loáng thoáng loại nghi hoặc, Cố Kiêu Nam phát hiện gì ?
ngay đó, cái ý nghĩ phủ định.
Nếu Cố Kiêu Nam thật sự phát hiện gì, thì thể nhịn lâu như .
Vài giây im lặng ngắn ngủi qua , liền thấy Lục Giang : “Trong quân đội, bất kỳ ai thì đều qua sự đồng ý của mới , mà , cho nên nhất định về.”
Cố Kiêu Nam lập tức , “Binh của thương. Bác sĩ chậm một chút nữa thì tình trạng của chân thể sẽ . Dưới tình huống như , còn các loại lưu trình?”
“……”
“Vậy thật sự chút bắt đầu lo lắng cho bộ đội tương lai của chúng .”
“……”
Có thể sự châm chọc trong nụ khẽ của , khiến Lục Giang nhất thời nghẹn lời. Cuối cùng, chỉ thể dùng mệnh lệnh tôn nghiêm của lãnh đạo, : “Cho dù thế nào, hiện tại lập tức, lập tức……”
, mệnh lệnh của còn xong, ngay đó, di động liền truyền đến âm thanh “Tút tút tút ——”.
“Cố Kiêu Nam?”
“Cố Kiêu Nam?!”
“Cố Kiêu Nam!”
Mê Truyện Dịch
Anh ngờ Cố Kiêu Nam dám trực tiếp cúp điện thoại của !
Ngay đó, lập tức gọi nữa.
điện thoại đều trong trạng thái máy.
Lục Giang tức giận đến mức quăng microphone ngã ở bàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-641-ap-sat-roi-lai-ap-sat-mat-co.html.]
Tuy rõ tại bên giám sát Cố Kiêu Nam, nhưng , nếu dựa theo mệnh lệnh mà việc thì vị trí của khẳng định là giữ nổi.
Làm đây!
Chẳng lẽ thật sự để một áp tải Cố Kiêu Nam về?
như , nhỡ may chọc giận Cố Kiêu Nam, đến lúc đó xui xẻo vẫn là .
Xét cho cùng, phó doanh trưởng Hạ và Cố Kiêu Nam cũng là quan hệ thầy trò, hơn nữa phó doanh trưởng Hạ cũng từng , chọc giận Cố Kiêu Nam thì đừng hy vọng ông tới giúp.
Điều cho hai bên Lục Giang là nữa ?
Lục Giang thật sự vô cùng hối hận chuyện gì đồng ý cho Cố Kiêu Nam tân binh đặc chủng, nháo nhiều chuyện như .
Hiện tại, chỉ thể khẩn cầu buổi sáng ngày mai, Cố Kiêu Nam thật sự thể về, đừng gây chuyện cho .
Đồng thời, ký thác tất cả Khổng Nghĩa.
Hy vọng thể thuận lợi ở bệnh viện giám sát Cố Kiêu Nam.
, sáng suốt đều , Khổng Nghĩa căn bản đối thủ của Cố Kiêu Nam.
Đặc biệt là khi Cố Kiêu Nam đưa chiếc di động hỏng rơi cho Khổng Nghĩa, nội tâm Khổng Nghĩa tan nát.
Đâu còn quan tâm kế hoạch giám sát gì nữa!
“Điện thoại di động ?!” Khổng Nghĩa điện thoại di động của vỡ đôi, màn hình thì vỡ tan tành, mặt hiện lên vẻ kinh hãi.
Vẻ mặt của Cố Kiêu Nam bình thản như một bình thường, “Ồ, đang chuyện thì trong cầu thang một đứa trẻ lao tới, đụng . cầm chắc, thế là thành như .”
“Cái gì?!”
Cố Kiêu Nam vỗ thể cứng của Khổng Nghĩa, : “Yên tâm , cùng lắm thì bồi thường cho một cái.”
Sự tùy ý và thản nhiên của giống như một giọt nước sôi trong dầu nóng, lập tức Khổng Nghĩa tức điên lên, “Cậu bồi thường một cái? Cậu thật nhẹ nhàng. Còn điện thoại trong di động, còn tin nhắn, cùng với một loạt thứ khác thì đây?”
“Rơi thì cũng rơi , cũng cố ý.” Cố Kiêu Nam suy nghĩ một chút, đó kiến nghị : “Hay là…… nhân lúc hiện tại còn sớm, giúp sửa?”
“Không cần!” Khổng Nghĩa oán hận, trừng mắt liếc một cái, tiện đà tràn đầy đau lòng di động của .